Chương 5

Cô suy nghĩ thật lâu, quyết định kiếp này phải sống vì bản thân mình. Cô còn có Cố Mặc Ngôn, anh yêu cô nhiều như vậy kiếp này nhất định cô sẽ bù đắp cho anh. Bây giờ cô phải ly hôn với Hàn Trạch, Châu Kỳ Hinh cũng đã sắp trở về, lần này An Túc Kiều cô không xen vào giữa bọn họ.

Sáng sớm Hàn Trạch ra khỏi phòng đi làm đã thấy An Túc Kiều chờ ở phòng khách.Anh ta không quan tâm lướt qua lại bị an Túc Kiều gọi lai.:

- Tôi muốn ly hôn

-Sáng sớm cô uống lộn thuốc à? Hay lại nghỉ ra cách lạc mềm buộc chặc. Ly hôn. Cô khẳng định?

Hắn mỉa mai nói

-Không phải anh hận tôi sao, không muốn nhìn thấy tôi. Bây giờ ký vào đây tôi sẽ đi khỏi chỗ này, từ đây về sao tôi và anh không còn quan hệ. An Túc Kiều đưa đơn ly hôn cô đã chuẩn bị cho Hàn Trạch

Hàn Trạch nhìn thấy đơn ly hôn tức giận trừng lớn:

-Kết hôn cũng là cô gài bẫy ép buộc tôi, bây giờ cô muốn ly hôn là ly hôn sao?

-Tôi nói cho cô biết An Túc Kiều, ly hôn. Cô đừng có hối hận. Cô làm mọi cách để được vào nhà họ Hàn, bây giờ thật sự muốn ly hôn sao? Cô lại nghỉ ra chiêu trò gì mới sao, tôi không có hứng thú.

Hắn quát lớn rồi đi thẳng ra cửa, An Túc Kiều nói theo:

_Anh không muốn tìm Chu Kỳ Hinh à. Tôi sẽ nói cho anh biết cô ấy ở đâu!

Nghe đến Châu Kỳ Hình, Hàn Trạch quay trừng mắt độc ác nhìn cô:

_Lần này cô định làm gì cô ấy ?

_Tôi không làm gì cả, chỉ là không muốn tác hợp cho hai người.

Hàn Trạch không tin, vội bước lại nắm lấy cổ tay cô nói:

_Bây giờ cô ấy đang ở đâu, nói mau!

_Xem ra anh rất gắp, ký đơn ly hôn tôi sẽ nói cho anh biết! Kiếp trước An Túc Kiều đã đưa Châu Kỳ Hinh sang Pháp, cô ta ở đó đến 7 năm mới quay trở lại, bây giờ có lẽ cô ta sẽ quay về sớm một chút.

_Được. Cô đừng hối hận. Hàn Trạch gấp gáp không chờ nổi vội lấy đơn ly hôn trên tay cô ký tên vào.

_Bây giờ cô nói được rồi

_Cô ta đang ở Pháp!

_Mẹ kiếp! Hắn chưởi thề một tiếng đi thẳng ra cửa cũng không hề quay đầu nhìn lại.

An Túc Kiều lặng lẻ sắp xếp đồ, cô muốn lập tức rời khỏi chỗ này. Muốn bắt đầu một cuộc sống mới cho bản thân cô. Chờ Cố Mặc Ngôn trở về

Cũng may Hàn Trạch không thích cô, thấy cô đã chướng mắt nên chưa bao giờ đυ.ng đến cô. Nếu không cô đã thật có lỗi với Cố Mặc Ngôn. Nghĩ đến anh cô bỗng cảm thấy tình cảm cô bỏ ra cho Hàn Trạch thật không đáng giá, đem tình cảm tốt đẹp này đặt lên trên người Cố Mặc Ngôn cô bỗng dưng vui vẻ quên việc mình vừa đau khổ vì Hàn Trạch. Cố Mặc Ngôn, kiếp này anh có thể trở về sớm một chút hay không. Cô không tự giác mà mỉm cười.