Chương 28: "Ăn" nàng

Sau khi tìm được một khách sạn gần đó, Lam Bảo liền đi vào 1 góc khuất rồi đưa Kiều Uyên Dung vào Linh Nhất Ngọc.

Sau khi nhận phòng, phòng của Cơ Hùng và Lam Bảo ở cạnh nhau, rất ổn.

Lam Bảo đi vào phòng của mình, sau khi hỏi Phương Nhi không có ai quan sát thì hắn tiến vào Linh Nhất Ngọc...

...

Kiều Uyên Dung đang ngâm mình dưới Dưỡng Linh Suối, thấy Lam Bảo tiến vào đỏ mặt nói:

"Ngươi vào đây làm gì?"

"Ăn nàng!" Lam Bảo chỉ đáp một câu.

Kiều Uyên Dung giật bắn người, thân thể run lên nhè nhẹ và có ý định né tránh hắn, lí nhí lấy lý do đáp:

"Ta... Ta... Ta chưa... Ta chưa chuẩn bị tâm lý!"

"Không sao! Ta chỉ ngủ với nàng 1 đêm thôi!"

Nói xong, Lam Bảo thi triển Vô Cực Tốc Biến ôm gọn Kiều Uyên Dung vào trong lòng...

"Đừng..."

Kiều Uyên Dung gãy dụa, Lam Bảo liền dùng thể lực kết hợp linh lực giữ nàng lại, cười hề hề xấu xa.

"Ngươi... Ngươi muốn làm gì? Bỏ ta ra!" Kiều Uyên Dung cố gắng thoát ra nhưng không thành.

"Nàng mà chống cự nữa là ta sẽ hϊếp da^ʍ nàng đấy!" Lam Bảo bá khí nói khiến nàng run rẩy toàn thân vì sợ rồi hắn hướng môi Kiều Uyên Dung hôn xuống.

"Ưʍ..."

Kiều Uyên Dung chỉ rên lên một tiếng, Lam Bảo nhân thời cơ đưa cái lưỡi của mình vào khám phá bên trong miệng của nàng, cuốn chặt cái lưỡi mềm mại kia mà tham lam hút những chất dịch ngọt ngào...

"Đây là hôn sao? Không tệ!" Kiều Uyên Dung thầm nghĩ, thả lỏng toàn thân.

Lam Bảo kéo nàng lên bờ, đè cả người nàng xuống, vẫn hôn nàng, tham lam hút lấy tất cả những mật ngọt trong miệng nàng đến khi hết mới nhả ra.

Lam Bảo vừa nhả môi nàng ra nói: "Nàng thật tuyệt vời!"

Nói xong, hắn cởi bỏ cái yếm đào của nàng sang một bên để lộ hai cái gò bòng đào căng mềm đính hai hạt ngọc màu hồng bên trên, hai bàn tay tinh quái bóp lấy đôi vυ" của nàng mà nhào nặn nhẹ nhàng. Miệng của hắn ngậm hai hạt đào đỏ tươi, cái lưỡi quấn quanh trêu trọc khiến nàng run rẩy cả người vì kɧoáı ©ảʍ.

"Ưʍ... A... Sướиɠ... A!" Kiều Uyên Dung rêи ɾỉ.

Lam Bảo nghe nàng rêи ɾỉ thì càng mυ"ŧ mạnh hơn khiến Kiều Uyên Dung la lên:

"Nhẹ... Nhẹ thôi, đau thϊếp!"

"Được, ta sẽ nhẹ nhàng!" Lam Bảo lại cúi xuống hôn, cúi đến đâu hôn đến đó cho tới khi gặp cái môi thứ hai của nàng...

Không chần chừ, hắn hôn vào âʍ đa͙σ chiếc âʍ đa͙σ màu hồng phấn ngáy hương của nàng, cái lưỡi tinh nghịch tiến vào khám phá, hương vị trinh nguyên khiến hắn say mê.

"Ư... Sướиɠ quá, ưʍ..." Kiều Uyên Dung quằn quại rêи ɾỉ thành tiếng.

Lam Bảo chỉ liếʍ thêm một lúc thì âʍ đa͙σ của Kiều Uyên Dung đã ướt đẫm, những dòng thánh thủy tuôn ra như suối làm hắn không uống hết được. Hắn ngẩng đầu lên cảm thán:

"Nàng thật mẫn cảm!"

"Nơi đó bẩn vậy mà chàng vẫn liếʍ được!" Kiều Uyên Dung đỏ mặt nói.

"Những thứ của nàng không bao giờ bẩn, chỗ đó lắm tên thèm mà không được đấy!" Lam Bảo cười nói rồi gỡ bỏ y phục và nội khố của mình ra để lộ tiểu huynh đệ đầy gân guốc chĩa trước mặt nàng.

Kiều Uyên Dung nhìn thấy tiểu đệ của Lam Bảo thì lấy tay che mặt kinh ngạc nói:

"Lớn như vậy? hơn 20cm rồi!"

Lam Bảo gỡ tay nàng ra, đặt vào dươиɠ ѵậŧ mình mà nói:

"Bây giờ nàng cũng làm ướt của ta đi, dùng bằng miệng như ta làm với nàng!"

Kiều Uyên Dung mở mắt lấy hết cam đảm cúi xuống ngậm tiểu đệ nóng rực của Lam Bảo vào miệng, có hơi vụng về...

"A... Sướиɠ, nàng làm tốt lắm, hãy làm như ăn kem vậy!" Lam Bảo thoái mái nói.

Kiều Uyên Dung nghe hắn nói vậy, liền tưởng tượng mình đang ăn kem, chiếc lưỡi nhỏ liếʍ láp xung quanh côn ŧᏂịŧ.

"Sướиɠ quá, nàng thật giỏi!" Lam Bảo sướиɠ khoái nói.

Liếʍ được một lúc thì Kiều Uyên Dung mở miệng hướng Lam Bảo nói:

"Thϊếp mỏi miệng quá!"

"Không sao, chúng ta làm luôn!" Lam Bảo cười da^ʍ dê đáp.

Hắn lại đè Kiều Uyên Dung nằm ngửa ra, hắn ở bên trên nàng ở bên dưới, hắn để côn ŧᏂịŧ ở ngay âʍ đa͙σ của nàng, từ từ tiến vào...

"Ư... Đau!" Kiều Uyên Dung hai mắt hơi nhỏ lệ nói, tiểu đệ của Lam Bảo quá to khiến tiểu muội của nàng như bị xé rách.

"Dần sẽ quen, nàng cố chịu một chút!" Lam Bảo vuốt mái nói óng ả hơi rối của nàng an ủi nói.

Sau khi làm quen ở phần ngoài, Lam Bảo liền từ từ tiến sâu hơi rồi bị chặn lại.

"Sẽ khá đau đấy!" Lam Bảo biết đó là màиɠ ŧяiиɧ của Kiều Uyên Dung thì nhắc nhở nàng một câu rồi côn ŧᏂịŧ hắn nhấp mạnh.

Bụp.

Chiếc màng nhỏ của nàng bị đâm thủng, chính thức trở thanh nữ nhân của Lam Bảo...

"Đau... Ư...!" Kiều Uyên Dung nước mắt chảy xuống, nhìn Lam Bảo đau đớn nói.

Lam Bảo biết nàng còn đau nên để yên côn ŧᏂịŧ, hắn hôn nàng, hắn xoa xoa bầu sữa của nàng để đánh lạc hướng cho cơn đau của nàng dịu đi.

Một lúc sau.

"Thϊếp hết đau rồi, động đi chàng!" Kiều Uyên Dung lắc hông nỉ non nói.

Lam Bảo chờ câu này lâu lắm rồi, hắn liền từ từ động...

Phập... Phập... Phập...

"Ưʍ... Ư... A!"

"Hừ, bên trong nàng chật quá!"

Lam Bảo cảm thán xong, liền bắt đầu tăng nhịp dập...

Phập phập phập phập phập phập...

"Ư... Ưʍ... Hừ hừ... Chết thϊếp rồi... Sướиɠ quá!"

Lam Bảo giữ nguyên nhịp dập khiến Kiều Uyên Dung rêи ɾỉ theo từng đợt...

Phập phập phập phập phập phập...

Một lúc lâu sau, Lam Bảo đã nhấp được hơn vài trăm cái, Kiều Uyên Dung thở hổn hển nói:

"Thϊếp... Thϊếp sắp, có thứ gì đó đang ra!"

"Nàng ra đi, ta ra cùng nàng!" Lam Bảo biết nàng sắp tiết thân, yêu thương nói.

Thêm vài trăm cú nhấp nữa của Lam Bảo, Kiều Uyên Dung rên cao giọng:

"Thϊếp ra... Sướиɠgg!"

Từ bên trong Kiều Uyên Dung, một luồng nước ấm nóng tuôn ra. Lam Bảo chạy nước rút thêm vài chục lần nữa, đầu nấm phồng to...

"Ta ra..."

Lam Bảo kêu một tiếng, tinh hoa của hắn hoà quyện vào âm tinh của nàng và thêm một chút máu trinh.

"Nóng... Nóng quá, sướиɠ chết mất!" Kiều Uyên Dung như trên mây vô thức nói.

Một lúc sau, sau khi lấy lại sức, Kiều Uyên Dung nhìn vào côn ŧᏂịŧ vẫn cứng nóng trong người mình, nàng nói:

"Sao chàng khoẻ thế?"

"Nàng quá khen, bây giờ nàng xoay người lại, vểnh mông cao lên!" Lam Bảo vỗ vỗ mông nàng nói.

"Hứ!" Kiều Uyên Dung yêu kiều hứ một tiếng, chiều theo hắn, xoay người lại nằm úp xuống rồi vểnh mông lên.

"Hì hì, đúng ý ta!" Lam Bảo cười nói, nhét côn ŧᏂịŧ vào trong cô bé của nàng.

"Aa... Thϊếp cảm giác thứ đó của chàng sâu hơn, rõ hơn!" Kiều Uyên Dung cảm thấy thư sướиɠ đáp.

Lam Bảo liền nhấp, khi nhấp thì hông va chạm vào mông nàng khiến mông nàng kêu lên khi hắn nhấp...

Bạch... Bạch... Bạch... Bạch bạch bạch bạch...

"Á... Hừ... Ư... Sướиɠ... Thϊếp sướиɠ, sâu quá...!" Kiều Uyên Dung sung sướиɠ nói.

Lam Bảo nhấp từ từ rồi liền sang nhấp nhanh, đôi khi nước rút khiến Kiều Uyên Dung rêи ɾỉ không ngớt...

"Ưmmm... Thϊếp ra!" Kiều Uyên Dung cao giọng nói.

"Khà khà, ta cho nàng sưng bụng!" Lam Bảo cười da^ʍ đáp.

...

Sau vài hiệp, Lam Bảo lấy tay sờ vào phần tiểu huyệt đỏ sẫm bên trên khiến Kiều Uyên Dung run run:

"Ưʍ... Nơi đó bẩn..."

"Ta lại muốn làm chỗ đó!"

"Chiều chàng! Nhớ nhẹ thôi, thϊếp sợ đau!"

"Ừm!"

Lam Bảo liền rút côn ŧᏂịŧ đang cắm trong âʍ đa͙σ nàng ra, ngay lặp tức có 1 dòng như sữa đặc tuôn ra...

Hắn để côn ŧᏂịŧ ngay bên cạnh huyệt nàng, cắm vào rất từ từ nhẹ nhàng...

"Ưʍ... Thϊếp hơi đau!" Kiều Uyên Dung cảm giác phần huyệt nàng như bị xé rách và chút cảm giác thốn.

Lam Bảo lại lấy hết sức cắm vào...

Bạch!

"Ưʍ..." Kiều Uyên Dung hai hàng nước mắt chảy ra, cảm giác thốn và đau như bị xé toạc cơ thể lan ra khắp người.

"Nàng không sao chứ?" Lam Bảo lo lắng nói.

"Ưʍ... Đau quá...!" Kiều Uyên Dung đáp, nhưng rất nhanh nàng lại cảm thấy 1 cảm giác mới lạ, sướиɠ khác xa với khi làm phần âʍ đa͙σ.

Lam Bảo lại cảm thấy côn ŧᏂịŧ của mình như bị ép chặt trong 1 cái hàng không đáy làm hắn có cảm giác sướиɠ hơn rồi từ từ động...

Bạch... Bạch... Bạch...

"Ư... Cảm giác... Lạ quá...!" Kiều Uyên Dung lơ mơ nói.

"Ta cũng cảm thấy rất sướиɠ..." Lam Bảo đáp rồi tăng tốc.

Bạch bạch bạch bạch bạch bạch bạch bạch...

Do vừa nãy bị cắt ngang nên chỉ sau vài phút, hai người rất nhanh đạt đến đỉnh...

"Thϊếp lại ra..." Từ phần âʍ đa͙σ của nàng lại bắn ra 1 dòng nước trong suốt, Lam Bảo cũng thả lỏng toàn thân bắn hết sinh linh vào người nàng.

"Cảm giác... Nóng..." Kiều Uyên Dung gục xuống tách khỏi côn ŧᏂịŧ của Lam Bảo thở hổn hển, âʍ đa͙σ và tiểu huyệt đều chảy ra chất dịch màu trắng đυ.c, cực kỳ kí©h thí©ɧ.

Lam Bảo cũng nằm xuống bên cạnh ôm nàng vào lòng ngủ thϊếp đi.

...

Sáng hôm sau.

Lam Bảo và Kiều Uyên Dung tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ nằm trên giường, đêm quá ở Linh Nhất Ngọc hơi bí nên ra ngoài hành sự...

Kiều Uyên Dung từ từ mở đôi mắt đẹp, thấy Lam Bảo đang nhìn mình, hạnh phúc ôm lấy hắn...

Thấy nàng ôm chặt mình, Lam Bảo cũng đáp lại, ôn nhu nói:

"Hôm qua có làm đau nàng lắm không?"

"Không, thϊếp sướиɠ lắm!" Kiều Uyên Dung tươi cười đáp.

"Thực ra ta còn một thê tử chưa cưới khác ngoài nàng nữa cơ!" Lam Bảo cười hóm hỉnh nói.

"Ai?" Kiều Uyên Dung thắc mắc.

"Nhị Tiểu Thư Huyền Gia!" Lam Bảo cười cười nói.

"Chàng vậy mà cưa đổ nàng ta?" Kiều Uyên Dung nhíu mày đáp rồi vui vẻ nói:

"Cũng được! Để khi hành sự với chàng còn có cứu viện, đêm qua bị tiểu đệ của chàng làm cho không đứng lên nổi!" Kiều Uyên Dung vừa nói vừa lấy tay bóp mặt côn ŧᏂịŧ của hắn cho bõ ghét.

"Haha, đúng là tiểu da^ʍ nữ của ta!" Lam Bảo tự hào cười nói, đánh hạ thê tử trên giường đến mức muốn gọi tỷ muội khác cứu viện đúng là niềm tự hào của bất kỳ nam nhân nào.

"Hứ, trờ sáng rồi kìa, chuẩn bị đi đấu giá hội đi!" Kiều Uyên Dung hôn Lam Bảo một cái nói.

"Được!" Lam Bảo gật đầu, đứng dậy mặc lại y phục, Kiều Uyên Dung cũng giúp hắn mặc y phục mới.

...

Lam Bảo cùng Kiều Uyên Dung tay trong tay tiến ra khỏi phòng, vài giây sau Cơ Hùng ở phòng bên cạnh cũng đi ra. Ánh mắt hắn thâm tuý nhìn Lam Bảo truyền âm nói:

"Cưa đổ à?"

"Ăn được luôn!" Lam Bảo đáp.

Cơ Hùng gật đầu, hắn không để ý cho lắm vì sợ ăn cẩu lương như hôm qua. Cái hắn để ý là thực lực.

Rồi cả ba đi xuống trả linh thạch, hướng quảng trường gần Đa Đồ Hội che mặt đi đến.

"Nửa tiếng nữa bắt đầu đấu giá rồi, nhanh chân lên!" Cơ Hùng nhìn Lam Bảo thúc giục.

Lam Bảo gật đầu, nắm tay Kiều Uyên Dung chạy nhanh theo Cơ Hùng...