Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Này, Đại Thúc!

Chương 41: Mùa xuân của tiểu ngải

« Chương TrướcChương Tiếp »
Cậu không sao chứ?” Tiểu Ngải nhận khăn tay người bên cạnh đưa qua lắc đầu tỏ vẻ mình không có việc gì.

“Cậu không phải là thích người kia đi?” hai giây sau Tiểu Ngải mạnh mẽ ngẩng đầu nhìn người bên cạnh, đập vào mắt là đôi con ngươi sâu đen hun hút trong đem tối còn loe lóe ánh sáng,

hé ra khuôn mặt cương nghị nhưng giờ phút này lại nhu tình như nước nhìn chăm chú vào mình.

“Ai bảo anh là tôi thích hắn? Tôi làm sao mà lại đi thích hắn? Mà cho dù tôi có thích hắn đi nữa thì sao? Dù sao hắn cũng không thích tôi”, nói xong lời cuối đầu Tiểu Ngải lại cúi xuống càng thấp.

“Hiện tại có đối tượng không?” Nam nhân không để ý hắn đang nổi điên bình tĩnh hỏi tiếp.

Tiểu Ngải lại ngẩng đầu nhìn nam nhân trước mặt nhíu mày, thật sự là một cực phẩm nam nhân, nếu không phải hôm nay tâm tình hắn đang kém đến cực điểm hắn nhất định đã câu dẫn người này rồi, cùng hắn 419 cũng không tệ.

Nam nhân thấy Tiểu Ngải nhìn mình không biết đang suy nghĩ cái gì mà nhăn nhăn đầu mi, lập tức đến bên cạnh gọi một cuộc điện thoại vài phút sau thì có người lái xe đến.

“Hứa tổng, tôi đã liên hệ với Lưu luật sư đến đây giải quyết, ngài muốn đi đâu để tôi đưa ngài?”

“Không cần, đưa chìa khóa xe cho tôi, anh cùng Lưu luật sư ở lại giải quyết mọi việc đi”.

“Vâng”.

Hứa Ngôn đến bên cạnh Tiểu Ngải kéo hắn đứng dậy, Tiểu Ngải trừng mắt nhìn nam nhân trước mặt:” Anh muốn dẫn tôi đi đâu?”

“Sao cậu lại nói nhiều như vậy, cứ đi theo tôi là được”.

“Anh não ngấm nước a?” Hứa Ngôn quay đầu nhìn Tiểu Ngải thấp hơn mình nửa cái đầu. ngón tay thô ráp ve vuốt đôi môi mềm mại của hắn:” Chúng ta 419 đi, tôi hẳn là phù hợp với yêu cầu của cậu đi?”

Tiểu Ngải vứt tâm tình khổ sở trong lòng ra sau đầu, chọn mi nhìn nam nhân trước mặt, cả người dán sát vào hắn, hai tay ôm chặt cổ Hứa Ngôn, đôi môi phun nhiệt khí ấm áp bên tai:” Đừng khiến cho tôi thất vọng nga”. Hứa Ngôn vừa lòng nở nụ cười kéo Tiểu Ngải lên xe.

“Ân…..ân….a a…..thật thoải mái, còn muốn…”, Tiểu Ngải ôm lấy nam nhân trước ngực, ngón táy nhẹ nhàng vò mái tóc mềm mại.

Cảm nhận đầu lưỡi ướŧ áŧ trượt từ ngực xuống dưới thẳng đên khí du͙© vọиɠ căng cứng được ngậm vào miệng, Tiểu Ngải khó nhị vặn vẹo thân thể.

“Ân….nhanh, nhanh lên…”, nhìn làn da trắng nõn vì *** mà ửng dồng Hứa Ngôn thật sự là yêu thích đến không muốn buông tay, xem ra mình thật sự nhặt được bảo bối rồi.

“Ân….a a….đừng, đừng dừng lại…” Tiểu Ngải rêи ɾỉ mang theo tiếng khóc nức nở năn nỉ.

“Bảo bối, chúng ta cùng nhau được không?” giọng nói khàn khàn tràn ngập hương vị *** dụ hoặc.

Tiểu Ngải lắc đầu:” Cho tôi ra trước một lần, thật khó chịu, ân…”.

“Được, như em muốn” Hứa Ngôn hút mạnh một hơi Tiểu Ngải lập tức phóng thích, miệng phát ra tiếng thở thỏa mãn.

Tiểu Ngải chống tay xuống giường đứng lên, phong tình vạn chủng nháy mắt với nam nhân mấy cái. Hứa Ngôn nhanh chóng ôm Tiểu Ngải ngồi lên người mình tức tốc hôn lên đôi môi mềm mại, bàn tay cũng lập tức hành động men theo sống lưng đi xuống nơi mềm mại mê người kia. Cảm nhận được ngón tay Hứa Ngôn đang tiến vào cơ thể mình tiếng rêи ɾỉ mị hoặc theo môi Tiểu Ngải vô thức phát ra.

“Ân…dùng sức một chút….”, Tiểu Ngải cắn môi dưới, ánh mắt tràn ngập sắc thái *** khiến Hứa Ngôn không thể nhẫn nại nhanh chóng ngón tay cấp tốc thay thế bằng phân thân nóng đến bỏng người vùi mình đi vào.

“Ân…lại dùng lực…còn muốn….”,

“Bảo bối yên tâm, anh nhất định sẽ thỏa mãn em”, dứt lời Hứa Ngôn bế Tiểu Ngải đứng lên, hai bàn chân ở trên lưng Hứa Ngôn còn đôi chân gắt gao kẹp chặt bên hông rắn chắc dùng sức phối hợp với Hứa Ngôn đong đưa thân thể.

“Ân….ân….còn muốn…..hảo bổng….sâu hơn một chút….sâu hơn một chút…”, Tiểu Ngải ngửa cổ cảm thụ phân thân mạnh mẽ không ngừng va chạm trong cơ thể mình.

“Bảo bối, kêu to nữa đi, anh thích nghe”.

“Ân….hảo bổng….a a…”. rốt cục vào đợt nước rút cuối cùng Tiểu Ngải thỏa mãn đạt được cao trào ghé trên người Hứa Ngôn bất động kịch liệt thở gấp.

“Bảo bối, có vừa lòng với sự phục vụ của anh không?” Hứa Ngôn hôn đầu vai cái người đang ghé vào ngực mình.

“Hì hì”, Tiểu Ngải yêu mị cười ngẩng đầu nhìn nam nhân quyến rũ trước mặt.

“Phi thường bổng, thêm một lần…”, Tiểu Ngải trượt dọc theo thân thể Hứa Ngôn, vươn đầu lưỡi liếʍ liếʍ môi mình lại trườn lên hôn lên môi hắn.

Lúc Hứa Ngôn muốn đem đầu lưỡi vói vào bên trong bắt lấy đầu lưỡi nghịch ngợm, Tiểu Ngải đã lập tức thoát ra, đầu lưỡi linh hoạt liếʍ lên hạt đậu đỏ trước ngực Hứa Ngôn, lại xoay vòng, dùng lực ấn xuống.

“Ân…”, tiếng rêи ɾỉ tràn ngập quyến rũ theo miệng Hứa Ngôn phát ra khiến Tiểu Ngải si ngốc nở nụ cười cảm giác được phân thân thô to cứng rắn để ở lối vào của mình hắn mang theo ý xấu dùng địa phương mềm mại ma sát lên đầu đỉnh nhạy cảm.

“Bảo bối, em muốn tra tấn anh sao?”

Tiểu Ngải ngẩng đầu cười quyến rũ:” Hì hì, muốn tôi sao?”

“Muốn đến phát điên”. Bàn tay đặt sau lưng Tiểu Ngải không an phận không ngừng ma sát lên xuống.

“Được rồi, sẽ thỏa mãn anh”, dứt lời liền nâng mông lên một tay đỡ lấy phân thân của Hứa Ngôn còn mình chậm rãi ngồi xuống.

“Ân….a a…. anh, lớn quá…..cứng quá….tôi chịu không nổi…”.

“Bảo bối, em tuyệt đối là cố ý”, Hứ Ngôn muốn đẩy hông lên lại bị Tiểu Ngải ấn xuống.

Giọng nói mang theo vài phần tức giận: đáng ghét, người ta là muốn làm tư thế cưỡi, không cho anh động nga, anh vừa lớn lại vừa cứng nữa”.

“Được rồi, được rồi nếu anh mà không đủ lớn, không đủ cứng em nhất định sẽ thất vọng cho xem”.

“Hứ, hiện tại coi như vừa lòng với anh rồi”, Hứa Ngôn càng nhìn bộ dáng kiêu ngạo như phượng hoàng của Tiểu Ngải càng thấy thích. Vật nhỏ này chính là người mà mình muốn tìm đi.

“Anh như vậy có thể khiến em càng vừa lòng không a?” Hứa Ngôn dùng sức hướng lên trên đỉnh đỉnh, đổi lấy một trận thở gấp từ Tiểu Ngải.

“Vừa lòng muốn chết, ân…ân…thật thoải mái….” Vận động một hồi Tiểu Ngải đột nhiên dừng lại.

“Bảo bối, làm sao vậy?” Hứa Ngôn nhìn khuôn mặt Tiểu Ngải hồng thật hồng hồng, cả người mồ hôi chảy ròng ròng.

“Mệt mỏi quá, em muốn nghỉ ngơi một chút”, Hứa Ngôn cảm thấy trán mình hẳn là che kín hắc tuyến rồi, sao có thể mệt mỏi vào đúng thời khắc mấu chốt cơ chứ?

“Lừa anh thôi”, Tiểu Ngải xinh đẹp cười rộ lên, Hứa Ngôn cảm thấy muốn đem bảo bối này giữ bên người xem ra cũng không phải chuyện dễ dàng, nhóc này trong đầu có không ít ý tưởng tinh quái đâu.

“Ân…ân….sâu quá….giúp, giúp em với….”, Tiểu Ngải nói cũng đứt quãng, biết hắn thật sự mệt mỏi Hứa Ngôn ngồi dậy ôm hắn vào trong lòng, xoay người đổi lại vị trí, người dưới thân hắn lập tức co rúm cả lại.

“Ân….ân….a a….nhanh lên một chút, dùng sức một chút, hảo bổng…a a a a a a a….” Sau tiếng hét chói tai rốt cục cả hai cùng chiếm được thỏa mãn thả lỏng tứ chi nằm xuống giường không ngừng thở dốc.

“Bảo bối, em giỏi quá”, Hứa Ngôn ôm Tiểu Ngải đi tắm rửa, sau khi tẩy sạch sẽ lại ôm hắn trở lại phòng, đổi lại ga giường mới đem hắn đặt vào trong chăn, cả hai ôm nhau ngọt ngào tiến nhập mộng đẹp.

Thẳng đến chiều ngày hôm sau, Tiểu Ngải mới từ từ tỉnh lại, cảnh tượng lạ lẫm khi mới mở mắt khiến hắn sửng sốt một hồi lâu sau đó cẩn thận nhớ lại chuyện hôm qua. Nở nụ cười, cảm giác đêm qua thật tuyệt vời, đáng tiếc tình một đêm chính là như vậy, trời đã sáng mỗi người sẽ đường ai nấy đi, trở thành người lạ, nếu có thể, hắn thật muốn cùng nam nhân kia gặp lại lần nữa.

“Ân, không biết là khách sạn nào đây, nội thất thật không tồi”. hắn đứng dậy xuống giường quên mất nơi khó nói kia còn đau cho nên thực không thua kém trực tiếp ngã ngồi xuống đất.

“Ui da, thực sự là quá kịch liệt rồi, làm thắt lưng lão tử đau, chân cũng đâu,a a,,,”, nghe được tiếng động Hứa Ngôn nhanh chóng mở cửa tiến vào phòng xem kết quả là nhìn thấy nửa người trên của Tiểu Ngải ở trên giường, nửa người dưới ở dưới đất toàn bộ phía sau đều lộ ra bên ngoài, trên dưới chi chit hôn ngân tím hồng.

Tiểu Ngải nghe thấy tiếng mở cửa cố ngẩng đầu lên xem, hẳn là bị ngã rất đau hai mắt hồng hồng long lánh nước, ánh mắt ủy khuất nhìn chằm chằm vào Hứa Ngôn khiến lòng hắn tê rần, nhanh chóng bước đến bên giường ôm người kia lên.

“Bảo bối, ngã đau không?”

Tiểu Ngải ủy khuất gật gật đầu ngoan ngoãn ghé vào trong lòng Hứa Ngôn, hắn thật sự thấy rất ủy khuất vì hôm qua gặp lại Vưu Tư, nam nhân hắn đã yêu rất nhiều năm đến cuối cùng người ta cùng không biết đến tình cảm kiên trì cùng đau đớn của hắn. Chỉ một câu hỏi của nam nhân này hàm chưa thương xót nồng đậm quá mức ôn nhu khiến hắn không tự giác muốn dựa vào.

Hứa Ngôn cầm tay Tiểu Ngải nhẹ nhàng xoa mở miệng:” Theo anh cùng một chỗ được không?”

“Ân?” Tiểu Ngải không roc hỏi lại.

“Ngu ngốc, anh muốn em mãi mãi cùng anh một chỗ, anh sẽ nuôi em, tuy rằng có lẽ em vẫn còn yêu người kia nhưng anh tin tưởng mình có khả năng khiến em yêu anh, anh sẽ sủng em lên trời, yêu thương em cả đời, em muốn gì anh cũng sẽ cho em, cho nên, ở bên anh được không?”

“Chúng ta mới quen biết đươc một ngày, tuy rằng đã lên giường nhưng là, nhưng là…”

“Anh biết, em nghĩ anh là người tùy tiện tìm một người là có thể phát sinh tình một đêm sao? Nếu không phải vì đối với em nhất kiến chung tình anh sẽ không mang em đên nhà anh biết không?”

“Đây là nhà anh a? Tôi còn muốn hỏi đây là khách sạn nào mà trang trí có thưởng thức như vậy”.

“Em thích phong cách trang trí này anh rất vui, nhà này về sau cũng là của em rồi”.

“Tôi, tôi không biết”, Tiểu Ngải lùi lại một chút, vì tình cảm dành cho Vưu Tư đã chấp nhất mấy năm nay hắn đã bỏ lỡ nhiều lắm cho nên hắn không biết mình có thể một lần nữa đặt hy vọng xa vời với tình cảm thiên trường địa cửu được không. Hiện tại có một người tự nhiên xuất hiện hơn nữa còn nói sẽ sủng hắn, thương hắn, yêu hắn cả đời, nói không động tâm đúng là lừa quỷ.

“Không sao, anh sẽ chờ đến lúc em biết”, Hứa Ngôn ôm chặt Tiểu Ngải vào lòng, từ ánh mắt đầu tiên bắt gặp người này hắn đã bị mê hoặc, nhìn hắn vì nam nhân kia chảy nước mắt tim mình như bị hung hăng đánh một quyền, dụ dỗ hắn cùng mình phát sinh tình một đêm kỳ thật là muốn cùng hắn có quan hệ mà thôi.

“Nếu cả đời này tôi cũng không biết được thì sao?” Tiểu Ngải ngẩng đầu chân thật hỏi, hắn sợ cả đời mình không thể tìm được đáp án.

“Như thế không phải rất tốt sao,vậy em có thể ở bên anh cả đời, anh tin rằng trên thế giới này không tìm được ai tốt với em hơn anh đâu”.

“Hứ, thối thí”.

“Bảo bối, nhớ anh gọi là Hứa Ngôn, là…”

Tiểu Ngải nghe đến tên hắn lập tức kích động bắt lấy tay áo Hứa Ngôn hỏi:” Ngươi nói ngươi gọi là Hứa Ngôn? Là Hứa Ngôn trong phòng kia?”

“Đúng vậy, chính là Hứa Ngôn ở phòng kia!”

“Ha ha, ngốc muốn chết, ta lừa được một kẻ ngốc rất có tiền a, ngươi vừa nói về sau sẽ dưỡng ta phải không? Không cần đi làm, muốn gì ngươi cũng đều cho ta”.

Hứa Ngôn sủng nịch nhìn Tiểu Ngải:” ĐÚng vậy, bởi vì ta là nam nhân tốt như vậy, cho nên ngươi phải nắm chặt lấy ta đi, ta còn được rất nhiều người theo đuổi nữa nga”.

“Ai dám theo đuổi nam nhân của ta, lão tử gϊếŧ hắn”, rõ ràng một bộ dáng giữ chồng.

Hứa Ngôn mạnh mẽ áp Tiểu Ngải xuống giường:” Bảo bối, yêu bộ dạng này của em muốn chết”.

“Ân…không, không được, người ta đói bụng rồi” Tiểu Ngải đô khởi miệng làm nũng với Hứa Ngôn.

Hứa Ngôn sủng nịch cười nhéo nhéo cái mũi nhỏ của Tiểu Ngải:” Được rồi, đi ăn thôi, anh làm xong đồ ăn cho em từ lâu rồi”.
« Chương TrướcChương Tiếp »