Chương 24: Lăng Ngạo Quân

Ta đã trở lại và ăn hại hơn xưa... Ahahaha ~

********************

" Nè! Linh Linh! Ngày mai học viện sẽ tổ chức Lễ hội Ngày Trở Về đó " Nam Cung Nguyệt lấy cây bút chọt chọt người Băng Tuyết Linh

" Ngày Trở Về???" Băng Tuyết Linh hỏi lại. Lễ hội gì mà tên ngày trở về chứ. Nam Cubg Nguyệt gật đầu giải thích

" Ngày trở về là lễ hội được tổ chức nhằm giải trí cho các học viên. Đồng thời các cực học viên của học viên cũng đến thăm dự nên được gọi là ngày trở về " ( Trường của ta cũng tổ chức Ngày trở về đấy)

" Thế á!!! Ukm thì sao? "

" Nghe nói năm nay học viện Royal cũng cử đại diện đến thăm gia đấy " Nghe xong câu này của Nam Cung Nguyệt, Băng Tuyết Linh lập tức đứng hình.

Đùa nhau chắc!? Học viện Royal cũng tham gia. Chẳng phải học viện mà nữ chủ cùng hậu cung của ả học hay sao???

Nam Cung Nguyệt thấy Băng Tuyết Linh ngồi đơ một cục thì lay tỉnh

" Nè! Linh Linh... Sao đơ vậy?"

" À ờ... Không có gì "

***********

Vì chuẩn bị cho lễ hội mà các học viên của học viện Jack Sky phải chuẩn bị cho lễ hội như dọn dẹp trang trí cho học viện

" Trời ơi! Trời nóng thấy mồ phải ở đây làm việc, sao không thuê người làm ta " Lăng Ngạo Quân vác khúc gỗ để xuống than vãn, trời thì nóng mà phải làm mấy cái biển trang trí

" Than gì mà than. Làm đi " Đông Phương Kì cầm cái búa đập đập

" Ai cũng mệt chứ không riêng mày đâu " Đàm Thế Nam tiếp lời

" Hế ~ Hai người bình thường thì như nước với lửa mà sao dạo này hợp nhau thế. Hay là... Hai người có tình ý với nhau!? " Lăng Ngạo Quân đùa giỡn nói

" Tình ý cái đầu mày... Mày có tin tao cho một búa thẳng mặt giờ " Đông Phương Kì lăm lăm cái búa trước mặt Lăng Ngạo Quân

" Ahihihi ~ Tao đùa thôi " Lăng Ngạo Quân nói

" Nè Lăng Ngạo Quân. Nghe nói cậu đăng kí tiết mục cuối ở lễ hội à???" Băng Tuyết Linh không biết từ đâu chạy đến hỏi Lăng Ngạo Quân, khi nãy nghe Nam Cung Nguyệt nhắc mãi chuyện này

" Mày đăng kí làm gì??? " Đông Phương Kì và Đàm Thế Nam đồng thanh nói

" Khụ! Ờ thì... có chuyện " Lăng Ngạo Quân ho khan nói, mặt ửng rõ hai rặng hồng

Băng Tuyết Linh, Đàm Thế Bam và Đông Phương Kì nhìn nhau... Biểu hiện này của Lăng Ngạo Quân đáng ngờ lắm

" Không tin! " Băng Tuyết Linh nói

" Mày giấu tụi tao điều gì???" Đàm Thế Nam

" Khai mau không tao cho một búa thẳng mặt đảm bảo mặt mày đã đẹp còn đẹp hơn " Đông Phương Kì

" Đúng... Khai mau không bọn tao cho mi một vé phẫu thuật thẩm mỹ miễn phí đấy " Đàm Thế Nam nói ( Vãi cả đe dọa ( ̄- ̄))

" Rồi rồi... Tao sợ rồi đấy " Lăng Ngạo Quân nói, mặt bây giờ đỏ lựng cả lên

" Lại đây... Tao nói cho " Lăng Ngạo Quân ngoắc ngoắc cái tay, cả bốn cái đầu chụm lại một chỗ

" Ồ ~ Thằng này ghê " Đông Phương Kì và Đàm Thế Nam đồng thanh ồ lên, còn cười gian nữa chứ

" Hí hí ~ Sao không nói sớm, tụi này giúp cho " Băng Tuyết Linh cười gian nói, còn vỗ vai Lăng Ngạo Quân nữa chứ

" Khụ!... Thế mọi người giúp tôi nhá " Lăng Ngạo Quân đỏ mặt nói

" Được thôi! Trẫm nể tình nhà ngươi lập được nhiều đại công nên sẽ ra tay tương trợ " Đông Phướng Kì và Đàm Thế Nam nói

" Bản cô nương cũng rộng lượng ra tay cứa giúp nhà ngươi " Băng Tuyết Linh

" Lũ thần kinh... Gì mà trẫm với bản cô nương chứ " Lăng Ngạo Quân nói

" Gì hả... " ĐT

" Ahihihi ~ Ta đùa ấy mà. Bây giờ giúp ta "

*************

Ngày hôm sau...

Lễ hội đã đến. Các tiết mục trên sân khấu có đủ loại khiến cho các học viên hào hứng không thôi. Bây giờ là đã đến 7 giờ tối

" Các bạn, bây giờ sẽ là tiết mục cuối cùng của đêm nay. Các bạn hãy vỗ tay cho tiết mục của hot boy Lăng Ngạo Quân " MC vừa dứt lời tất cả học viên nữ hò hét lên

" á ~ Lăng Ngạo Quân, Lăng Ngạo Quân, Lăng Ngạo Quân " Đám con gái hò hét lên

Cả sân khấu tối lại. 3 giây sau trên sân khấu Lăng Ngạo Quân xuất hiện, đằng sau còn có Đông Phương Kì và Đàm Thế Nam... Nhưng Đông Phương kì lại chơi dương cầm, còn Đàm Thế Nam lại chơi ghita, Lăng Ngạo Quân hát chính

" Hớ... Cái tên chết tiệt đó làm gì trên đó thế nhỉ???" Nam Cung Nguyệt ở dưới khán đài nói với Băng Tuyết Linh

" Đợi chút là biết " Băng Tuyết Linh nham hiểm cười nói

Khi gặp em từ giây phút đầu

Anh đã tin mình sẽ mãi của nhau

Dẫu khó khăn cùng qua

Sánh bước trên đường xa

Sẽ càng yêu và yêu thiết tha

Nép vào anh

Hoàng hôn nắng chiều

Anh gọi tên cảm giác đó là yêu

Những phút bên cạnh nhau

Ước muốn cho ngày sau

Sẽ được yêu

Và yêu rất lâu

Hãy nhìn vào đôi mắt này

Để cảm nhận bao đắm say

Sẽ mãi yêu mình em

Sẽ nhớ thương từng đêm

Cho dù sẽ có đớn đau

Cho dù lạc nhau rất lâu

Nếu chúng ta còn yêu

Sẽ mãi luôn quay về bên nhau Chẳng thể xa cách đâu

Nếu trái tim kia

Còn rung động

Yêu là khi ở xa thấy gần

Yêu dù đau vẫn

Cảm thấy cần hơn

Biết nhớ đêm từng đêm

Biết khóc khi buồn tênh

Yêu và yêu mỗi em

Giọng hát của Lăng Ngạo Quân cất lên. Bao nhiêu trái tim của thiếu nữ là đập rộn ràng, tim đứa nào đứa nấy là bay vèo vèo, ngoại trừ kẻ không tim không phổi Băng Tuyết Linh.

Cô phải công nhận Lăng Ngạo Quân hát rất hay, hay hơn cái tên idol gì gì đó trong hậu cung nữ chủ. ( đó là chị chưa nghe mấy anh hát thôi) Còn Đàm Thế Nam chơi ghita rất hay, Đông Phương Kì chơi dương cầm cũng không kém

Khi bài hát kết thúc cả sân khấu ồn ào hẳn lên với những tràn pháo tay và tiếng hò hét. Lăng Ngạo Quân đưa tay lên biểu thị yêu cầu im lặng, hài lòng với sự im lặng của mọi người Lăng Ngạo Quân bắt đầu nói

" Tiết mục này tôi muốn dành tặng cho một người quan trọng nhất đời tôi và tôi muốn nói với người đó rằng... " hít một hơi lấy sức rồi hét lên

" NAM CUNG NGUYỆT... ANH YÊU EM "

Nam Cung Nguyệt nghe xong liền đứng hình. Cậu ta đang nói gì vậy!???? Đùa mình à!????

Lăng Ngạo Quân xuống sân khấu, đi đến đâu mọi người tản ra tới đó. Đến khi dừng lại trước mặt Nam Cung Nguyệt thì nở một nụ cười đẹp rạng ngời mà không chói lóa.

" Làm bạn gái tôi nhé! "

Nam Cung Nguyệt mặt đỏ ửng lên gật đầu một cái. Mọi người hét lên vỗ tay rầm rộ. Một số học viên nữ nói

" Ôi! Soái ca "

" Soái ca tỏ tình, đang lên mạng đảm bảo nhiều like "

" Soái quá à ~ Ước gì người được tỏ tình là mình "

Băng Tuyết Linh lại chỗ Đàm Thế Nam và Đông Phương kì. Cả ba nhìn nhau rồi cười rộ lên sau đó đồng thanh hét

" Hôn nhau đi "

Tất cả mọi người hưởng ứng cũng hét lên

" Hôn nhau đi, hôn nhau đi, hôn nhau đi "

Mặt Nam Cung Nguyệt bây giờ còn đỏ hơn nữa. Lăng Ngạo Quân cười một cái sau đó cởϊ áσ khoác ra trùm lên đầu cả hai che tầm nhìn của mọi người. Bên trong áo khoác chính là một nụ hôn ngọt ngào.

Áo khoác rớt xuống để lộ hai người đang hôn nhau. Tất cả mọi người ồ lên, vỗ tay rầm rập. Còn có một số học viên nữ chụp ảnh lại đang lên mạng (trồi ôi tui mất người yêu òi)

Còn tiếp.