Chương 7: Động phòng

Lục Tử Khiêm còn đang bệnh, rất suy yếu, nói nhiều lời như vậy, mệt mỏi đỡ ngực thở dốc không ngừng.

Nam Thất Thất thấy thế, muốn vuốt lưng xoa dịu hắn, nhưng lại không dám, cuối cùng biến thành tha thiết trông mong nhìn hắn.

Lục Tử Khiêm hít một hơi thật sâu, ngẩng đầu liền đối diện đôi mắt to tròn của Nam Thất Thất, đáng yêu muốn chết!

Hắn không thể không cảm thán cổ đại thật tốt, nằm ở nhà cũng có người tặng hắn một chàng vợ xinh đẹp.

Nam Thất Thất bị hắn nhìn đến mức lo lắng bồn chồn, cậu tạm thời còn chưa hiểu rõ tính tình Lục Tử Khiêm, hơn nữa trong lòng tồn tại bóng ma tâm lý đối với nam nhân, làm cậu nhất thời không dám tới gần.

Cậu vội vàng đứng lên, “Thời gian không còn sớm, nghỉ ngơi đi, ta, ta đi chuẩn bị nước lau mặt cho huynh……”

Nam Thất Thất cuống quýt muốn chạy ra ngoài, lại phát hiện trên bàn đã chuẩn nước ấm và khăn vải từ trước.

Vừa rồi Lục mẫu đều chuẩn bị cho họ những thứ cần thiết rồi, hơn nữa nước cũng là nước ấm, đủ để hai người bọn họ dùng.

Nam Thất Thất thử nhiệt độ nước, vẫn còn ấm, cậu thật cẩn thận bưng chậu nước qua lau mặt và tay cho Lục Tử Khiêm, cậu đã quen làm những việc này, đời trước Triệu Thành vẫn luôn sai bảo cậu như vậy.

Triệu Thành giống như đứa trẻ to xác bắt cậu hầu hạ, lại còn thường xuyên kiếm chuyện để đánh cậu chửi cậu.

Lúc cậu giúp Lục Tử Khiêm trong lòng vẫn còn ám ảnh, tay hơi run rẩy, nhưng Lục Tử Khiêm không chỉ không bắt bẻ, còn cảm ơn cậu, bảo cậu cũng đi nghỉ ngơi sớm chút, đừng làm nữa.

Trong phòng chỉ có một cái giường, cũng không lớn, hai người ngủ chung cánh tay sẽ chạm nhau.

Nhưng bọn họ là phu phu mới cưới, đương nhiên phải ngủ chung giường.

Cậu thay quần áo xong, thổi tắt đèn dầu, lúc này mới nhẹ tay nhẹ chân trèo lên giường.

Còn may trên giường có hai cái chăn, cậu có thể lấy chăn bọc mình lại trốn ở góc giường mà ngủ, cố gắng không tiếp xúc thân thể với Lục Tử Khiêm.

Nhưng Lục Tử Khiêm dường như phát hiện ý đồ của cậu, hỏi cậu sao lại nằm xa như vậy.

Nam Thất Thất nghe được lời này, giật mình hoảng hốt, sợ bị đánh, cuộn mình thành một bọc nhỏ, “Ta sợ ép huynh.”

Lục Tử Khiêm biết cho dù kêu cậu lại gần, cậu cũng sẽ không lại, bất quá tiểu thụ nhà hắn thật đơn thuần, đổi cái cách nói là có thể lừa gạt dễ dàng.

Lục Tử Khiêm đổi thành giọng điệu đáng thương, “Nhưng mà ta lạnh, mùa đông rớt xuống nước sông lạnh băng, mặc dù được vớt lên, thân thể vẫn tồn đọng cái lạnh thấu xương, nếu có người có thể ôm ta ngủ thì tốt rồi.”

Nam Thất Thất nghe được lời này, mặt đỏ đến muốn nổ tung.

Bất quá cậu nghĩ đến đời trước trước khi chết, ngày mùa đông bị Triệu Thành đuổi ra ngoài sân, trên người cậu đều là vết thương bị Triệu Thành đánh, đau đớn làm cậu đứng không nổi, còn bị Triệu Thành hất một chậu nước lạnh lên người, cái cảm giác lạnh đến thấu xương khiến Nam Thất Thất hiện tại vừa nhớ tới đã run lên.

Cậu chỉ nhớ rõ thân thể của cậu rất rất lạnh, rất muốn có người ôm cậu một cái.

Hiện tại nghe thấy Lục Tử Khiêm nói vậy, làm cậu thương cảm, giống như bản thân cũng bị, đè sự xấu hổ trong lòng xuống, xốc chăn của Lục Tử Khiêm lên, nhích lại gần, nhưng vẫn không dám ôm lấy đối phương.

Cậu muốn dung nhiệt độ cơ thể của mình làm ấm chăn cho đối phương.

Chỉ là cậu mới nằm xuống bên cạnh Lục Tử Khiêm, đã bị bàn tay to lớn của Lục Tử Khiêm ôm eo, cũng không lạnh như tưởng tượng mà rất ấm áp.

Cơ thể đối phương thân rất nóng, so với nhiệt độ cơ thể của cậu còn cao hơn một chút.

Có lẽ là vì bị bệnh, cho nên nhiệt độ cơ thể bên ngoài mới cao, nhưng bên trong cơ thể người bệnh lại cảm thấy rét lạnh.

Nam Thất Thất càng thêm đồng cảm với Lục Tử Khiêm, cũng không có đẩy người ra.

Lục Tử Khiêm thấy người trong long ngoan ngoãn, càng thêm vui sướиɠ, từ diện mạo đến tính cách của Nam Thất Thất hoàn toàn phù hợp yêu thích của hắn.

Hắn dựa gần vành tai phiếm hồng của Nam Thất Thất nói, “Xin lỗi, đêm tân hôn không thể động phòng với đệ, làm đệ tủi thân rồi, chờ ta điều dưỡng tốt thân thể, nhất định sẽ bồi thường gấp bội cho đệ.”

Gương mặt Nam Thất Thất tràn đầy xấu hổ quay đầu qua một bên trốn, nghi ngờ nhỏ giọng lẩm bẩm, “Chúng ta không phải, không phải đang động phòng sao?”

Tuy rằng cậu từng thành than một lần, những vẫn đơn thuần như trước, nguyên nhân là phương diện kia của Triệu Thành không được, Triệu Thành lừa cậu nói động phòng chính là nằm ngủ chung một ổ chăn.

Nam Thất Thất không hiểu chuyện này, tin là thật, cho nên hiện tại cậu và Lục Tử Khiêm nằm chung một ổ chăn, liền cho rằng cậu và Lục Tử Khiêm đang động phòng.