Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Nghịch Thiên Thần Y Phi

Chương 275: Quỷ kế ngày đó

« Chương TrướcChương Tiếp »
Chương 275: Quỷ kế ngày đó

Lan phi muốn khiến cho Sở Tuyền Nguyệt tâm loạn, nên đã đem những việc khi đó nói ra, "Sự cạnh tranh giữa thiên tài thất quốc rất kịch liệt, trước khi đại hội bắt đầu, do thám tình hình địch là việc rất cần thiết, sau đó ta liền chú ý đến ngươi, một thiên tài của Xích Linh Quốc."

"Ngươi tuy là một nữ tử, nhưng lại được phụ thân xem trọng bồi dưỡng, phụ thân ngươi thậm chí còn có ý định cho ngươi làm gia chủ, cho dù không thể trở thành gia chủ cũng có thể trở thành trưởng lão một gia tộc, đó đều là việc ta rất ngưỡng mộ."

"Còn ta! Đích tiểu thư phủ thừa tướng Lam Linh Quốc, vẫn luôn rất được người khác chú ý, nhưng phụ thân ta lại chỉ xem ta là công cụ, thậm chí muốn ta gả cho Bệ hạ người tuổi tác còn cao hơn cả ông."

"Rõ ràng ta xuất thân tốt hơn ngươi, những so với ngươi lại rất đáng thương, ta đố kỵ tất cả những thứ ngươi đang có, cố ý tiếp cận ngươi, để cho chúng ta trở thành bạn hữu, chiếm được lòng tin từ ngươi."

"Vốn dĩ ta ra tay cũng không muốn ác đến vậy, nhưng lại không nghĩ đến ngày đó ngươi bắt trộm lại đυ.ng phải Tử Hoàng bệ hạ, vậy mà khiến cho Tử Hoàng bệ hạ nhìn trúng ngươi."

Vừa nghe đến Tử Hoàng nhìn trúng Sở Tuyền Nguyệt, mà còn là hơn mười năm trước, khí thế của Cửu thúc liền cuồng bạo lên.

Sở Tuyền Nguyệt chấn an Cửu thúc, cô muốn tiếp tục nghe Lan phi nói tiếp, vẫn luôn khiến cô không hiểu lâu nay, việc khiến cho cô không thể lý giải cuối cùng có thể hiểu rõ ràng rồi.

Tâm trạng của cô, bình tĩnh hơn rất nhiều so với trong tưởng tượng của bản thân, bởi vì cô có 2 người rất quan trọng đang ở bên.

Lan phi nói tiếp, "Tử Hoàng bệ hạ đề cập qua ngươi với Lam Linh Thái tử nước ta, chỉ là một lần gặp gỡ lại có ấn tượng rất sâu sắc với ngươi, người vốn dĩ muốn điều tra thân phận của ngươi, ta bảo Thái tử điện hạ nói ngươi có thể là thiên tài thất quốc, đại hội thất quốc ngày hôm sau liền có thể gặp được. Điều tra thân phận trước thì mất đi sự kỳ vọng và chờ đợi rồi, cho nên Tử Hoàng không hề tra rõ thân phận của ngươi."

"Trước đó chỉ muộn hạ chút thuốc sổ cho ngươi, để ngươi không cách nào tham gia thi đấu, nhưng sau khi biết được sự việc này, ta cực kỳ muốn hủy đi ngươi. Vì sao ta chỉ có thể gả cho một lão hoàng đế, mà ngươi một tiện nhân Xích Linh Quốc lại bị Tử Hoàng bệ hạ tôn quý nhìn trúng. Cho nên khi Thái tử chuẩn bị đem ngươi tặng cho Tử Hoàng, để lấy lòng người, ta thương lượng với huynh ấy đem ta và Sở Tuyền Nguyệt tráo đổi cho nhau, chỉ cần ta trở thành Hoàng phi Tử Linh Quốc liền nâng đỡ huynh ấy lên làm Hoàng đế Lam Linh Quốc."

"Ngày hôm đó, Thái tử điện hạ và Tử Hoàng bệ hạ uống rượu rồi, huynh ấy đã thêm chút đồ vào trong rượu, Tử Hoàng thế là đem ta nhìn thành ngươi, sau đó ta thành công rồi.."

"Còn về Sở Tuyền Nguyệt ngươi, Thái tử điện hạ tuy là không có hứng thú với ngươi như Tử Hoàng bệ hạ, nhưng dù sao ngươi cũng có một gương mặt xinh đẹp, huynh ấy cho người đưa ngươi đi. Còn về sau như thế nào, còn vì sao ngươi lại xuất hiện ở nơi hoãng dã đó thì ta không rõ. Nhưng mục đích của ta thành công rồi. Vô luận người đó là ai? Dù sao sự trong sạch của ngươi đã bị hủy đi, trở thành nỗi nhục của Xích Linh Quốc, ta cũng trở thành Hoàng phi cao cao tại thượng của Tử Linh Quốc, điều này đã đủ rồi.."

Lời của Lan phi cũng khiến cho Sở Tuyền Nguyệt nhớ lại một số kí ức, cô và Tử Hoàng trước đó chỉ gặp qua có một lần, một tên trộm trộm đi hà bao của một phu nhân.

Đó là lúc tuổi trẻ nhiệt huyết, cô nhìn thấy liền ra tay đuổi theo tên trộm đó, sau đó một nam tử áo tím cản lại tên trộm đó, để cô thành công đuổi kịp, đem vật đánh mất trả lại về cho chủ của nó.

Sau đó cô liền phát hiện nam tử áo tím đó đi theo cô, Tử Hoàng khi còn trẻ tuấn mỹ, thân là cửu ngũ chí tôn đương nhiên thân mang quý khí, đặc biệt thu hút nữ nhi.

Cô khi đó cảm thấy hắn so với những vương công quý tộc Xích Linh Quốc cô càng có khí chất, có sự so sánh như vậy, nên cảm giác đầu tiên khi gặp Tử Hoàng thật ra không tệ.

Hắn nói bọn họ có duyên, muốn mời cô ăn một bữa.

Cô lúc đó trả lời thế nào nhỉ?

Cô hình như nói "Phụ thân ta nói ta đến Tử Linh Quốc không được để cho hoa hoa thiếu niên Tử Linh Quốc lừa gạt, cho nên chúng ta gặp nhau lần đầu, ngươi liền mời ta ăn cơm, ta từ chối!"

Đối phương trả lời: "Vậy nếu chúng ta có duyên gặp lại lần hai, ngươi không được từ chối ta đó!"

"Đến lúc đó lại nói tiếp vậy!" Cô rời đi rất vội vàng.

Chỉ một lần vô tình gặp gỡ đó, cô cũng không nghĩ đến Tử Hoàng sẽ cảm thấy nhất kiến chung tình với cô, dẫn đến việc cô bị Lan phi hãm hại như vậy, nhốt mình trong bóng tối thống khổ bao lâu nay.

Lúc trước cô bị hạ dược, kí ức đều rất mơ hồ, nghe thấy những lời này của Lan phi, cô ngược lại nhớ lại được chút kí ức.

Một nhóm người thì là người của Thái tử, nói không tiện hành xử trong khách điếm thất quốc, phải đưa cô đến biệt viện khác, cô biết bản thân rơi vào tình cảnh thế nào, đánh người xong liền bỏ chạy, đầu óc không được minh mẫn nên chạy loạn, cô cũng không nhớ rõ bản thân chạy đến nơi nào, cuối cùng thể lực không chống đỡ nổi bị người ta đuổi kịp rồi..

Đuổi kịp rồi, sau đó..

Sở Tuyền Nguyệt cảm thấy một trận đau đầu, Sở Cửu Ca phát hiện mày mẫu thân nhíu lại, biết người đang rơi vào trong hồi ức lúc đó, tay cô mang theo linh lực, nhẹ nhàng đặt lên đầu của Sở Tuyền Nguyệt.

Một cơn khí lạnh truyền vào trong người cô, giúp cho cô cảm thấy không còn đau đến thế nữa.

Cô nhớ lại rồi, có người đã cứu cô..

Chỉ có một thanh âm rất mơ hồ, sau đó liền không nhớ được gì nữa, kí ức lần nữa hỗn loạn.

Lan phi nói: "Sở Tuyền Nguyệt, ngươi có phải rất đau lòng, nếu như không phải ta, có lẽ ngươi sẽ không lướt qua Tử Hoàng bệ hạ, hôm nay người trở thành Lan phi có lẽ đã là ngươi rồi. Ta không chỉ hủy đi ngươi, mà còn bá chiếm vị trí của ngươi, ngươi có phải rất tức giận hay không?"

"Ha ha ha! Cho dù là tức giận thì ngươi có thể làm gì? Bây giờ ngươi đã bị độc của ta thao túng rồi. Ngươi vẫn còn giá trị, ta chính là muốn lợi dụng hết giá trị cuối cùng của ngươi."

"Còn về nữ nhi Sở Cửu Ca của ngươi, cô ta nếu đã dám đánh bại nhi tử ta, ta phải khiến cho cô ta trở thành đồ chơi của nhi tử ta. Để cho đệ nhất thiên tài thất quốc trở thành đồ chơi của nhi tử ta, nhi tử ta mới là thiên tài thực sự."

"Còn về người đàn ông ngươi mới kiếm được đây.."

"Thật sự là rất tuấn tú đó! So với Tử Hoàng tuấn tú hơn nhiều, vóc dáng cũng rất cường tráng, nhất định tốt hơn rất nhiều so với tên nhìn được không xài được Tử Hoàng kia nhiều. Phải cảm ơn ngươi tìm được một người đàn ông tốt đến vậy, tiện nghi cho ta được rồi."

"Tiện nhân!" Một tiếng hét mang theo sự phẫn nộ từ cửa truyền đến, Tử Hoàng nộ khí xung thiên xông vào.

"Chát chát chát!" Ông ở trước mặt Lan phi liên tiếp tát cho bà vài cái tát, đánh đến Lan phi đầu xoay vòng vòng, khóe miệng chảy ra máu tươi.

Ông trước đó còn cảm động vì Lan phi yêu ông sâu đậm đến vậy, để giúp ông có được Sở Tuyền Nguyệt mà tốn hết bao tâm tư, giây tiếp theo liền bị vả mặt rồi..

Lan phi không hề vì ông mà làm như vậy, chỉ vì bản thân đố kỵ Sở Tuyền Nguyệt, chỉ muốn hại người nữ nhân ông yêu.

Nếu như không phải do người nữ nhân này, thì ngay hơn mười năm trước ông đã có được nữ nhân mà mình tâm tâm niệm niệm rồi.

Chính bởi vì sự tính kế của người nữ nhân này, khiến cho ông khi đó muốn tìm Sở Tuyền Nguyệt, thì Sở Tuyền Nguyệt đã thân bại danh liệt rời khỏi Tử Linh Quốc rồi, thế nên mới bỏ lỡ nhau.

Đều do cô, đều là lỗi của cô, nếu như không phải do người nữ nhân này, Sở Tuyền Nguyệt đã là phi tử của ông rồi.
« Chương TrướcChương Tiếp »