Chương 279: Tham kiến cửu thúc

1609 Chữ Cài Đặt
Chương 279: Tham kiến Cửu thúc

Sở Cửu Ca nói: "So với độc ngươi hạ cho bọn ta cao cấp hơn rất nhiều là được, nhất định không để cho Lan phi ngươi thất vọng đâu."

Hạ độc xong, Sở Cửu Ca nói: "Mẫu thân, chúng ta đi thôi! Cửu thúc bị thương không nhẹ, đừng lãng phí thời gian với bọn chúng nữa, nhanh về trị thương cho Cửu thúc thôi!"

"Cái gì? Thương Khung thương rất nặng!" Sở Tuyền Nguyệt cực kỳ lo lắng nói.

"Không việc gì lớn cả!" Cửu Thương Khung nói.

Sở Cửu Ca hạ độc Lan phi xong, rời khỏi rất dứt khoát, bọn họ vừa rời khỏi, người của hội đấu giá Cửu Thiên toàn bộ đều rời khỏi rồi.

Sắc mặt Tử Hoàng âm trầm bất định nhìn theo bóng lưng họ rời khỏi, lạnh giọng nói: "Hồi cung!"

Việc đầu tiên sau khi Tử Hoàng trở về cung chính là truất đi phi vị của Lan phi, sau đó đem Lan phi đánh vào lãnh cung.

Lan phi ngày thường phong quang vô hạn rơi vào tình cảnh thế này, mà còn là vĩnh viễn không cách nào lật ngược tình thế, những người bên phía Hoàng Hậu đương nhiên chuẩn bị ném đá xuống giếng.

Thế nhưng bọn họ phát hiện Lan phi thảm hại đến mức căn bản không cần họ phải ném đá xuống giếng thêm, bởi vì Lan phi đã rất là thảm rồi.

"Aaaaaaaaaa!" Tiếng kêu thảm thiết truyền ra hết cả hậu cung, kêu một cách tê tâm liệt phế đến thế!

Những nữ nhân đến xem kịch vui kia cũng bị dọa sợ, "Lan phi tỷ tỷ đây là bị gì thế?"

"Không! Có lẽ không phải là Lan phi, tiện nô này rốt cuộc bị gì thế này?"

"..."

Hoàng Hậu nghĩ đến thủ đoạn trước đó của Sở Cửu Ca, nhất định là do trước đó Sở Cửu Ca động thủ gây ra, cô ta cho Bệ hạ mấy phần thể diện, để cho Lan phi đến lúc này mới độc phát, sống không bằng chết.

Thủ đoạn như vậy càng ác độc hơn bọn họ, bọn họ cũng không cần thiết phải động thủ nữa, Hoàng Hậu nói: "Chúng ta đi thôi! Sau này Lan phi muội muội liền hưởng phúc ở lãnh cung này vậy, chúng ta liền không làm phiền nữa."

"Sở Cửu Ca, Sở Cửu Ca, Sở Cửu Ca.." Lan phi sống không bằng chết nghiến chặt răng thét lên cái tên này, trước khi bà độc phát, bà hoàn toàn không nghĩ đến thế gian này lại còn có loại độc độc đến thế này.

"Không được! Tuyệt đối không được, có ai cứu ta không, nhất định có người có thể cứu ta.."

Bà như đã bị dằn vặt mấy chục năm rồi vậy, cuối cùng thống khổ cũng ngừng lại rồi, nhưng cứ một hồi lại tái phát, thời gian để cho bà nhả ra một hơi nghỉ ngơi chỉ có chút chút mà thôi.

"Vũ nhi.. Vũ nhi, Vũ nhi của ta!" Bà ta không có từ bỏ, bà vẫn còn có nhi tử, bà vẫn còn..

Nhất định là có biện pháp, nhất định!

Tử Vũ bị thương đang tiếp nhận trị liệu, thương thế mới tốt được một chút, hắn phát hiện bản thân bị giam lỏng rồi, hơn nữa còn nghe nói đến một số lời đàm tiếu.

Nói gì mà mẫu phi hắn bị đánh vào lãnh cung rồi, hắn tuyệt đối không tin, mẫu phi hắn vẫn luôn được sủng ái, nắm giữ thật chặt trái tim phụ hoàng, sao có thể bị đánh vào lãnh cung.

Thực lực hắn không tệ, trốn ra ngoài xong, quả nhiên cả hoàng cung đều đang truyền. Cung điện của mẫu phi lúc này một bóng người cũng chẳng có, sắc mặt hắn trắng bệch, biết rằng đây có lẽ là thật rồi.

Lãnh cung!

Tử Vũ đi đến lãnh cung phát hiện mẫu phi thê thảm vô cùng, Tử Vũ nói: "Mẫu phi! Mẫu phi người thế nào rồi.. mẫu phi.."

Lan phi nắm lấy Tử Vũ nói: "Vũ nhi, giúp ta.. dẫn ta đi gặp sư phụ con! Sư phụ con nhất định có thể giúp ta giải độc, nhất định có thể cứu ta.."

"Được! Mẫu phi, con liền dẫn người qua đó."

Lúc này Tử Hoàng ở ngự thư phòng nói: "Đi theo bọn chúng! Ta muốn xem bọn chúng muốn cầu cứu ai, ả nữ nhân Lan phi không biết liêm sỉ đến vậy, Tử Vũ.. e là Tử Vũ cũng là một tên dã chủng! Ta phải đem tên tình nhân của ả tìm ra phanh thây!"

"Vâng, Bệ hạ!"

Sở Cửu Ca vừa đem thương thế của Cửu thúc xử trí xong, ba người Nhất Nặc bọn họ ngồi thành một hàng đợi Cửu Thương Khung, đợi đến khi Cửu Thương Khung xuất hiện, Nhất Nặc nói: "Đệ nhất tộc Nhất nặc tham kiến Cửu thúc!"

Nhị Lượng cười nói: "Cửu thúc, con là Nhị Lượng! Nhị Lượng của đệ nhị tộc."

Tam Tiền nói: "Cửu thúc sớm đã biết con rồi, con liền không giới thiệu nữa."

Ánh mắt Cửu Thương Khung lướt qua ba tiểu tử họ, không thể không nói hài tử Bất tử cửu tộc họ mỗi một người đều không tồi, trông thuận mắt hơn tên Dung Uyên kia nhiều.

Cửu Thương Khung nói: "Ta mất ký ức rồi, có lẽ các ngươi cũng đã rõ."

Nhất Nặc cười nói: "Cửu thúc cho dù là mất đi ký ức rồi, thì cũng là tộc trưởng của đệ cửu tộc, có rất nhiều việc những vãn bối như chúng con không thể xử lý được, vẫn cần có Cửu thúc quyết định."

"Nói đi!" Cửu Thương Khung nói.

Nhất Nặc lấy ra hai cái hộp bất tử, "Đây là hộp bất tử của Đệ cửu tộc, còn có cả hộp bất tử của Đệ nhất tộc, con lấy về trong tộc, cho dù là phụ thân cũng không cách nào mở hộp bất tử ra. Không biết Cửu thúc có cách mở nó ra hay không?"

Nhìn thấy hộp bất tử quen thuộc đó, Cửu Thương Khung khẽ ngẩn ra, đối với chí bảo mà bổn tộc họ bảo hộ, đây là thứ quen thuộc khắc sâu trong xương tủy rồi, cho dù là có ký ức hay không.

Hộp bất tử rơi vào trong tay, ông vận chuyển linh lực, như thể biết rằng làm thế nào để mở nó ra, nhưng mà Cửu Thương Khung không hề làm như vậy.

Ông nói: "Tìm thấy hộp bất tử, các con làm rất tốt! Hộp bất tử này với thực lực hiện tại của ta không thể mở ra được, có thể để ở chỗ ta bảo quản hay không?"

Ông đúng là không mở ra được, bởi vì hai hộp bất tử này đã bị người khác mở ra qua, mà hai trọng của Bất tử Vạn pháp quyết đã được tiểu Cửu tu luyện rồi.

Ông tuy biết rằng tộc nhân của ông là đáng tin, nhưng mà mất đi ký ức rồi, đối với họ không hiểu cho lắm, cho nên việc tiểu Cửu là chủ nhân của Bất tử sinh mệnh chi đồng, ông nhất định phải cẩn trọng, có thể bớt đi một người biết, tiểu Cửu mới có thể cách xa nguy hiểm một chút.

Cửu Thương Khung nói: "Bảy cái hộp bất tử còn lại cũng cần phải nhanh chóng tìm ra."

"Chúng con rõ ạ! Chúng con lập nên hội đấu giá Cửu Thiên tại Vô tận đại lục, chính là để có thể xâm nhập sâu vào các thế lực của Vô tận đại lục, tìm ra nơi ẩn nấp của những tên Bát đại thánh tộc trộm đi hộp bất tử của chúng ta." Nhất Nặc nói.

Nhị Lượng cười nói: "Làm ăn người trong tộc chúng ta không ai giỏi cả, Cửu thúc người cũng biết đó, nhưng mà may là Nhất Nặc biến dị, đầu óc kinh thương của hắn cực kỳ tốt? Nếu không hội đấu giá Cửu Thiên cũng không thể phát triển đến mức độ này."

"Nói cho ta về hội đấu giá Cửu Thiên này."

Nhất Nặc chầm chậm giải thích cho Cửu Thương Khung, bởi vì biết được những người của Bát đại thánh tộc trộm đi hộp bất tử của tộc họ trốn chạy đến Vô tận đại lục.

Bất tử cửu tộc họ đương nhiên cũng phải tạo ra một thế lực lớn trên Vô tận đại lục thì mới thuận tiện tìm người, nếu không Vô tận đại lục lớn đến vậy, đi tìm những người đó không cần nói cũng như mò kim dưới đáy biển.

Cho nên tộc trưởng đệ nhất tộc đề nghị tạo ra một hội đấu giá trải khắp mọi ngóc ngách của Vô tận đại lục, cho dù là có sự ủng hộ của Bất tử cửu tộc, nhưng tám đại tộc trưởng từng người đều không phải dạng có đầu óc kinh thương, dẫn đến việc khi mới thành lập vẫn luôn không có được sự phát triển tốt, cũng không thể có được tình báo hữu ích.

Cho đến khi Nhất Nặc lớn rồi, vào lúc năm tuổi tiếp nhận hội đấu giá Cửu Thiên, với trí thông minh hơn người của hắn, bộ óc kinh thương siêu đẳng đã cứu vớt được hội đấu giá Cửu Thiên, khiến cho hội đấu giá Cửu Thiên có được quy mô như hiện tại.