Chương 33

Đột nhiên Lục Tự Di hỏi: “Tiêu Dã, mấy người coi Triệu Ngọc Châu là cái gì?”

Tiêu Dã không nói gì một lúc lâu, sau đó hắn nhẹ nhàng nở nụ cười, để một cánh tay chống lên cạnh đầu cô, một tay vuốt ve khuôn mặt xinh đẹp của cô.

“Không phải chị đều biết hết sao? Sau khi chị rời đi, chúng ta vì quá đau khổ, dường như đều muốn chết, đúng lúc lại có Triệu Ngọc Châu đυ.ng vào họng súng, vì thế chúng ta đưa hết lửa giận và hận ý không thể bạo phát với chị, đều phát tiết trên người Triệu Ngọc Châu. Chị, lúc trước chị nói vĩnh viễn sẽ không vứt bỏ em, cho dù là kết hôn với Hãn Qua, cũng vĩnh viễn không có không cần người em trai này, chị cũng đã nói vậy rồi, nhưng chị vẫn vứt bỏ em.”

Lục Tự Di muốn phản bác, muốn tức giận mắng, nhưng nhìn đôi mắt thâm thúy của Tiêu Dã, thứ trong mắt kia làm cả người cô đau đớn, cô không biết nên nói ra lời gì, khàn giọng.

Hồi lâu, cô nói một câu: “Triệu Ngọc Châu vô tội, buông tha cho cô ấy đi.”

Dưới thái độ cứng rắn của Lục Tự Di, Tiêu Dã rời đi, có lẽ hắn biết cô có chuyện gì đó không muốn hắn biết, mà trong lòng hắn lại biết rõ.

Lục Tự Di chọn lọc bỏ qua lời nói buổi tối hắn sẽ đến gặp cha mẹ cô.

Đến gặp cha mẹ cô làm gì, để chấm dứt chuyện chiều nay sao? Hay là chuyện hôn ước? Hợp tác? Lợi ích?

Tâm trạng của Lục Tự Di phức tạp xốc khăn trải bàn lên, nhìn Triệu Ngọc Châu giống như một đứa trẻ hoảng sợ bị thương, tứ chi ôm chặt lấy nhau, đáy lòng cô không khỏi dâng lên lên một tầng cảm xúc có thể nói là thương tiếc đau lòng.

Triệu Ngọc Châu đã làm gì sai?

Nàng không làm gì sai cả. Bọn họ coi khuôn mặt của Triệu Ngọc Châu có sáu phần tương tự với Lục Tự Di như là một tội ác, phán tội.

Với hình phạt tàn nhẫn này, nàng phải nhận tội, chịu tội.

Mà trận phán xét này kéo dài năm năm, nếu Lục Tự Di không trở về, có phải bọn họ vẫn sẽ phán xét Triệu Ngọc Châu hay không, cho đến khi Triệu Ngọc Châu chết.

Bọn họ mới là người ác, bọn họ mới là hung thủ, là tội phạm, bọn họ mới là người bị phán tội.

Nhưng Lục Tự Di lại không có đủ tự tin và lý lẽ để phê phán bọn họ.

Kha Hãn Qua và cô có hôn ước, cô hủy hôn, hắn không sai, đó là lỗi của cô.

Cô nói với Tiêu Dã sau khi kết hôn với Kha Hãn Qua cũng coi hắn là em trai, sẽ không vứt bỏ hắn, là do cô hủy ước, hắn không sai, là lỗi của cô.