Chương 10

"Không có gì ạ" Quý Nguyệt Chi thản nhiên nói, anh dựa vào cửa sổ.

Quý Tích Tú nhìn con trai: "Nghe nói Tả Lạc Hoàn kỳ này không trốn học."

Lông mi đang rũ xuống của Quý Nguyệt Chi khẽ run, nhưng giọng điệu vẫn không thay đổi: "Thật sao? Có lẽ cô ấy không còn đủ tín chỉ."

“Đúng vậy, cho dù cả top 10 có bao nhiêu tín chỉ đi chăng nữa, nó cũng sẽ hết sau khi trốn học một năm thôi.” Quý Tích Tú không có vạch trần con trai mình, ông đổi chủ đề: "Sắp đến lễ trưởng thành rồi, con muốn quà gì?"

Quý Nguyệt Chi nhìn con đường nhanh chóng biến dạng ngoài cửa sổ xe, một lúc lâu sau mới nói: "...Sớm phân hoá."

“Đừng lo lắng, cơ thể con vẫn ổn.” Quý Tích Tú đưa tay sờ đầu con trai: "Sớm muộn gì con cũng phân hoá thôi."

Ít người biết rằng, con trai độc nhất của gia tộc Quý đã từng phân hoá, nhưng sự phân hoá chỉ vừa chớm nở đã bị cưỡng bức đè nén. Sau một trận bệnh nặng, Quý Nguyệt Chi cũng không có gì khác.

Về đến nhà, Quý Nguyệt Chi rõ ràng cảm thấy thoải mái hơn ở trường một chút, ăn xong anh liền trở về phòng nghỉ ngơi.

Cởi bỏ quân phục lạnh lẽo, Quý Nguyệt Chi nằm nghiêng trên giường, quấn chăn mỏng, anh lặng lẽ lướt diễn đàn vô danh của trường. Chín phần mười những tiêu đề anh nhấp vào đều có tên một người.

Nếu Tả Lạc Hoàn ở đây, cô sẽ nhìn thấy một người được cả Học viện Quân sự số 1 công nhận sẽ phân hoá thành Alpha đang để lộ mắt cá chân xinh đẹp, làn da trên đó quá mỏng manh và trắng trẻo. Chẳng có đặc điểm nào giống Alpha bình thường cả.

【Báo cáo! ! ! Hôm nay Tả Lạc Hoàn cùng một sinh viên mới dùng bữa tại Weibao Pavilion! ! ! Tệp đính kèm.jpg】

Quý Nguyệt Chi lướt qua tiêu đề bài viết, đầu ngón tay anh dừng lại, anh môi mím thành một đường thẳng, thật lâu sau mới bấm vào.

【Này, đây chẳng phải là sinh viên năm nhất Quý Nguyệt Chi đánh ở cổng trường sao? Tả Lạc Hoàn muốn lôi kéo kẻ thù của Quý Nguyệt Chi sao?】

【Ê lầu trên, Tả Lạc Hoàn cũng từng đánh sinh viên năm nhất này rồi đấy, tôi nghĩ Tả Lạc Hoàn có thể đã yêu sinh viên năm nhất này rồi. Tuy rằng sinh viên năm nhất này nhìn có chút liều lĩnh, nhưng anh ta trông cũng rất ngay thẳng.】

【AA không thể yêu nhau.】

【Mày ở thời kỳ đồ đá à? Có vấn đề gì với tình yêu AA và tình yêu OO à? 】

Sau đó, chủ đề càng ngày càng lệch hướng, toàn bộ đều nói về cuộc tình giữa Tả Lạc Hoàn và tân sinh viên, có người nói Tả Lạc Hoàn ở lại trường là vì tân sinh viên. Môi Quỷ Nguyệt Chi càng ngày càng mím chặt, cuối cùng anh không nhịn được dùng kèn nói.

【Cô ấy không thích kiểu này.】

【Lầu trên sao biết Tả Lạc Hoan không thích kiểu này? Tôi thấy sinh viên năm nhất này cũng tốt! 】

【Cô ấy không thích.】

【Thôi bỏ đi, đừng nói nữa, e rằng lầu trên cũng không phải fan cuồng của Tả Lạc Hoàn đâu.】

...

Quý Nguyệt Chi tắt bộ não thông minh? , anh xoay người ngồi dậy, tóc trên trán có chút lộn xộn, khóe môi anh nhếch lên, đó là dấu hiệu cho thấy anh đang cực kỳ không vui.

Tả Lạc Hoàn không thích loại người này, anh biết, luôn biết...

"Nguyệt Chi." Quý Tích Tú gõ cửa "Vừa nãy Tả Lạc Hoàn nhờ bố liên lạc với con."

Tiếng bước chân nhanh chóng truyền đến từ cánh cửa, giây tiếp theo cánh cửa được mở ra. Quý Nguyệt Chi nhìn cha mình: "Cô ấy... muốn nói chuyện với con?"

"Tôi đã nói là muốn đích thân cảm ơn anh món quà lễ trưởng thành anh tặng lúc trước." Kỷ Tích Tú nhíu mày, "Hai con học cùng trường 1 năm rồi đó, chưa từng nói chuyện với nhau sao?"

"...CHƯA." Quý Nguyệt Chi thấp giọng nói. Mặc dù họ học cùng trường nhưng về cơ bản họ cũng chẳng có gì dính dáng đến nhau. Tả Lạc Hoàn và Khương Hồng tương đối thân thiết với nhau. Trước khi vào Học viện Quân sự số 1, cô ấy đã nổi tiếng là vua trốn học thủ đô.

Quý Tích Tú không hiểu đám nhỏ hiện nay đang nghĩ gì, nhưng ông cũng không có can thiệp, chỉ nói: "Tả Lạc Hoàn đã nhận được thông tin rồi, bố vừa hỏi lễ trưởng thành ngày 28 của con nó có tới không, nó nói sẽ tới. "

Sau khi Quý Tích Tú rời đi, Quý Nguyệt Chi đóng cửa lại, anh nhìn mình trong gương, sau đó xoay người đi thay quần áo.