Chương 2

Bạch Khinh Thân thực sự đã từ bỏ việc cãi nhau với cái máy không nói lý lẽ này.Hệ thống chầm chậm phát ra tiếng: "Đây được gọi là buông bỏ sao?"

“Mày im đi.” Bạch Khinh Thân liếc nó một cái

Lần đầu sau khi xuyên, cậu chính chính nhìn nhận xem mình đang ở chỗ xó xỉnh nào.

Nhìn cách bố trí này... có lẽ là đang ở khách sạn... Đù, sao lại là ở khách sạn.

“Khách sạn là may rồi, chưa xuyên vào nhà nghỉ là vẫn còn tốt chán.” Hệ thống không đổi sắc mặt nói.

Bạch Khinh Thân liếc xéo nó một cái xong từ từ nhớ lại cốt truyện. Nếu không nhầm thì đây là lúc nam chủ bị hạ thuốc, sau đó liền ABCXYZ với nữ chính!

Cậu thầm nghĩ xuyên cũng thật đúng lúc. Chầm chậm nhìn lên đồng hồ mới phát hiện bây giờ mới có tám giờ, suy nghĩ một chút, chắc là hai người đó vẫn chưa làm gì đâu ha…

Đang định xuống giường chuồn đi thì cái hệ thống lại bắt đầu lải nhải: “Từ từ hãy đi. Tôi có một việc cần thông báo cho cậu biết.”

Bạch Khinh Thân làm mặt khinh bỉ : "Mày thì có gì để nói, mỗi lần mở mồm ra là y như rằng hố tao gần chết. Thôi mày im đi cho nó rảnh nợ."

Hệ thống: ...

Nó hít sâu một hơi, bộ dáng cố gắng kìm chế, sau đó mới nói: “Chủ thần cho cậu một đặc quyền để có thể OOC một lần ,chính vì thế nên tôi đã dùng nó vào lần này.”

Sao cậu đột nhiên cảm thấy có chút nguy hiểm.

Nhìn Bạch Khinh Thân như vậy nó có chút vui sướиɠ, nói tiếp: “Vì vầy người ngủ với nam chủ hôm nay là cậu,còn nữ chính ra chuồng gà chơi”

Bạch Khinh Thân: ...

Cậu lập tức ôm mông chạy ra cửa, vừa hé mở được một chút thì có cái bóng đèn từ đâu lao vào, dạo cậu suýt nữa ngất ra đấy.

"Cái của nợ gì đây?" - Bạch Khinh Thân mờ mịt nhìn màn hình.

“Nam chính đấy.” - hệ thống tỉnh bơ đáp

Á đù.

Nhìn cái cục đang dựa trên người mình, thật sự rất muốn hất xuống đất.



Một lúc sau, hệ thống nghe được một loạt tiếng hét của cậu.

“Má nó, ngươi là chó à, liếʍ liếʍ cái quỷ gì a.”

“Mẹ ơi đừng có cắn.”

“Sao lại xé áo ra. Quần của tôi,ai cho anh xé quần của tôi!”

Về sau chắc vì vật lộn mất sức,Bạch Khinh Thân liền nằm vật ra giường, ngửa mặt lên nhìn hệ thống, nghiễn răng nói: "Giờ tao phải làm sao! "

Nhìn cúc mình sắp bị tên này làm, cậu liền không nhịn được cảm thấy tủi thân. Nhưng chưa tủi được bao lâu, liền phải hét tiếng.

“Không phải chỗ đấy đừng có chọc.”

“Má nó, bỏ ngay con cờ him của anh ra khỏi người tôi.”



Nam nhân nhìn người con trai đang nằm dưới thân mình có chút mờ mịt. Nhưng hạ thân thực sự đã trướng đến đau rát, rất muốn tìm nơi nào đó mà đi vào.

Dường như phát hiện ra điều gì đấy, nam nhân liền chăm chú nhìn xuống cái l* nhỏ đang mấp máy.

Cảm nhận được ánh mắt nóng rát đang nhìn nơi xấu hổ của mình, Bạch Khinh Thân liền lấy tay che lại. Ai ngờ, lại bị người ta bắt lấy.

Bạch Khinh Thân thực sự bây giờ đang cuống đến sắp khóc. Nghe nói lần đầu mà đi vào trực tiếp sẽ rất đau, hơn thế nữa của tên này còn lớn như vậy...

"Đầu giường có lọ gen bôi trơn đấy." - Hệ thống ra vẻ tốt bụng nhắc nhở.

Bạch Khinh Thân nghiến răng nghiến lợi liếc nó.

“Cậu từ bỏ giãy giụa đi, không thoát được đâu.”

Biết không thể nhờ vả nó được cái gì, cậu chỉ có thể buông bỏ theo số mệnh: “Thế bây giờ tao phải làm gì tiếp theo?”

“Bây giờ?” Hệ thống ngù ngờ hỏi lại.

“Đừng nói với tao là mày cũng không biết nhá. Trời ơi, tui khổ quá mà.”

Hệ thống bị hỏi nó cũng cuống lên, ai mà biết được cả hai người đều không có kinh nghiệm chứ : "Đợi chút tôi tra Gg."

Bạch Khinh Thân :...

Ăn hại

Sau tầm mười giấy, hệ thống bắt đầu chỉ dẫn.

“Cậu lấy lọ gen, đổ lên ngón tay…”

Bạch Khinh Thân cũng răm rắp làm theo: " Sau đó ?"

“Sau đó trực tiếp đi vào.”

Mày tra thông tin chết tiệt này ở đâu vậy, đúng là không đáng tin!

Nói thế nhưng mà cậu vẫn làm theo,sau khi cố gắng lới lỏng đằng sau ra một chút, nhìn thấy năm nhân dường như không biết nên cắ* vào đâu, liền nuốt nước mắt vào trong vào cầm "nó" đặt trước ***

(À,tác giả chưa đủ 18 tuổi, khi nào tác giả đủ 18 tuổi, tác giả sẽ viết tiếp cảnh này, thế nhá)

Sáng hôm sau, nam nhân kia dậy trước. Nhìn người con trai đang nằm bên cạnh mình, mặt không chút biểu cảm, nhưng trong làng đã phun tào đến cực hạn .

“Làm sao bây giờ,làm sao bây giờ,mình ngủ với người ta rồi. Phải làm sao ,phải làm sao? Từ từ, mình là Lạc Hà, tổng giám đốc công ty lớn, phải bình tĩnh, chắc chắn mình sẽ giải quyết được. Bình tĩnh, hít vào, thở ra,hít vào... nhưng công nhận tên chết tiệt này cũng đẹp trai phết, ngủ một đêm cũng không thiệt thòi mấy.”