Chương 2

Học viện quân sự số 1 là trường đại học tốt nhất Liên bang. Tất cả những điều tốt đẹp nhất đều được tụ hợp tại đây. Đây là cái nôi của vô số nhà lãnh đạo liên bang. Tất cả những sinh viên có thể vào được đây đều là những sinh viên xuất sắc. Điều này cũng tạo ra một vấn đề, các học viên của Học viện Quân sự số 1 cực kỳ bất tuân kỷ luật. Để giải quyết vấn đề này, nhà trường đã thành lập ban Kỷ luật, những sinh viên có thể vào đây đều là những sinh viên giỏi nhấtTóm lại, ban Kỷ luật là tập hợp một nhóm học sinh có năng lực nhất.

"Sao tôi không mặc quân phục? Chẳng lẽ ta phải dựa vào thứ đấy mới thắng được à?"

Một giọng nói chói tai đột nhiên vang lên ở cổng trường khiến mọi người xung quanh đều vô thức nhìn sang. Anh trai phát tờ rơi cũng nằm trong số đó. Anh chạy ra thì thấy một học viên quân sự cao lớn không mặc quân phục đang muốn đi vào trường học.

"Ồ, sinh viên năm nhất, dũng cảm đấy!" Anh phát tờ rơi thở dài, còn quá trẻ và ngu dốt.

Dưới cái nhìn chăm chú của đám đông, sinh viên năm nhất càng tức giận, cuối cùng hắn bắt đầu tấn công trực tiếp những người trong ban Kỷ luật. Đàn anh trong bộ phận Kỷ luật không ngờ có người dám tấn công mình nên vô thức lùi lại, hành động này đã gây bất lợi cho anh.

Xung quanh bắt đầu náo động, nếu để ý kỹ có thể thấy những người phát ra tiếng thở hổn hển đều là những ông già.*

*Mình cũng không hiểu nghĩa lắm vì bản gốc cũng là "old men"

Sinh viên năm nhất này kiêu ngạo như vậy, quả thực có chút năng lực. Hắn ta thực sự đã đánh bại đàn anh ban Kỷ luật chỉ trong vài chiêu, thậm chí hắn ta còn phát ra pheromone. Mùi than nồng nặc của Alpha trực tiếp tấn công và trấn áp tất cả người có mặt. Cậu ta phân hoá rồi!!

Có thể phân hoá sớm và kiêu ngạo như vậy, tân sinh viên này hẳn có rất nhiều kinh nghiệm

"Sức mạnh của quân phục đây sao?" Cậu sinh năm nhất cười lớn, vừa né đòn kẹp cổ của đàn anh liền đá vào ngực đàn anh.

"Vυ"t-"

Một bóng đen xẹt qua, chân của sinh viên năm nhất bị đá văng, phát ra tiếng xương gãy nhức nhối.

Anh trai phát tờ rơi nhìn tấm lưng thon thả, lấy tay che mắt, tiếc nuối thở dài: “Trời ơi, cái chân này chắc gãy rồi.” Sau đó, anh lặng lẽ mở ngón tay của mình rồi hóng tiếp với sự thất vọng.

Tân sinh viên vẻ mặt vặn vẹo nhìn đối phương đi tới: "Hai chọi một? Lão Tử Phong..."

Hắn còn chưa nói xong đã bị một bàn tay đè xuống cổ, đối phương ôm chặt lấy hắn, đập mạnh hắn vào cây cột bên cạnh. Tân sinh viên vừa mới đánh bại đàn anh ban Kỷ luật giờ không thể phản kháng chút nào. Cậu tân sinh viên giờ đây chỉ cảm thấy choáng váng. Trước đây hắn chưa bao giờ xấu hổ đến thế. Hắn không khỏi cảm thấy nhục nhã, cánh tay như dao, chém ngang người phía sau. Tuy nhiên, mọi chuyện đã phản tác dụng, trước khi hắn kịp chém tới, đối phương đã đẩy hắn về phía trước, nắm lấy tay hắn rồi đẩy ra ngoài.

"Grắc-"

Tiếng xương gãy lại lạch cạch vang lên.

Tay chân đều bị bẻ gãy, sức chiến đấu của cậu sinh viên năm nhất đã mất đi một nửa. Quý Nguyệt Chi trực tiếp đá hắn một cước, đá hắn ra khỏi cổng trường. "Giải phóng pheromone, trừ 10 điểm."

Anh liếc nhìn sinh viên ban Kỷ luật đang bước tới, là đàn anh vừa đánh nhau với tân sinh viên: “Quản trị kém, trừ 5 điểm.”

"Vâng!" Sinh viên ban Kỷ luật bị trừ điểm không thấy oan chút nào.

Lúc này anh trai phát tờ rơi đã thả tay xuống, mắt nhìn chằm chằm Quý Nguyệt Chi đang đứng ngoài cổng trường. Đúng như dự đoán, cậu ta đã thành công trong việc "soán ngôi" sinh viên năm nhất trước khi phân hoá, đồng thời đưa mười học sinh Alpha cuối cấp hàng đầu của trường lên làm trưởng ban Kỷ luật, sắp xếp lại nhân sự ở ban Kỷ luật.

Đột nhiên anh trai phát tờ rơi nhìn thấy một bài đăng ẩn danh trên diễn đàn trường: Hôm nay Giám đốc Ban Đạo đức và Kỷ luật bị trừ 4 điểm ~

Chỉ trong vòng một phút đã có hàng chục bình luận liên tiếp: Chúc may mắn!

Trưởng ban Kỷ luật bị trừ điểm , đây là biểu tượng cho sự may mắn ở Học viện Quân sự số 1. Nếu bạn bị trừ ít điểm thì đừng quá lo lắng, bạn có thể kiếm lại ở lớp hoặc ở các cuộc thi, ngoài ra không phải ngày nào Quý Nguyệt Chi cũng đi kiểm tra.

Quý Nguyệt Chi không biết những người xung quanh đang nghĩ gì, anh cúi đầu cẩn thận vuốt phẳng nếp gấp ở cổ tay áo, ánh mắt đột nhiên dừng lại.

Xung quanh lại nổi lên một sự hỗn độn kỳ lạ. Anh trai phát tờ rơi vừa chen tới cửa thì liền không khỏi thở dài: “Ngày khai giảng, các anh lớn đều xuất hiện.”

Một chiếc ô tô sơn đen đậu bên ngoài trường học, thân xe cực kỳ bóng loáng. Cửa sổ hai bên đều cuốn xuống. Người ngồi trên ghế lái chính là Khương Hồng, con trai độc nhất của Khương gia, học sinh năm hai mới vào Học viện Quân sự số 1 một năm. Anh nằm trong top năm người trong danh sách đỏ và top ba người trong danh sách chiến đấu Alpha.

Nhưng... mọi ánh mắt đều vô thức đổ dồn vào người ngồi ở ghế sau.

Một mái tóc dài vừa phải được cô tùy ý buộc ra sau, vài sợi tóc gãy rơi xuống bên tai. Đường nét trên khuôn mặt cô rất rõ ràng, lông mày rất đẹp, gần như sâu thẳm trong lòng. Cô quay mặt về phía cổng trường, không biết mình đã theo dõi chuyện vừa xảy ra bao lâu. Cô dùng một tay duỗi ra cửa sổ, kẹp điếu thuốc giữa các đầu ngón tay và phủi tro như không có ai.

Tả Lạc Hoàn, người thừa kế của gia tộc Tả, trở thành Alpha đứng đầu ở tuổi mười lăm. Người ta nói rằng pheromone của cô có thể đánh bại tất cả Alpha đã từng đăng ký tại Liên bang, nhưng cô chưa bao giờ phát tán pheromone của mình trong trường.

Quý Nguyệt Chi đứng ở cổng trường, xoay ngón chân đi về phía cô.

....

Ai ủng hộ mình thì đề cử truyện cho mình nha muamua~