Chương 34: Tiên tử

Lời này đối với một cô gái thì giống như là một con dao đâm vào tâm can, Giang Chiêu Vinh đổi sắc mặt, Giang Tố Lan cũng kinh ngạc nhìn lão thái thái. Chỉ có đứa bé mập mạp kia là vui vẻ, trộm làm một cái mặt quỷ cho Giang Trĩ Ngư.

Nói thẳng ra, lời của lão thái thái không hề công kích Giang Trĩ Ngư chút nào. Điều khiến Giang Trĩ Ngư thắc mắc là tại sao lại có người thích được gọi bằng "lão thái thái" chứ?

[Xưng hô càng trẻ càng tốt chứ như này là hy vọng mình chạy nhanh xuống mồ luôn à?]

Giang Tố Lan: "..."

Không được, phải nhịn cười, bây giờ không phải lúc cười đâu!

Giang Chiêu Vinh không đồng ý, liếc nhìn Giang Trĩ Ngư một cái, cũng không nhịn được, xoay người lấy tay che miệng.

Không khí trong phòng lập tức trở nên quái dị.

Giang Chiêu Vinh ho nhẹ một tiếng, ngừng cười, nghiêm túc nói: " Tổ mẫu, dù sao Trĩ Ngư cũng là cháu gái của người, sao người có thể nói như vậy được?"

Giang lão thái thái cười lạnh một tiếng: "Ta không có đứa cháu gái vô liêm sỉ như vậy."

Mắng nàng? Giang Trĩ Ngư chuyển mắt, làm trò trước mặt Giang Chiêu Vinh, nàng không thể trực tiếp làm gì với Giang lão thái thái, nhưng mà...

Nàng nằm trên mặt đất giãy dụa, bắt đầu vặn vẹo, rêи ɾỉ bò trườn...

(Oa, thật sảng khoái, đây là phát điên sao? Thoải mái!)

(Không được, ta phải nghĩ cách càng ấn tượng hơn, dọa chết bọn họ!)

Giang Chiêu Vinh: "..."

Giang Trĩ Ngư đang bò sát đột nhiên đứng dậy, phủi bụi trên váy, sau đó tay bái tư thế Quan Âm Đại Sĩ, hai mắt vô hồn nói: "Ta là tiên tử từ thiên giới, các ngươi dám đối đãi ta bất kính như vậy sao?"

Giang lão thái thái: !!!

Bà giận dữ: "Nói bậy gì đó! Dưới gầm trời này làm gì có tà ám?"

Bà lại chỉ mũi dùi Giang Chiêu Vinh: " ngươi dạy dỗ ra đứa con gái chả tốt đẹp gì!"

Giang Chiêu Vinh cũng biết việc này không nhỏ, che chở trước mặt Giang Trĩ Ngư: "Mẫu thân, Trĩ Ngư chỉ là tâm thần rối loạn thôi, người đừng so đo với nó làm gì."

Nhưng Giang lão thái thái vẫn không chịu bỏ qua.

Giang Trĩ Ngư trợn trắng mắt, vẫy vài cái tay hoa mỹ, dùng ngón giữa chỉ vào bà, gầm lên: "Bát ca nhã lộc!"

Cái gì?!

Lão thái thái nhíu mày thành chữ "Xuyên", Giang Trĩ Ngư tiếp tục thốt ra: "You"re a total loser."

Hai câu nói nghe không hiểu liên tiếp khiến mọi người trong lòng dao động, chẳng lẽ, đúng là thật?

Nhưng điều này quá vô lý.

"Ngươi nói ngươi là tiên tử, vậy có bằng chứng gì?"

(A ha ha ha, lừa tốt thật.)