Chương 7: Tô tiểu thư và toạ kỵ

“A…… Tô Triệt…… Trướng quá…… Thật thoải mái……” Tô tiểu thư đã bị thao đắc ý loạn thần mê.

“Tô Triệt…… Núʍ ѵú trướng quá…… Giúp ta…… Xoa bóp…….”

“Vâng, tiểu thư” Tô Triệt nghe xong phân phó lột bỏ áo trên của tiểu thư, một đôi vυ" phát dục không lớn, chỉ là một đôi núʍ ѵú hồng hồng cứng cứng mà đứng thẳng, chọc người hái. Tô Triệt lúc trước không có tiếp xúc thân thể nữ nhân, không biết lấy lòng như thế nào, nhìn cảnh tượng như vậy, liền trực tiếp dùng ngón tay nắm hai núʍ ѵú, trước kia đều là làm việc nặng, trên tay có vết chai hơi mỏng, lại xuống tay không biết nặng nhẹ, hơi làm đau kiều nhi .

“A…… Người xấu……”

Đau đớn khiến cho huyệt thịt chợt co chặt, lại tiết ra âm tinh, Tô Triệt đã chịu huyệt thịt hút cắn khi cao trào, lại là một xử nam, nơi nào chịu nổi, kích động một cái, lần đầu phá vỡ cung bao bắn dương tinh vào trong tiểu thư. Dương tinh lần đầu vừa nóng vừa nùng, phân lượng cũng nhiều, tiểu kiều kiều bị dương tinh này làm bỏng rồi, theo dương tinh phun ra, run rẩy không ngừng.

“Ưm…… A…… Người xấu…… Đại…… Người xấu…….”

Mãi đến khi dương tinh bắn xong mới ngừng lại được.

“Thực xin lỗi, tiểu thư, là ta không cẩn thận làm đau người.” Tô Triệt vội vàng hướng tiểu thư xin lỗi, trong lòng áy náy không thôi.

Tiểu thư chỉ là đôi mắt ngập nước nhìn hắn, kiều kiều mà nói, “Ngươi thật thật là cái đại đại người xấu.” Như là có chút ngây ngốc.

Mới trong chốc lát như vậy, đã bị tiểu thư nói là người xấu hai lần, tiểu thư không thích mình.

Mới trong chốc lát như vậy, đã bị thao mà tiết thân hai lần , người này thật là quá xấu rồi.

Sau khi Tô Triệt vào Tô phủ thì tận chức tận trách làm tốt tọa kỵ của tiểu thư, sợ tiểu thư không thích hắn sẽ đuổi hắn đi. Tưởng tượng đến ngày sau này không thấy tiểu thư, trong lòng liền khó chịu, trở lại loại người mỗi ngày không nơi nào vướng bận trước kia, cùng hoạt tử nhân có khác gì nhau. Nhìn tiểu thư cười, hắn cũng sẽ vui vẻ theo; tiểu thư khó chịu, trong lòng hắn cũng khó chịu, nếu có thể làm tọa kỵ của tiểu thư cả đời thì tốt rồi.

Tiểu thư sao có thể không thích Tô Triệt, tiểu thư rất thích, đặc biệt là căn côn ŧᏂịŧ lớn kia của hắn, không chỉ thao thoải mái mà ngày thường hằng ngày hoạt động đều có thể cắm một cách ổn định vững chắc, còn sẽ phun ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hầm hập. Còn có đôi bàn tay to mang một vài vết chai mỏng kia, vỗ vυ" nàng cực kỳ thoải mái. Tô tiểu thư ngoại trừ mỗi ngày để Tô Triệt làm tọa kỵ bên ngoài, buổi tối còn muốn hắn dùng côn ŧᏂịŧ lớn thao lộng tiểu huyệt, dùng bàn tay to vuốt ve vυ", cuối cùng lại ở tử ©υиɠ bắn đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào, như vậy mới có một giấc mơ đẹp và thơm ngọt.

Hôm nay Tô tiểu thư mang tọa kỵ của mình đi hoa viên chơi. Quả nhiên vẫn là tiểu nữ hài, hái được rất nhiều hoa giữa sân, đan một vòng hoa cho mình. Tô Triệt nhìn tiểu nữ hài đan vòng hoa trong lòng ngực, mãn tâm mãn nhãn, chỉ muốn luôn ôm nàng như vậy. Đan vòng hoa xong, nữ hài đeo vòng hoa lên đầu tọa kỵ của mình.

“Đây…… Là cho ta?” Tô Triệt có chút kinh ngạc.

“Đúng vậy, ta thấy tọa kỵ của ca ca đều sẽ mang một ít đồ của ca ca, điều này chứng minh tọa kỵ này thuộc về chủ nhân của hắn. Ta cho ngươi vòng hoa này, chứng minh ngươi thuộc về tọa kỵ của ta.” Nữ hài nói một cách thiên chân, tọa kỵ của ca ca là một con bảo mã đến từ Tây Vực (BMW), tọa kỵ của nàng tuy rằng không có bảo mã uy phong (BMW) như vậy, nhưng mà đẹp, còn làm nàng thực thoải mái.

“Đa tạ tiểu thư, Tô Triệt chắc chắn vì tiểu thư muôn lần chết không chối từ.” Bản thân nhiều lần làm đau tiểu thư, tiểu thư không so đo, còn tốt với mình như vậy, Tô Triệt nguyện ý vì tiểu thư làm bất cứ chuyện gì.

“Chết hay không cái gì, ngươi vẫn là ôm ta đi tìm ca ca đi! Ca ca nhất định là ở chuồng ngựa xem tọa kỵ của hắn.” Trong lòng tiểu cô nương vẫn chỉ nghĩ đi chơi.