Chương 33: Thân thể này còn có thể giữ lại chút hình tượng cho anh không?

Sắc mặt Lệ Thịnh Quân tối sầm. ấy hôm trước làm một bát mì, Vu Mộc Hi cả ngày quấn lấy anh bắt anh làm cơm tối, “Chỉ là ngẫu nhiên nấu bát mì.”

Hoắc Đình Diễn giơ ngón tay cái lên, làm anh em tốt nhiều năm như vậy, anh ta cũng chưa từng được nếm qua mì Lệ Thịnh Quân làm.

……

Đêm nay Vu Mộc Hi không rảnh.

Cô hẹn nhϊếp ảnh gia Hàn Dương đi ăn cơm.

Chỗ hẹn ở một quán thịt nướng, cô gọi đồ ăn xong mới nhận được điện thoại của Hàn Dương gọi tới: “Thực xin lỗi, chị Hi, bữa cơm này tôi không thể tới được, chị tự ăn một mình đi.”

Vu Mộc Hi nhìn bàn đầy đồ ăn ngẩn người, “Vậy ngày mai cậu có rảnh không?”

“Ngày mai tôi cũng không rảnh, sau này cũng không luôn.” Hàn Dương nhẫn tâm nói, “Chị Hi, chị về sau đừng tìm tôi nữa, tôi bên này thật sự rất bận.”

Trong lòng Vu Mộc Hi trầm xuống, “Hàn Dương, cậu nói thật đi, cậu có phải vốn dĩ không muốn qua lại với tôi không? Người ngoài mắng chửi tôi, nói tôi như thế nào là do người ta không hiểu biết về tôi. Chúng ta hợp tác lâu như vậy chẳng lẽ cậu còn không hiểu con người tôi sao?”

“Chị Hi, anh Đường đã nhắc nhở, ai giúp chị là đối địch với anh ta. Tôi biết chị muốn mở lại shop online, nhưng tôi không thể chụp mẫu cho chị. Tôi vẫn còn muốn sau này ở trong giới lăn lộn.” Hàn Dương nói, “Lại nói ngươi chụp ảnh chụp chưa chắc hữu dụng đến cơ hội a.”

“Cậu có ý gì?”

“Làm gì có người nổi tiếng nào muốn hợp tác giúp chị mở cửa hàng.” Hàn Dương nói không rõ, “Cụ thể tôi cũng không rõ lắm, tôi cũng chỉ nghe thầy của tôi nói lại.”

Thầy của Hàn Dương là Lý Bằng Lâm, là đã từng chính mình nhất đương hồng ngự dụng nhϊếp ảnh gia, sau lại trực tiếp phản bội theo chu mênh mang.

Lý Bằng Lâm nói như vậy, chắc chắn không phải tin đồn vô căn cứ.

Vu Mộc Hi bỗng nhiên nhớ tới đơn xin mở cửa hàng ở sàn thương mại điện tử Black Five gửi lúc cuối tuần vẫn chưa được thông qua. Lúc này cô mới vội vàng mở ra, phát hiện mình đã bị từ chối.

Cô vậy mà lại không được cấp phép mở cửa hàng trên mạng?

Mẹ kiếp.

Đường Ngộ cũng thật đủ ác. Nhưng cô không thể dùng chứng minh thư của mình được, có thể đổi sang chứng minh thư của người khác.

Thật là ngu ngốc mà.

Cô nhanh như gió ăn thịt nướng xong, đóng gói đồ dư mang về nhà.

Tiểu Li Tử còn chưa trở về.

Cô chờ rồi lại chờ, chờ đến 9 giờ mới nghe được tiếng cửa mở.

“Tiểu Li Tử, em cuối cùng đã về rồi, chị mang thịt nướng về cho em nè.” Vu Mộc Hi cao hứng chỉ vào hộp đóng gói đặt trên bàn nói.

Lệ Thịnh Quân nhàn nhạt nhìn lướt qua, vừa định nói chuyện, đột nhiên ợ một cái.

Lệ Thịnh Quân: “……”

Chết tiệt, thân thể này còn có thể giữ lại chút hình tượng cho anh hay không?

Trong không khí an tĩnh quỷ dị, Vu Mộc Hi nhìn thấy lỗ tai anh đỏ hồng, “Xì” cười, “Xem ra em đã ở ăn rất no bên ngoài rồi. Bỏ đi, mau lấy chứng minh thư của em cho chị mượn dùng một chút.”

Dù sao cũng không phải chứng minh thư của mình, Lệ Thịnh Quân trực tiếp đưa cho cô rồi đi tắm rửa.

Mới vừa cởϊ qυầи áo, Vu Mộc Hi cầm điện thoại di động với chứng minh thư hấp tấp vội vàng chạy vào, “Nào nào, mắt nhìn đây nháy một cái nào.”

Cả người Lệ Thịnh Quân cứng đờ, “Cô đang làm cái gì thế hả?”

“Mở shop online, phải xác minh thân phận.”

“Vì sao không dùng của cô?”

“Không được .” Vu Mộc Hi lắc đầu, “Chị bị từ chối, đoán chừng là đoàn đội Đường Ngộ - người đại diện trước đây của chị cùng Black Five bên kia làm điều mờ ám.”

Lệ Thịnh Quân nhất thời không biết nói gì. Vốn dĩ anh còn thực xem trọng sàn thương mại điện tử do Lương Mộ Nguyên phát triển. Hiện tại thật không còn gì để nói, người ta chỉ mở một cái shop online cũng vì quan hệ mà bị cấm. Loại sàn thương mại này mà còn muốn làm lớn, quả thật là đang nằm mơ, đợi anh quay về phải dạy dỗ anh ta thật tốt.

Thật vất vả mới tắm rửa xong.

Mới từ phòng tắm ra, Vu Mộc Hi cầm máy ảnh đứng cửa chờ hắn, “Tiểu Li Tử, giúp một chút, giúp chị chụp mấy tấm ảnh làm mẫu, chị muốn đăng lên shop online.”

Lệ Thịnh Quân thực không kiên nhẫn nhìn cô, không nói một câu.