Chương 33: Gặp lại

Phía sâu trong khu rừng cách rất xa năm cường quốc, một bóng người liên tục di chuyển, mắt người thường không thể nào nhìn rõ, mỗi lần người đó di chuyển đến đâu, trên thân cây sẽ để lại dấu kiếm rất sâu. Bóng người cuối cùng cũng dừng lại, quay lại nhìn những thân cây, từng cây một từ từ ngã xuống.

"Chủ nhân, chúc mừng ngày đã luyện thành công phi lôi thần thuật." Một con đại bàng khá to đậu trên một cành cây gần đó nhìn người phía dưới nói.

"Cũng chỉ là tạm ổn thôi! Nareda, ta cần luyện tập nhiều thứ hơn!" người phía dưới không sai là Kagura.

Kagura bây giờ đã khôi phục hình dáng như cũ, sức mạnh lại càng tăng cao, y thuật lại càng giỏi, nhưng cô vẫn chưa về làng thời gian cũng gần đúng kì hạn là năm năm.

"Chủ nhân, còn rất nhiều thời gian người không cần phải dùng hết sức luyện tập. Phi lôi thần thuật và tất cả thuật Thủy độn của Hokage đệ nhị ngài cũng đem ra học làu làu rồi." Nareda nhìn con người không chịu mệt nghỉ kia nói.

"Được rồi, trở về làng thôi! Cũng đang diễn ra đại chiến thế giới thứ ba rồi." Kagura quay lưng đi về hướng làng Lá, nhắm một đường đi thẳng, đi đến đâu cô cũng sẽ để lại dấu ấn đặc trưng của mình vào một nơi nào đó, để có thể sử dụng khi cần thiết.

-----------------------

Kagura đứng trước cổng làng quan sát, cũng chỉ năm năm vậy mà lại thêm nhiều nhà cửa. Hiruzen cũng rất giỏi khi điều hành làng phát triển như vậy, cô hướng về nơi làm việc của Hokage mà đi.

Cốc cốc

"Vào đi!" âm thanh của Hiruzen nghe cũng đã khàn đi rất nhiều.

Cánh cửa mở ra, một thân ảnh bước vào với mũ trùm đầu che khuất gương mặt.

"Ngươi là.....Kagura là em!" Hiruzen nghe giọng nói đầy kinh ngạc "Cuối cùng em cũng đã trở về!" ông nở nụ cười hiền hậu nói.

"Vâng!" Kagura cũng mở mũ trùm đầu ra nở nụ cười đáp lại.

"Em trở về là tốt rồi, Kagura chắc em cũng biết tình hình hiện tại rồi. Tối nay có cuộc họp, em cũng tham gia đi!" tuy vừa gặp nhưng lại đưa công việc ra giao phó tuy rất đúng nhưng tình hình hiện tại không thể không nói.

Kagura gật đầu tỏ ý sẽ tham gia.

"Em về nghỉ ngơi đi, tối nay họp tại đại sảnh nơi này!" ông cho lệnh rời đi, Kagura cũng không nói nhiều rời đi.

Kagura muốn đi dạo vài vòng nữa mới về thăm Misao và Mika. Trên con đường cũ này, nhưng nhà đã cất san sát nhau, người qua kẻ lại đông đúc hơn, có vẻ năm năm này trôi qua cũng khá tốt đẹp, nhìn những đứa trẻ vui đùa chạy giỡn trước mặt, Kagura bất chợt cong khóe môi, chỉ có hòa bình mới mang lại nhiều niềm vui như vậy. Nhưng những kẻ kia, họ không hề biết an phận. Ánh mắt lơ đễnh nhìn về phía trước, làm bước chân của cô phải dừng lại.

Hai thân ảnh một nam, một nữ đang đi chung đôi, tay người nữ khoác vào tay người nam, khuôn mặt rất vui vẻ, người nữ không ngừng cười. Kagura không biết cảm giác lúc này là sao, rõ ràng sẽ biết nàng ấy sẽ gặp người nàng yêu trong tương lai, vậy mà một cỗ khó chịu trong người vẫn không ngừng sôi trào.

Khi kìm nén được cảm xúc, Kagura cũng bước đi về phía trước, lướt qua hai thân ảnh, chẳng hề nhìn đến nữa. Trên trời, bỗng vang lên tiếng đại bàng kêu thật to làm mọi người đều phải ngẩng đầu lên nhìn. Người nữ đó cũng không ngoại lệ, nhìn nó bay đến khi nó đáp xuống cánh tay của một người dáng hình cao gầy, do chiếc khăn choàng và mũ trùm đầu che khuất mặt, người nữ không thể nhìn thấy là ai. Nhưng hình ảnh đó, hình ảnh một người cũng đã từng để con đại bàng to lớn đáp trên cánh tay người đó.

Trước khi lướt ngang, nàng cũng thấy người khoác áo choàng đó có nhìn chằm chằm vào mình và người kế bên khiến nàng phải chú ý, nhưng nàng vẫn không thể biết người đó là ai, người đó cũng nhanh chóng dời tầm mắt lướt qua người, một cảm giác kỳ lạ dâng lên trong lòng nàng ngay lúc này thật khó tả.

"Tsunade, em sao vậy?" người nam nhân kế bên hỏi.

"À...em không sao. Anh Dan mình đi tiếp thôi!" Tsunade cũng nhanh chóng bước đi nhưng vẫn quay đầu lại nhìn thân ảnh kia, thân ảnh cao gầy đó vẫn bước đi không hề ngoái đầu lại dù chỉ một lần.

-------------------------------

Buổi tối, trước đại sảnh phía dưới văn phòng làm việc của Hokage, tất cả nhân vật chủ chốt đều có mặt, nhưng vẫn có một cái ghế trống bên tay phải cạnh Hiruzen, mọi người đều thắc mắc còn nhân vật nào chưa xuất hiện. Bỗng ngoài cửa xuất hiện, một thân ảnh cao gầy, khoác trên người áo choàng trắng, mũ trùm che khuất gương mặt, làm họ không đoán ra ai, Tsunade, Orochimaru và cả Jiraiya cũng quay đầu lại nhìn.

"Lại là người đó!" Tsunade trong miệng lẩm bẩm nói.

"Em đã đến rồi! Mau lại đây ngồi thôi!" Hiruzen lên tiếng nói phá vỡ âm thanh bàn tán.

Thân ảnh ấy cũng nhanh chóng bước đến nơi dành cho mình mà ngồi xuống, từ đầu đến cuối người đó vẫn không nói lời nào, nhưng người đó vẫn biết có hàng chục ánh mắt đang dò xét đánh giá mình, cả ba người Orochimaru cũng không ngoại lệ.

"Trận đấu lần này, bên đấu với ninja làng Mây ta sẽ để cho người này làm chỉ huy tất cả không có ý kiến gì chứ?" Hiruzen nói nhìn về phía tất cả hỏi.

Một tên ninja rồi lại một tên bắt đầu đưa tay ra ý kiến.

"Thưa ngài Hokage, tên này là ai? Sao lại để hắn chỉ huy?"

"Đúng vậy, ta không thể để một người không lai lịch chỉ huy được!"

"Thực lực của hắn có trên bọn ta không? Ta nhìn hắn không mấy mạnh mẽ, sợ hắn chỉ huy trận này sẽ bại."

.....................................

"À nãy giờ, ta vẫn chưa giới thiệu với mọi người!" Hiruzen quay đầu nhìn người kia ý bảo người đó đứng dậy nói.

Người mặc áo choàng từ từ đứng dậy, tay đặt lên mũ trùm trên đầu từ từ kéo xuống. Mái tóc trắng dài lộ ra, khuôn mặt xinh đẹp xuất hiện, đôi chân mày kiếm, đôi mắt màu xám lưu động, sóng mũi cao cao. Biểu cảm lạnh lùng nhìn về đám người phía dưới.

Tất cả đều trợn mắt kinh ngạc.

"Kagura đại nhân, là ngài sao?"

"Kagura đại nhân cuối cùng ngài cũng đã trở về!"

"Trận chiến lần này, có Kagura đại nhân làng ta thắng rồi!"

.............

Âm thanh sôi nổi không ngừng bàn tán xôn xao trong vẻ mặt của ai cũng đều mang vẻ mặt vui mừng tột độ, chỉ có hai người ánh mắt phức tạp nhìn về cô, cô cũng không mảy may để ý, từ đầu lúc bước vào đến giờ cô chỉ nhìn lướt qua hai người Orochimaru và Jiraiya không hề nhìn đến Tsunade.

"Lần này ta đã trở về, sẽ mang lại cho làng ta một lần nữa chiến thắng vinh quang!" Kagura nhìn đám người tuyên bố.

Cuộc họp cũng dừng lại, đám người bước đến chào hỏi Kagura. Kagura gật đầu cho qua, cô cũng nhanh chóng bước ra khỏi cổng về nhà nghỉ ngơi.

"Kagura!" một âm thanh gọi cô đứng lại.

Cô cũng không quay đầu mà trực tiếp bước đi, người phía sau thấy cô cũng không dừng lại cũng không bỏ cuộc mà chạy theo xuất hiện trước mặt cô. Kagura lạnh lùng nhìn người trước mặt, lại né sang tính bước đi tiếp nhưng tay lại bị một người kéo lại, người đó ôm cô thật chặt. Cô vẫn đứng bất động không hề có ý định mặc cho người đó ôm lấy.

"Kagura, sao bây giờ chị mới trở về? Chị biết năm năm qua em đều chờ chị trở lại hay không? Sao chị đi năm năm lại không nói với em lời nào vậy hả?" người đó vừa nói vừa đấm vào sau lưng của Kagura giọng nói tràn đầy nức nở.

"Tsunade, em ở đây lại khiến người em yêu sẽ hiểu lầm mau trở về thôi!" Kagura vừa nói muốn đẩy Tsunade ra khỏi người mình.

Tsunade lại càng nắm chặt không buông "Kagura, có phải chị đã hiểu lầm gì hay không? Người yêu em là chị cơ mà hay là chị thấy chuyện lúc chiều nên nói như vậy!"

Kagura vẫn không nói lời nào, nhìn con người vẫn đang khóc lóc trong lòng mình.

"Giữa em và Dan không hề có nảy sinh bất kì quan hệ nào cả, chị đừng hiểu lầm. Anh ấy bị thương ở chân, nên em chỉ đỡ anh ta đi dạo thôi! Không hề có chuyện gì cả!" Tsunade tiếp tục khóc nói.

"Tôi đã hiểu rồi mau buông thôi! Tôi muốn về nhà nghỉ ngơi! Có chuyện gì sau này nói tiếp." Kagura đẩy con người trong lòng ra. Đưa tay lau đi nước mắt trên mặt của Tsunade "Khuôn mặt xinh đẹp không thể khóc xấu như vậy! Đi, tôi đưa em về."

"Chị phải cõng em!" Tsunade nhìn Kagura nói.

"Được rồi, lên đây!" Kagura đưa lưng lại.

Một đường Kagura cõng Tsunade về nhà, nàng phía sau liên tục gọi tên Kagura như chắc rằng sự trở về của cô là thật. Kagura cũng không nghĩ cô lớn lên lại càng xinh đẹp như vậy nhưng cái tính cách này thật sự cô bó tay.