Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Ta, Cả Triều Văn Võ Đều Điên Rồi

Chương 14

« Chương TrướcChương Tiếp »
Tiêu Viễn Sơn giọng đầy chính khí, nói: “Từ hôn, nhất định phải từ hôn, ta phải đi tìm hai lão bất tử đó, bắt họ cho ta một lời giải thích. Bọn họ dựa vào đâu mà làm nhục Tiêu gia như vậy?”

Nếu chuyện đã lan rộng, đương nhiên không còn cách nào cứu vãn.

Dù có cách, Tiêu Viễn Sơn cũng không đồng ý. Ông yêu thương con cái, dựa vào đâu lại để cho người khác khinh thường con mình.

Ông còn luyến tiếc không nỡ mắng con gái, con trai một câu.

Tiêu Viễn Sơn thực sự là một người cha hiền từ.

Một câu nói của ông khiến Tiêu Vân Vân vô cùng cảm động, nỗi sợ hãi trong lòng cũng dần tan biến.

Tiêu Viễn Sơn chính là trụ cột trong nhà, chỉ cần cha mẹ đứng về phía họ, mọi chuyện sẽ được giải quyết tốt hơn.

Tiêu mẫu vui mừng, thật may là Tiêu phụ có thể tin cậy.

“Cha tiện nghi đúng là không tệ, không bị quyền thế làm cho u mê mà ép bức thê nhi của mình, thật đáng khen!”

Mặt Tiêu Viễn Sơn hơi đỏ lên, nhưng trong lòng lại vô cùng tự hào.

“Thư Như, chuyện này, bất kể nhà họ Bạch hay nhà họ Tần nói gì đi nữa, từ hôn là điều chắc chắn, tuyệt đối không thể thay đổi. Nếu không, con cái Tiêu gia dù không thành hôn, cũng không thể lấy những người như vậy.”

“Tiện nghi mẫu thân và cha đúng là cùng quan điểm, trách sao cảm tình của họ lại tốt đến thế!”

Tiêu Viễn Sơn vừa muốn cười thì lại nghe Tiêu Phán Phán nói một câu.

“Vậy vì sao còn muốn nạp tiểu thϊếp? Thật không hiểu nổi những người đàn ông như vậy. Hôn nhân lẽ ra phải là trung thành, chuyên nhất. Nam nhân có thể tìm nữ nhân khác, vì sao nữ nhân lại không thể tìm nam nhân khác, thật là bất công.”

Tiêu mẫu yên lặng gật đầu, câu này rất có lý.

Tiêu Viễn Sơn im lặng, con à, con thật làm khổ cha.

Triệu di nương và Tiểu Vân thực sự cảm thấy xấu hổ, giống như mình là kẻ thừa thãi.

“Thư Như, để ta giải thích...,” Tiêu Viễn Sơn định cầm tay Tiêu mẫu.

“Ta không muốn nghe ngươi ngụy biện, ngươi giải quyết chuyện của Vân nhi và Vũ nhi trước đi.” Tiêu mẫu lườm Tiêu Viễn Sơn một cái, không muốn nhìn mặt ông nữa.

“Có cha ngươi mà làm trò đó!”

“Để ta xem nào!”

Bên ngoài sảnh, mọi người đồng loạt quay sang nhìn Tiêu Phán Phán, ánh mắt sáng rực!

“À, thì ra là vậy, không phải tiểu thϊếp à, thế sao lại nói với tiện nghi nương là nạp thϊếp, làm bà ấy đau lòng một thời gian dài như vậy?”

“Không phải sao, vợ chồng không phải nên bàn bạc với nhau sao? Tự chủ trương cái gì chứ? Cha tiện nghi đúng là giỏi nhịn mà.”

Triệu di nương mở miệng định nói gì đó, nhưng lại không biết bắt đầu từ đâu.

“Tiêu Viễn Sơn!” Tiêu mẫu nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt như muốn gϊếŧ chết Tiêu Viễn Sơn.

“Cái này, ta...”

“Sao thế, không khí tự nhiên sao lại căng thẳng thế này!”

Mọi người trở lại bình thường ngay lập tức, Tiêu Viễn Sơn cũng liên tục nhìn Tiêu mẫu cầu cứu.
« Chương TrướcChương Tiếp »