Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Nghịch Thiên Thần Y Phi

Chương 274: Hạ độc ám toán

« Chương TrướcChương Tiếp »
Chương 274: Hạ độc ám toán

Sở Cửu Ca lạnh giọng nói: "Lan phi, không biết thân sinh phụ thân là ai, ta vẫn sống rất là tốt, đây vốn không phải trọng điểm, trọng điểm là lúc trước mẫu thân bị người ám toán, những người bạn tốt như các ngươi không một ai thanh minh cho người, nói lời nào vì người cả, thậm chí còn ném đá xuống giếng. Điều này khiến ta không thể không nghi ngờ, kỳ thực chính là do các ngươi làm."

"Đại hội thiên tài thất quốc thủ vệ rất sâm nghiêm, cũng không phải người gì cũng có thể xông vào, ngươi nói đúng hay không?"

Lan phi ngẩn ra, nói: "Lúc trước ta cũng là bị dọa sợ rồi, cộng thêm phải tham gia đại hội thất quốc ta rất khẩn trương, cho nên.."

Sở Tuyền Nguyệt nói: "Ngươi thực sự không biết?"

"Thật đó, Tuyền Nguyệt tỷ tỷ, tỷ phải tin muội." Lan phi nhìn Sở Tuyền Nguyệt nói.

"Tuyền Nguyệt, người này cả mồm toàn là hồ ngôn loạn ngữ, chỉ biết diễn kịch, mỗi một câu bà ta nói đều không phải là thật." Vào ngay lúc đó, cửa phòng bị mở ra, đi vào một người.

"Lâm Ngọc!" Tuy rằng bạn tốt một thời trở nên tiều tụy rất nhiều, nhưng mà Sở Tuyền Nguyệt vẫn là nhận ra bà ta, Hoàng đế Xích Linh Quốc đổi chủ, bà ta đã không còn phong quang khi xưa nữa.

Lâm Ngọc mở miệng nói: "Lúc trước chính là ta với Lan phi cùng nhau hãm hại ngươi đó, bởi vì chúng tôi đều đố kỵ ngươi, hận không thể khiến cho ngươi thân bại danh liệt."

Lan phi cũng không hiểu Lâm Ngọc nương náu bà tại sao lại lật lỏng, bà ta nói: "Bà ta nói bậy, nói bậy, ta không có.."

"Ngươi không có, ta có thể đem từng chi tiết ngày hôm đó nói với Tuyền Nguyệt, còn có gần đây những việc ngươi làm." Lâm Ngọc nói.

Lâm Ngọc đem sự việc khi xưa không sót thứ gì kể lại cho Sở Tuyền Nguyệt nghe, Sở Tuyền Nguyệt nghe xong mặt không chút biểu tình.

Trải qua nhiều như vậy, trở thành gia chủ một gia tộc, cô đã thành thục hơn rất là nhiều.

Ánh mắt cô lạnh lùng nhìn sang Lan phi, Lâm Ngọc còn nói: "Đại hội thiên tài lần này, Lan phi thậm chí còn để cho Thập hoàng tử phế đi Sở Cửu Ca. Nhưng mà đáng tiếc Sở Cửu Ca lợi hại hơn Thập hoàng tử, cho nên Thập hoàng tử thảm bại không đắc thủ được, Lan phi thiếu chút tức chết rồi."

Trên mặt Sở Tuyền Nguyệt mang theo sát khí, giận dữ nói: "Tính kế ta, lại còn muốn phế đi nữ nhi của ta, Lan phi, cho dù ngươi là Hoàng phi của Tử Linh Quốc, ta cũng sẽ không chút do dự gϊếŧ đi ngươi."

Sở Tuyền Nguyệt đã bóp chặt cổ của Lan phi, có lẽ hơn mười năm trước thực lực của Lan phi không tồi, nhưng mà vào hậu cung của Tử Linh Quốc, sức chú ý của bà ta không còn ở trên tu luyện nhiều nữa, mà là nung nấu các loại tính kế cung đấu, cho nên tu luyện trì trễ mãi không đạt được đến luyện linh cảnh.

Sở Tuyền Nguyệt muốn ra tay với bà ta, bà ta căn bản tránh không khỏi, Lan phi cảm thấy hít thở ngày càng khó khăn, nhưng mà bà ta lại không hề sợ hãi.

Lan phi nói: "Ngay khi các ngươi bước vào, trong phòng này ta đã đốt hương liệu rồi, loại hương liệu này rất giống mùi thơm của trà, nhưng kỳ thực lại là một loại độc. Không có thuốc giải, các ngươi trong vòng bảy ngày sẽ thất khiếu chảy máu mà chết, Sở Tuyền Nguyệt ngươi nếu như không muốn chết thì khách khí với ta một chút."

"Ngươi.." Sở Tuyền Nguyệt kinh ngạc nhìn người nữ nhân trước mắt này, cô ngược lại xem thường người nữ nhân ác độc này.

Lan phi nói: "Các ngươi nếu không muốn chết, các ngươi tốt nhất hãy ngoan ngoãn nghe theo lời ta mà làm, nếu không các ngươi nhất định chết rất thảm."

Bà ta nhìn qua người nam nhân tuấn mỹ vô song đó, thở dài nói: "Sở Tuyền Nguyệt thất thân, chưa gả đã có chữa, không ngờ cô ta lại có thể khiến cho một nam nhân như ngươi nhìn trúng. Nhưng mà nhìn trúng Sở Tuyền Nguyệt cũng là ngươi đen đủi, chịu tội cùng với cô ta."

"Ngươi muốn chết!" Ánh mắt Cửu thúc lạnh lùng, phút chốc bàn ghế xung quanh đều bị chấn nát hết.

Vô số mảnh vụn bay tứ tung, ánh mắt đó hận không thể đem Lan phi xé nát.

"Ngược lại là lại một tên si tình, các ngươi nếu như muốn trúng độc mà chết thì có thể gϊếŧ đi ta. Ta chết rồi, tất cả các ngươi đều phải bồi táng cho ta." Lan phi không chút sợ sệt nói.

Sở Tuyền nguyệt nói: "Ngươi rốt cuộc muốn thế nào?"

Lan phi nói: "Bệ hạ muốn có được ngươi đã muốn rất lâu rồi, ta muốn ngươi ngoan ngoãn bò lên giường của Bệ hạ, đến lúc đó Bệ hạ nhất định rất vui. Có thể làm chút việc vì Bệ hạ, hoàn thành tâm nguyện của Bệ hạ, ta thân là nữ nhân của người, những điều này đều là nên làm."

Tử Hoàng là bị Hoàng hậu kéo đến, ông nghe nói Lan phi vì đố kỵ Sở Tuyền Nguyệt nên muốn đến hãm hại cô, sợ rằng Sở Tuyền Nguyệt có chuyện ngoài ý muốn gì, không ngờ lại có thể nghe thấy những lời này của Lan phi.

Không ngờ đến Lan phi lại yêu ông đến vậy!

Nhìn thấy dáng vẻ cảm động của Tử Hoàng, Hoàng Hậu cảm thấy bản thân mình trúng kế rồi.

Tuyệt đối là tiện nhân Lan phi này cố ý phái người truyền ra tin tức cho bà, chính là vì để cho Bệ Hạ nhìn thấy màn kịch này của bà ta, để cho bà ta có được sự sủng hạnh của Bệ Hạ.

Thân là chủ hậu cung, đấu với nữ nhân trong hậu cung vô số lần, bà rất rõ ràng người đàn bà này là khó đối phó nhất, là một khúc xương rất khó nhai.

"Ngươi muốn chết sao?" Cửu thúc giận dữ không thôi.

"Rầm!" Một đạo kình khí xông đến Lan phi, Lan phi trực tiếp văng lên tường.

"Phụt!" Trên mặt bà cũng cũng bị rạch ra một vết thương.

Sự đau đớn trên thân và trên mặt khiến cho sắc mặt Lan phi trở nên băng lạnh, bà nói: "Xem ra nếu không cho các ngươi chút sắc mặt, các ngươi sẽ không tin lời ta nói, rất tốt!"

Lan phi lấy ra vật dẫn của độc dược đó, đó là một cái túi hương, rất nhanh sắc môi Sở Cửu Ca bọn họ liền trở nên tím nghét.

"Khục khục khục!" Sở Cửu Ca phun ra một ngụm máu đen.

"Ca nhi!" Sắc mặt Sở Tuyền Nguyệt đại biến.

Trong mắt Cửu Thương Khung bùng lên lửa giận trừng Lan phi, Lan phi nói: "Xem ra tiểu nha đầu Sở Cửu Ca này trúng độc nặng nhất, Sở Tuyền Nguyệt, các ngươi cũng sẽ rất nhanh thôi, thất khiếu chảy máu mà chết thì rất thảm đó, Tuyền Nguyệt, ta cảm thấy chúng ta vẫn là nên ngồi xuống nói chuyện đi."

Cửu thúc nói: "Phu nhân nhất định sẽ không đáp ứng ngươi đâu, ngươi chết đi ý nghĩ này là vừa!"

"A! Có cốt khí! Thà rằng chết cũng không muốn đáp ứng, Sở Tuyền Nguyệt, ngươi hãy nghĩ cho kỹ, dù sao ngươi sớm đã mất đi sự trong sạch rồi, ngủ với ai không phải là ngủ. Nữ nhi nhà ngươi là đệ nhất thiên tài thất quốc đó, nếu như chết rồi thì quá đáng tiếc đi!"

"Đừng nói nữa!" Sở Tuyền Nguyệt trầm thấp nói.

"Được! Ta không vội, ngươi từ từ nghĩ, nhưng cũng đừng lâu đó, phải biết cách thời gian các ngươi độc phát không còn bao lâu nữa. Đến lúc đó ngươi đã thành một cái xác chết, muốn đáp ứng cũng không kịp nữa rồi!"

Trên mặt Tử Hoàng mang theo nét cười, xem ra việc này chín mười phần nắm chắc rồi.

Lúc trước dùng các loại thủ đoạn, cũng không thể khiến cho Sở Tuyền Nguyệt đáp ứng, vẫn là Lan phi nhà ông giỏi, biết nghĩ cách phân ưu cho ông.

Đợi khi có được Sở Tuyền Nguyệt rồi, ông nhất định phải thưởng cho nàng ấy thật tốt, phong nàng thành Hoàng quý phi.

Hoàng Hậu tức muốn điên lên được, nếu như không phải Tử Hoàng đang đợi kết quả cuối cùng không chịu rời khỏi, bà nhất định đã xoay người bỏ đi, Lan phi thật là tâm kế quá thâm sâu.

Lan phi nói: "Chỉ ngồi không đợi cũng hơi vô vị, hay là ta nói một số chuyện cho ngươi, những việc mà ngay đến Lâm Ngọc cũng không biết, để cho ngươi bại cũng bại một cách rõ ràng."

Sở Cửu Ca nhìn qua Lan phi nói: "Ngươi ngày trước đã làm gì?"

"Ngươi lúc trước sao lại làm như vậy?" Sở Tuyền Nguyệt lạnh lùng nhìn Lan phi.
« Chương TrướcChương Tiếp »