Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Nghịch Thiên Thần Y Phi

Chương 294: Một tiễn uy nhϊếp

« Chương TrướcChương Tiếp »
Chương 294: Một tiễn uy nhϊếp

"Vâng!" Bọn chúng vội vàng rút lui.

Ngay khi bọn chúng chuẩn bị rời khỏi phạm vi nguy hiểm, hai đạo thân ảnh nhảy ra.

Một thiếu niên áo xám ưu nhã tôn quý, một thiếu niên áo lam huênh hoang, tuổi tác của hai người tuyệt đối không đến hai mươi, nhưng lại gây cho người cảm giác bị sức ép.

Nhất Nặc nói: "Chạy! Tinh Thần Hỗn Độn Đỉnh để lại, mạng chó của Bát đại thánh tộc các ngươi cũng để lại."

Bọn chúng lạnh giọng nói: "Tiểu tử, ngươi quả thực đủ ngông cuồng đó, tìm chết!"

"Tìm chết là các ngươi!" Nhị Lượng thẳng thừng xông vào trận doanh của chúng gϊếŧ người, ngọn lửa vàng của Nhất Nặc bạo phát ra.

Tuổi còn trẻ đã giỏi như vậy, điều này khiến cho chúng cảm thấy kinh hãi.

"Chủ nhân, để ta đi thu thập con trùng thúi đó nha!" Sở Cửu Ca tìm cả nửa ngày, cũng không tìm thấy Rồng Thanh Giao đem Tinh Thần hỗn Độn Đỉnh đó giấu ở nơi nào.

Vào lúc đó, Hắc Viêm chủ động xin được xuất chiến.

"Không sao chứ?" Sở Cửu Ca hỏi.

"Nó cũng đã bị đánh cho tàn rồi, đương nhiên không có vấn đề, chủ nhân ngươi cũng quá xem thường ta rồi đi!"

"Vậy động thủ đi! Nếu như chống đỡ không nổi, đừng có gắng gượng." Sở Cửu Ca nói với Hắc Viêm.

"Rõ!" Một vệt sáng đỏ xông ra ngoài, Rồng Thanh Giao đang trong quá trình hồi phục sức lực để báo thù nhìn chằm chằm vào con hồ ly nói: "Ngươi còn dám trở lại, muốn tranh thủ lúc ta bị trọng thương đối phó ta, nhóc con như ngươi vẫn chưa làm được."

Ngọn lửa đen đột nhiên bạo phát ra, Hắc Viêm cũng giận rồi, "Ta có làm được hay không, không phải do gia hỏa nhà ngươi nói là tính!"

"Uỳnh uỳnh uỳnh!"

Chiến đấu ở hai chiến trường đều phi thường kịch liệt, Sở Cửu Ca rất rõ tu vi hiện giờ của cô được mấy cân mấy lượng, cô ẩn nấp trong bóng tối, không có hành động hấp tấp.

Chỉ khi có thể xác định dành cho kẻ địch một kích chí mạng, cô mới phát động công kích, sau đó một kích chí mạng đối phương.

Ngọn lửa của Nhất Nặc rất mạnh, mỗi một lần công kích như thể đều được hắn tính toán rất kỹ, khiến cho những tên Bát đại thánh tộc cảm thấy rất đau đầu.

"Tiểu tử này, báo danh đi! Ngươi rốt cuộc là người gì?" Xích Liên Hiền phẫn nộ nói.

"Ta là Nhất Nặc, Nhất Nặc đệ nhất tộc của Bất tử cửu tộc." Nhất Nặc nhàn nhạt nói.

"Ta là Nhị Lượng của đệ nhị tộc, việc tốt mà Bát đại thánh tộc các ngươi từng làm, Bất tử cửu tộc chúng tôi nhất định sẽ không bỏ qua." Nhị Lượng lạnh giọng nói.

"Ha ha ha! Khó trách, thì ra là người của Bất tử cửu tộc, nhưng mà Bất tử cửu tộc chỉ phái những tiểu tử như các ngươi đến đối phó chúng tôi, thực sự là quá xem thường người của Bát đại thánh tộc chúng tôi rồi, chết đi!" Xích Liên Hiền hung ác nói.

"Uỳnh!" Bọn chúng dùng dược cưỡng chế sử dụng lực lượng, Bát đại thánh tộc là hậu nhân của Tiên y, các loại đan dược thần bí đếm không xuể, loại đan dược này có thể khiến cho thực lực con người đề cao đến một mức độ đỉnh phong nào đó.

"Hai tiểu tử thúi các ngươi, ngược lại khiến chúng tôi phí công rồi."

"Phụt phụt phụt!" Toàn lực chống trả của Bát đại thánh tộc khiến cho Nhất Nặc bọn họ cảm thấy lực lượng phi thường cường đại.

"Ha ha ha! Không thể không nói nơi khỉ ho cò gáy này áp chế thực lực càng mạnh, báo phát ra lực lượng càng nhiều thì tổn hại đến kinh mạch sẽ càng lớn, nhưng mà cái mà Bát đại thánh tộc chúng tôi có chính là đan dược, một chút khó khăn này chỉ cần chúng tôi nỡ dùng đan dược, vậy thì đã đủ để bạo phát ra thực lực đủ áp chế các ngươi." Xích Liên Hiền cười lớn nói.

"Ngươi nghĩ tiểu gia ta sợ các ngươi hay sao?" Nhị Lượng vận chuyển linh lực toàn thân, khí tức phút chốc mạnh lên không ít.

"Chát!" Nhất Nặc vỗ vào gáy hắn nói.

"Ngươi muốn phế đi bản thân sao? Đủ rồi?"

"Nhưng mà!"

Nhất Nặc lạnh giọng nói: "Mục đích của chúng ta không phải là gϊếŧ chết những con tép riu này của Bát đại thánh tộc, mà là phải hủy diệt đi Bát đại thánh tộc."

"Chết đến nơi mà còn ngông cuồng như vậy, tìm chết!" Xích Liên Hiền lạnh giọng nói.

"Trước bắt lấy Xích Liên Thương, không cần thiết sống chết với chúng." Đối với Nhất Nặc mà nói, Thánh đỉnh của Bát đại thánh tộc đương nhiên không quan trọng bằng Hộp bất tử, cho nên cần là Xích Liên Thương mà không phải là người Bát đại thánh tộc.

"Binh binh binh!"

Sở Cửu Ca âm thầm quan sát chiến đấu của họ, cô cũng đã nhìn ra, linh khí của thiên địa này rất áp chế đối với những người này.

Loại áp chế này rất mạnh, khiến cho chúng không thể không cố kỵ.

Nhưng mà Bát đại thánh tộc có đan dược có thể tạm thời làm giảm đi sự áp chế này, bọn Nhất Nặc thì thiệt thòi rồi, thực lực thực sự của họ tuyệt đối không chỉ có như thế!

Tình huống như vậy, rất không lợi cho bọn họ!

Sở Cửu Ca lấy Đế Ma Cung ra, mũi tên nhắm đến chính là tên đầu lĩnh của đám người này, Xích Liên Hiền.

Vì để giảm thiểu áp lực của họ, vậy thì nhất định phải giải quyết tên Xích Liên Hiền, nhưng mà người này thực lực quá cao rồi.

Bây giờ ông ta đã vượt qua luyện linh cảnh đỉnh phong, cho dù ông ta lộ ra sở hở chí mạng, Sở Cửu Ca cũng biết một tiễn này không thể nào lấy đi tính mạng ông ta.

"Phụt!" Thương thế của Nhị Lượng càng ngày càng nghiêm trọng.

Sở Cửu Ca biết kế hoạch hiện tại không cần phải lấy đi tính mạng của Xích Liên Hiền, cô bắt buộc phải ra tay rồi.

Đáy mắt Sở Cửu Ca lóe qua hàn quang, ngay khi Xích Liên Hiền lộ ra sở hở lần nữa, ngưng tụ tất cả lực lượng của cô bắn ra một tiễn đó.

Nguy hiểm!

Xích Liên Hiền cũng không ngờ đến có người ở trong tối đánh lén ông, ông vận chuyển linh lực nhanh chóng né tránh, nhưng mà lại không thể hoàn toàn tránh khỏi.

"Phụt!" Bụng của ông ta lúc này bị một mũi tên ngũ hành đâm xuyên.

"Uỳnh uỳnh uỳnh!" Một đạo hỏa diễm màu vàng khủng bố tranh thủ đánh lên người ông ta, lần này ông ta miễn cưỡng tránh khỏi được điểm yếu hại, nhưng lại khiến cho ông thương càng thêm thương.

"Phụt phụt phụt!" Xích Liên Hiền liên tiếp phun ra vài ngụm máu tươi.

"Hiền đại nhân!" Đầu lĩnh của họ bị thương nặng đến vậy, khiến họ sắc mặt đại biến, nhất thời loạn cả lên.

Xích Liên Hiền trầm thấp nói: "Có cao thủ ẩn nấp trong bóng tối, một gia hỏa dùng tiễn như thần, lão phu cũng chỉ có thể miễn cưỡng tránh khỏi một tiễn đó. Nếu như đổi lại là các ngươi, chết không cần nghi ngờ! Chúng ta trước rút, sau này có cơ hội lại gϊếŧ những gia hỏa này của Bất tử cửu tộc."

Ông có thể tránh khỏi một tiễn đó, bây giờ đã trọng thương, ông biết bản thân tuyệt đối không cách nào tránh được tiễn thứ hai.

Hai tiểu tử của Bất tử cửu tộc này rất mạnh, một khi để chúng trưởng thành, nhất định trở thành đại hoạn! Nhưng cũng không thể vì gϊếŧ chúng mà mạng cũng để lại nơi này.

Ông cảm thấy kì quái là Bất tử cửu tộc sao có thể cho phép hai tiểu tử này đối đầu với họ, thì ra là do có cao nhân lợi hại ẩn nấp trong bóng tối.

Bọn họ nếu vẫn không chịu hạ quyết tâm rời khỏi, e là sẽ chạy không khỏi rồi.

"Bảo vệ tốt Thánh đỉnh còn có Xích Liên Thương, chúng ta rút! Nơi này không tiện nán lại lâu." Xích Liên Hiền lạnh giọng nói.

Sở Cửu Ca có chút ngạc nhiên, lão đầu đó nhát gan đến vậy, không ngờ một tiễn này của cô hiệu quả như thế.

Nhìn theo bóng dáng họ vội vàng rút lui, Sở Cửu Ca nhai đan dược, bọn chúng nhất định không nghĩ đến tiễn thứ hai gì đó, căn bản không tồn tại, với thực lực của cô bây giờ mà nói thì là thế.

Đã đạt đến ngưng hồn cảnh ngũ trọng rồi, cảm giác bị rút hết sức lực không còn nghiêm trọng như lúc trước.

Nhất Nặc nói: "Ngươi ở lại đây bảo vệ Sở Cửu Ca, ta đuổi theo Xích Liên Thương."

Nếu như đã là thiếu chủ của đệ cửu tộc, cho dù có việc quan trọng hơn nữa phải làm, cũng nhất định phải giữ lại một người bảo vệ bên cạnh cô.

"Được! Nhất Nhất ngươi cẩn thận!" Nhị Lượng nói.
« Chương TrướcChương Tiếp »