Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Ngạc Nhiên Chưa, Ông Đây Biết Bay Đấy!

Chương 4: Màu trắng tinh khiết là loại gì?

« Chương TrướcChương Tiếp »
Phong Minh nhìn chằm chằm vào hai chiếc cánh nhỏ trên lưng, như đang nhìn chằm chằm vào một loại virus đáng sợ nào đó, trong ánh mắt tràn đầy ý muốn nhanh chóng loại bỏ nó.

Sau đó, như cảm nhận được điều gì đó, hai cái cánh nhỏ đột nhiên hơi run lên xuống, mở ra rồi lại thu vào, tựa như rất sợ hãi.

Phong Minh cười trong tức giận.

Cứ như thể đôi cánh có linh hồn vậy, nhưng thực ra chỉ là cậu ngứa ngáy cựa quậy lưng, sau đó hai cánh nhỏ cũng chuyển động theo.

Trước khi cổ sắp vặn vẹo và đơ cứng, Phong Minh thu hồi tầm mắt khỏi đôi cánh nhỏ của mình qua gương. Sau đó, nhe răng, để trần nửa thân trên mà đi đến ghế sofa trong phòng khách, vừa uống nước Phì Trạch Khoái Lạc, vừa đưa tay chạm vào đôi cánh nhỏ phía sau lưng.

*Phì Trạch Khoái Lạc ám chỉ một lối sống của nhiều người hiện nay. Cụ thể ở đây là Fat House Happy Water: những người thường ở nhà được gọi là Fat House; họ cho rằng vừa uống Coke(Cocacola) vừa xem TV hoặc chơi game ở nhà là điều hạnh phúc nhất. Search google để biết thêm.

“Chậc, nó còn nhỏ hơn cả cánh gà New Orleans một chút nữa chứ.”

Phong Minh sờ vào có chút chán ghét: “Nhưng không sao”. Ừm, đôi cánh nhỏ lông xù này không hề làm đau tay, lại rất mềm mại và mịn màng.

Hơn nữa, từ khi phát hiện ra hai chiếc cánh nhỏ này, trong cơ thể cậu dường như có thêm một luồng sức mạnh. Sức mạnh ấy lan tỏa khắp cơ thể và tập trung ở phía sau lưng, chỉ cần một chút cảm ứng, cậu có thể điều khiển chuyển động của hai cái cánh nhỏ cỡ lòng bàn tay này.

Lúc này, TV trước mặt cậu đang phát Thế giới động vật. Giây tiếp theo, xuất hiện con Đại Bàng oai phong sải đôi cánh dài 3 mét như con chim Ưng từ trên cao sà xuống để săn mồi. Tiếp đó nữa, con đại bàng đã săn mồi thành công và tha mồi về tổ rồi cho những đứa con giống gà của nó ăn. Những chú đại bàng con được cho ăn nên vỗ đôi cánh nhỏ và kêu lên vui vẻ.

Sắc mặt Phong Minh tái xanh đi.

Khoảng cách giữa lý tưởng cùng hiện thực chênh lệch thật sự rất lớn. Nghĩ đến đôi cánh nhỏ trên lưng to bằng nửa lòng bàn tay, cậu không biết phải mất bao nhiêu năm tháng mới lớn lên được. Kết quả là cậu chuyển sang kênh linh năng, nơi người dẫn chương trình đang phỏng vấn một gia đình đang phấn khích với nụ cười trên môi.

【Lần đầu tiên bạn phát hiện ra sự bất thường của con trai mình là khi nào? 】

【Ôi trời, chưa phải lúc để thằng bé bắt đầu mọc đuôi chó mà! Hôm đó tôi đang làm món sườn heo om yêu thích của nó, thằng bé đang đi tắm sau khi chơi bóng rổ thì đột ngột lao ra khỏi phòng tắm và la hét thất thanh! Sau đó, tôi ra xem thì phát hiện thằng bé có một cái đuôi nhỏ ở mông! Lúc đó nó làm tôi sốc lắm. Tuy nhiên, cha của nó nhanh chóng nhận ra rằng đây có thể là sự thức tỉnh của một dị năng giả. Chúng tôi đã tìm kiếm rất nhiều hình ảnh về chiếc đuôi trên Internet và cuối cùng xác định rằng chiếc đuôi của nó giống với đuôi của loài chó Labradors và Golden Retrievers nhất! 】

【Sau đó, chúng tôi đưa con trai đến trung tâm kiểm tra linh năng để kiểm tra, chúng tôi phát hiện ra rằng nó đã thức tỉnh dị năng hệ linh khuyển! Hahaha, và đó thực sự là một con Labrador! Tôi thật sự rất thích Labradors bởi vì chúng rất hiền lành và thông minh! 】

【Con trai tôi hiện đang học tại trường dành cho dị năng giả, chuyên ngành tìm kiếm cứu nạn và nhận dạng mùi hương hehehe, từ nay con trai tôi sẽ là thành viên của đồn cảnh sát hải quan linh năng hay đội linh năng cứu hộ gì đó! Ái chà, tôi nghe nói rằng phúc lợi rất tốt, bạn sẽ nhận được một căn hộ như một phần thưởng nếu gia nhập công ty!! 】

Sau đó, người dì trên TV bắt đầu khen ngợi con trai mình bằng nhiều cách khác nhau, và cậu bé khoảng mười tám, mười chín tuổi cũng nở một nụ cười ngốc nghếch trên khuôn mặt. Máy quay hướng vào cái đuôi đang vẫy vẫy một cách vui tươi của cậu ta. Cái đuôi còn biết trực tiếp thể hiện cảm xúc của chủ nhân nó nữa chứ.

Phong Minh: "..."

Không so sánh thì không thể nào chữa lành được mà. Thực sự, so với việc có một cái đuôi chó có thể bộc lộ tâm trạng của bạn bất cứ lúc nào và nó khiến bạn cảm thấy vô cùng khó chịu thì hai cánh của cậu vẫn tốt hơn đuôi chó rất nhiều điển hình là sự đa dạng về màu sắc và họa tiết, vẫn còn tốt chán.

Tiếp đó, Phong Minh lại chuyển kênh, xem được truyền hình trực tiếp cảnh vệ linh năng bắt giữ kẻ phạm tội. Sau khi xem xong, cậu càng hài lòng hơn với đôi cánh nhỏ của mình - cậu tưởng cái đuôi chó vừa rồi đã đủ tệ rồi, nhưng khi xem trên kênh truyền hình trực tiếp vừa rồi thì cậu mới biết thực ra còn có một người lính canh của đội cảnh vệ vừa ăn cà rốt vừa quay người đánh rắm, trực tiếp hạ gục nghi phạm. Ngoài ra còn có một lính canh khác biến nửa cánh tay thành chân gấu và tát nghi phạm đó, anh ta không thể không liếʍ lòng bàn tay của mình. Điều này khiến cậu cảm thấy rằng Mẹ Trái Đất vẫn quan tâm đến mình.

Thực tế. Cậu chỉ có hai cái cánh nhỏ có lông tơ màu trắng, thật tuyệt khi cậu biến đổi không có mọc sừng của gia súc, không có mào của một con gà trống lớn, không có bờm ngựa, không có hoa mọc trên đầu cánh tay, nếu không, điều cậu lo lắng không phải là ngày mai mặc gì để đôi cánh nhỏ của mình được thoải mái mà là làm thế nào để gặp người khác mà không xấu hổ.

Nghĩ như vậy, Phong Minh lại đưa tay xoa xoa đôi cánh nhỏ của mình, điều khiển chúng di chuyển lên xuống, duỗi ra, hài lòng gật đầu.

Từ chán ghét chuyển sang hài lòng, chỉ trong một lần xem truyền hình trực tiếp của linh năng giả.

“Vậy bước tiếp theo là… kiểm tra thông tin.”

Đánh giá từ đôi cánh dài, chắc hẳn cậu đã đánh thức linh lực huyết thống của một loài chim dị biến nào đó. Không biết những linh năng giả đã thức tỉnh huyết thống chim dị biến sẽ mọc dài cánh trong bao lâu?

Nếu một hai tháng thì được, nhưng nếu phải một hai năm mới mọc thêm cánh thì hơi tệ.

Và liệu tất cả những người thức tỉnh huyết thống loài chim dị biến có thể hiểu được ngôn ngữ của loài chim không? Hay chỉ có mình cậu hiểu được ngôn ngữ của chúng? Đây cũng là một phần của cuộc điều tra.

Cuối cùng, bây giờ đã là đầu xuân, quần áo vẫn đủ dày để che đi đôi cánh nhỏ bé của cậu. Cậu dự định đi xem cửa hàng quần áo dành cho dị năng giả.

Về phần thẻ bạc mà đội trưởng Thái Nam đưa cho cậu cùng lời khuyên ngày hôm đó, Phong Minh suy nghĩ một chút, quyết định chờ đợi thêm chút nữa đã.

Đội trưởng Thái Nam có lẽ không có ác ý gì với cậu cả, có vẻ như anh ta chỉ muốn chiêu mộ một linh năng giả vào đội cảnh vệ mà thôi. Cậu chỉ có một thân một mình, cha mẹ cậu đã qua đời, và gia đình chú của cậu có mối quan hệ không tốt với cậu sau kỳ thi tuyển sinh đại học, cậu có thể không có đủ tiền để đi đại học nhưng nếu cậu có thể trực tiếp vào trường dành cho các linh năng giả làm lính canh bán thời gian, cuộc sống sau này của cậu chắc sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.

Nhưng mọi chuyện phải đợi đến khi cậu kiểm tra thông tin xác định được mình là loài chim gì đã.

Sau đó Phong Minh gọi điện cho giáo viên xin nghỉ phép nửa ngày, bắt đầu dùng máy tính tra cứu thông tin về các loại thức tỉnh linh năng.

Bạn sẽ không biết nếu không kiểm tra, nhưng bạn sẽ bị sốc nếu kiểm tra.

Phong Minh thực sự không ngờ rằng những loại biến dị và thức tỉnh linh năng lại kỳ lạ và hỗn loạn như vậy.

Sự thức tỉnh và đột biến của linh năng giả thường được chia thành 6 loại và 6 cấp độ.

Đó là “hệ động vật” đánh thức khả năng của động vật đột biến, “hệ thực vật” đánh thức khả năng của thực vật đột biến, “hệ cường hóa cơ thể” giúp tăng cường đáng kể khả năng của các giác quan, não và tứ chi, "hệ điều khiển các nhân tố" có khả năng điều khiển các nhân tố bên ngoài như sấm sét và điện. Ngoài "hệ điều khiển nhân tố", còn có hai loại thức tỉnh đặc biệt hơn. Một là "hệ công cụ" có thể biến đổi một phần nhất định của môi trường hoặc cơ thể thành một công cụ nhất định, chẳng hạn như dao, rựa, gạch, chăn bông, v.v. và "hệ thần thoại và truyền thuyết" hiện được chứng nhận là hệ linh năng mạnh mẽ nhất trên thế giới.

Tất cả 6 loại linh năng đều được chia thành 6 cấp độ: S, A, B, C, D và E tùy theo sức mạnh linh lực của từng người từ cao xuống thấp.

Mức độ linh lực của một linh năng giả có liên quan chặt chẽ đến loại đột biến thức tỉnh. Lấy hệ động vật làm ví dụ, trình độ linh lực của những người thức tỉnh linh năng loại thú về cơ bản là trên cấp B. Hiện tại, trong nước có 3 người thức tỉnh loài hổ, tất cả đều là cấp A. Những linh năng giả thức tỉnh khả năng động vật yếu hơn sẽ có ít năng lượng linh lực hơn trong cơ thể và sẽ lưng chừng giữa cấp D và E, hoặc thậm chí rơi vào mức E thấp nhất.

Mọi người đều muốn thức tỉnh một huyết thống mạnh mẽ hoặc một năng lực mạnh mẽ để trở thành một linh năng giả cấp A hay thậm chí là cấp S. Thật không may, điều này giống như việc rút được thẻ bài hiếm trong game vậy rất khó để xảy ra. Có rất ít người có thể thức tỉnh được. Trong số những người có thể rút thẻ thì đại đa số họ chỉ có thể rút được thẻ R đột biến thông thường. Chỉ có Hoàng đế châu Âu đang ẩn mình mới có thể rút ra tấm thẻ SSR huyền thoại.

Tuy nhiên, theo nghiên cứu của các nhà khoa học, dường như không có sự đều đặn trong việc thức tỉnh và biến đổi năng lượng linh lực, trên thực tế, nó có liên quan đến sự kế thừa trong gia đình, huyết thống, gen lặn và thậm chí là cả tinh thần, sở thích cá nhân. Hãy nói về người thức tỉnh kỳ lạ nhất - người ta nói rằng anh ta quá lười biếng, quá lười để di chuyển. Cuối cùng, anh ta đã thức tỉnh được sức mạnh tinh thần của hệ điều khiển trước khi anh ta lười biếng đến chết, và anh ta có thể kiểm soát bất kỳ vật thể nào anh ta nhìn thấy trước mặt. Bây giờ người đàn ông này dựa vào khả năng này để tồn tại bằng cách ăn mì ăn liền.

Chậc.

Vô cùng vô dụng.

Sau khi hiểu đại khái về các loại linh năng, Phong Minh liếc nhìn chuyên mục "hệ thần thoại và truyền thuyết" với vẻ ghen tị.

Sau đó cậu dứt khoát mở tập đồ giám đánh giá loài chim ra.

Cậu không có gì phải xấu hổ cả, loài chim vẫn còn ổn hơn nhiều. Ít nhất nó mạnh hơn sâu bọ và con chồn rất nhiều, quan trọng là nó còn có thể bay!

Việc cậu cần làm bây giờ chính là cẩn thận kiểm tra xem trên lưng mình là loại cánh gì. Phong Minh không khỏi xoa xoa tay. Để nghĩ nào, hãy cho cậu một loại chim dữ, nhưng chắc chắn không phải là loại gà xương đen hay ngỗng lớn.

Nửa tiếng sau, Phong Minh đạp đổ máy tính.
« Chương TrướcChương Tiếp »