Chương 29: Để ngoài tai

" Sao hôm qua papa lại khóc hả , Doãn Mẫn Anh ? "_ Hôm qua Thiên Hàn đứng ngoài phòng lúc cậu đang khóc . Thiên Hàn lại không biết tại vì lý do gì mà papa lại ôm Tiểu Anh mà khóc .

" Em... "

" Em lại nhắc tới ông ta có phải không ? "_ Hắc tuyến nổi lên .

" ... "_ Cô nhóc không phủ nhận .

" Tại sao vậy hả ? Anh đã nhắc nhở em rằng đừng bao giờ nhác tới ông ta trước mặt papa , vậy mà em lại để ngoài tai những lời anh dặn sao Doãn Mẫn Anh "_ Thiên Hàn như gào lên .

" Từ khi nào , lời nói của anh đã không còn một chút trọng lượng đối với em vậy hả ? Tại sao lại làm trái ? Là do anh chìu chuộng em quá đúng không nên bây giờ em càng ngày càng bướng bỉnh . Đừng bao giờ gọi anh là ca tới khi em thôi nhắc tới ông ta "_ Thiên Hàn bước ra ngoài đóng sầm cửa .

Cô nhóc bên trong như người mất hồn , lần đầu tiên nhóc thấy Thiên Hàn như vậy . Lúc trước cùng lắm Thiên Hàn chỉ là ngồi xuống la mắng nhóc một chút , xong lại chiều chuộng hết mức . Còn bây giờ giống như Thiên Hàn đang từ mặt nhóc vậy , rất hung dữ .

——-//——-

" Thiên Hàn , con không ngủ cùng papa sao ? "_ Cậu thấy Thiên Hàn đang ôm gối bước khỏi phòng liền nghi hoặc .

" Con qua phòng khác ngủ , papa ngủ ngon "

" Ca "_ Lời vừa chưa thốt ra Thiên Hàn đã đóng cửa vào rời đi .

" Con với Thiên Hàn đã xảy ra chuyện gì sao ? "

" ... "_ Cô nhóc không muốn trả lời .

——-//——-

" Thiên Hàn , con không ngồi với Tiểu Anh sao ? "

Chuyện là thường ngày cậu đều đưa hai cục bông nhỏ đến trường , mọi hôm Thiên Hàn luôn ngồi phía ghế sau ngay cạnh Tiểu Anh . Nhưng hôm nay thời thế lại khác , Thiên Hàn lại ngồi phía trước ngay kế bên canh cậu .

" Papa , người mau đưa con đến trường . Con không muốn bị trễ giờ đâu "

Cô nhóc ngồi dưới ghế sau , mặt mài cuối gầm lâu lâu lại ngước nhìn về phía kính xem sắc mặt Thiên Hàn . Thật sự cô nhóc rất sợ bộ dạng này của Thiên Hàn , nhìn cũng không nhìn , nói cũng không nói . Bầu không khí bây giờ rất ngột ngạc , hít thở thôi là cũng đã cảm thấy mệt mỏi .

——-//——-

Trong lớp lúc này là giờ nghỉ , Thiên Hàn đi lên tầng thượng . Bỗng có một nhóc con đến gần .

" Cậu không đi ăn sao ? "_ Giọng nói trong trẻo .

" Không thích "_ Thiên Hàn không nhìn cậu nhóc đó .

" Như vậy sẽ rất đói đó "_ Lúc này Thiên Hàn mới ngước mặt lên nhìn . Trong nhóc con đó chẳng có gì gọi là đặt biệt , nói thật thì nhìn khá quê mùa .

" Cậu có muốn ăn cùng mình không ? "_ Cậu nhóc trên tay cầm một bịch bánh mì ngọt với hai hộp sữa nhỏ lắc lắc .

" Sao không kêu những người khác ăn cùng cậu đi , tôi không muốn ăn "

" Mình...mình không có bạn "_ Ánh mắt xịu xuống .

" Không có bạn ? "_ Ánh mắt Thiên Hàn đanh lại .

" Chẳng ai muốn chơi với một đứa như mình cả . Chắc cậu cũng như vậy , mình xin lỗi đã làm phiền "_ Trong đáy mắt nhóc con kia hiện rõ sự cô đơn và thiếu thốn . Quay người bỏ đi .

" Tôi sẽ ăn với cậu "

" Thật sao ? Tốt quá "_ Cậu nhóc kia mừng rở nở một nụ cười . Không quá hoàn hảo nhưng cũng rất ưa nhìn , sáng lạng .

" Cậu uống không ? "_ Cậu nhóc đưa một hộp sữa nhỏ cho Thiên Hàn .

" Không , mà đây là cả bữa trưa của cậu sao ? Trông nó ít quá "_ Bữa trưa nhìn như chưa lấp đầy kẽ răng nữa là , èo uột .

" Không , đó là một ngày ăn của tớ đấy . Như vậy còn ít sao , tớ thấy nó cũng nhiều mà "

Nhiều sao ? Cả bữa chỉ vỏn vẹn vài miếng bánh mì với hai hộp sữa nhỏ mà là nhiều sao ?

Còn không đủ một mình cậu nhóc kia ăn mà lại còn rủ thêm Thiên Hàn nữa , làm sao mà no bụng đây . Cũng phải , nhìn thân người cậu ta như vậy chẳng khác gì da bọc xương .

" Sao lại mời tôi ăn ? "_ Nói ăn thì nói như vậy , Thiên Hàn chỉ ngồi kế bên cậu ta thôi , không đυ.ng vào thức ăn .

" Tại vì nếu trưa cậu không ăn thì lát vào học cậu sẽ rất đói "_ Câu ta đang nghĩ Thiên Hàn không có tiền mua đồ ăn sao ?

" Mà đây thật là cả ngày ăn của cậu sao ? "

" Cũng không hẳn , chỉ là lúc về nhà dì có cho tớ ăn hay không thôi "

" Tại sao không ai muốn làm bạn với cậu ? "

" Mình cũng không biết nữa , chắc tại vì mình không có mẹ "_ Cậu nhóc quay qua nhìn Thiên Hàn nghiêng đầu .

" Cậu có muốn làm bạn với tớ không ? "_ Cậu nhóc đưa tay ra .

" Được "_ Thiên Hàn đưa tay ra nắm lấy .

" Tớ tên là Quý Minh Nhiên "_ Cậu nhóc cười . Vùng dưới mắt cong lên trông rất đẹp .

" Tôi là Doãn Thiên Hàn "

_____//_____

Hmm...cắt !

À mà ngày mai mị sẽ đăng thông báo lịch ra của chap kế nha mấy thím .

Còn có giới thiệu một bộ truyện mới nữa , cũng như có phần xin ý kiến .

Mấy thím nào quan tâm đến bộ truyện mới thì hãy follow nha . Để nhận được thông báo nha .

Thím nào có thắc mắc hay ý kiến thì

bình luận vào cái post đó . Cái nào trả lời được thì mị sẽ trả lời nha 😆💕 .

_____//_____

Vote nhaa ❤️!