Chương 21

" Nếu không có việc thì em về trước đi. " Lý Vưu cũng không muốn nhìn thấy cô ta.

" Lý Vưu ca ca ~~~ " Bạch Phỉ Phỉ nhìn đến nữ nhân kiều mị trên người Lý Vưu: " Bác trai gọi anh về ăn cơm, hay là anh về với em nhé ? "

Từ góc độ này, cô ta nhìn thấy dưới áo sơ mi có hình dạng một bàn tay đang vuốt ve. Nếu không phải tu dưỡng tiểu thư của cô ta không cho phép thì bây giờ cô ta đã kéo nữ nhân này xuống, kéo tóc cô ta, hung hăng tát mấy bạt tay.

Cô ta không biết bộ dáng nghiến răng nghiến lợi của cô ta trong mắt người khác buồn cười như thế nào .

Hà Chi Vận nghe thấy, rất là không vui. Cô sao lại không rõ, sức chiến đấu của vị hôn thê này cũng quá kém.

" Chân người ta còn mềm, đỡ em xuống đi. "

Bạch Phỉ Phỉ thấy cô ta bám vào tai Lý Vưu nói gì đó, Lý Vưu liền ôn nhu cười nói với cô ta: " Giờ anh bảo Trần Khải đưa em về trước, anh còn có chuyện quan trọng phải giải quyết. "

Ngay trong văn phòng đã gấp không chờ nổi làm, thì bây giờ có chuyện gì quan trọng ? Lại làm một lần nữa hả ?

Bạch Phỉ Phỉ cắn răng, tóm lại thì không có biện pháp khác, cô ta chỉ có thể dẫm mạnh gót dày đi ra khỏi phòng.

Hà Chi vận bất đắc dĩ cười, chắc là muốn dẫm cô đi.

Thấy Bạch Phỉ Phỉ tức giận đi ra khỏi phòng, Trần Khải thở phào trong lòng, may còn không có đánh nhau. Sau này khi nào thấy Hà tiểu thư hắn phải cung kính mới được.

" Vừa lòng chưa ? " Lý Vưu vuốt tóc cô hỏi.

Hà Chi Vận lười biếng nằm trong ngực hắn, hỏi lại: " Anh vừa lòng chưa ? "

Một viên đã trúng hai con chim, vừa để cảnh cáo Bạch Phỉ Phỉ đồng thời đánh gãy tâm tư gả vào Lý gia của cô.

Lý Vưu cũng không nói gì, hai tay tách ra trai thịt kiều nộn, xoa xoa hộŧ ɭε nho nhỏ. Lối vào vẫn ướŧ áŧ như cũ, bị ngón tay hắn chạm vào toàn bộ thân thể đều thấy hư không.

Tìиɧ ɖu͙© quả là thứ kì diệu, hai người vừa mới giương cung bạt kiếm, đả kích đỗi phương thì giườ này đổi thành tiếng thở dốc rêи ɾỉ.

" Sâu... sâu một... chút " Lực càng lớn thì thân thể càng sung sướиɠ, đau đớn mang theo kɧoáı ©ảʍ làm người ta đắm chìm.

Lý Vưu ánh mắt đỏ hồng, phóng thích ra côn ŧᏂịŧ dữ tợn, lấp kín tiểu huyệt ham ăn.

" Nhanh... Nhanh...á ưm " Cô bám vào vai hắn, mông nhỏ nhấc lên, lên xuống trên dưới côn ŧᏂịŧ.

Lý Vưu vui sướиɠ hưởng thụ, bộ ngực cô theo nhịp điệu của chủ nhân lên xuống, giống như hai con thỏ trắng không nghe lời. Ngay lập tức bị hắn hung hăng bắt được chà đạp.

Tiểu huyệt quật cường phun ra nuốt vào đỏ tím côn ŧᏂịŧ. Hắn cảm thấy Chúa sáng thế thật kì diệu, tiểu huyệt nhỏ bé như vậy, nhét ngón tay vào còn khó khăn sao lại có thể ngậm lấy côn ŧᏂịŧ sưng to như vậy ?

" Cảm giác thể nào ? Tôi đang thao anh đấy ! " Cô cười đắc ý, đúng là mùa xuân trăm hoa đua nở.

Lý Vưu cũng không phản bác, nhìn vào côn ŧᏂịŧ còn lộ bên ngoài một nửa, cười với cô một cái. Hắn bất ngờ cười làm cho Hà Chi Vận không hiểu được, mới vừa ngây người đã bị côn ŧᏂịŧ hung hăng xuyên qua.

" Á... ưʍ... " Hà Chi Vận kêu lên một tiếng.

Sau đó eo nhỏ đã bị bóp lấy, mỗi lần đâm vào đều chọc đến tử ©υиɠ. Kí©h thí©ɧ mãnh liệt làm Hà Chi Vận phát run, miệng sung sướиɠ rêи ɾỉ.

Chiếc bút trong tay Trần Khải rơi xuống.

***

Edit: Tiểu tiên nữ ác ma