Chương 297: Bọn họ đến kịp rồi

1666 Chữ Cài Đặt
Chương 297: Bọn họ đến kịp rồi

"Đại sư huynh, nhanh tránh xa Thái Vân Tông! Ngàn vạn lần không nên trở về, ngàn vạn lần đừng trở về!" Vân Hồng và đại trưởng lão bọn họ chia tay với Sở Cửu Ca tại Đầm lầy Thanh Mang, vội chạy về Thái Vân Tông.

Nhưng khi họ đang về tông môn, liền nhìn thấy một người ngoại môn đệ tử toàn thân là máu giữ lại họ nói ra những lời này.

Vân Hồng sắc mặt đại biến, "Sao thế? Rốt cuộc xảy ra chuyện gì rồi?"

"Có cường giả, mỗi một người đều mạnh hơn cả Thái thượng trưởng lão lúc trước, bọn chúng gϊếŧ vào Thái Vân Tông chúng ta, đánh trọng thương Tông chủ và các vị trưởng lão, gϊếŧ chết không ít đệ tử! Cũng chỉ có những ngoại môn đệ tử không được nổi trội mới miễn cưỡng có thể chạy ra ngoài, đại sư huynh, các người.. các người ngàn vạn đừng trở về đó!"

"Rầm!" Người này nói xong những lời này liền ngã lăn ra đất.

"Sao có thể? Thất quốc.. thất quốc có thể có thế lực nào có thể tạo ra thương tổn lớn đến vậy cho Thái Vân Tông, là Tử Linh Quốc, không thể nào.." Vân Hồng thất thần nói.

Sắc mặt đại trưởng lão trở nên ngưng trọng, "Hồng nhi, Vô tận đại lục này, không chỉ có thất quốc, e là bên ngoài thất quốc, thậm chí.."

"Cha!" Tin xấu của Thái Vân Tông khiến cho Vân Hồng không màng tất cả muốn trở về Thái Vân Tông.

"Hồng nhi, con không thể đi! Con nếu như đi rồi, thì chính là phụ lòng vị sư đệ này truyền tin tức này cho con, ở lại cho ta, càng xa càng tốt.."

"Không!" Đôi mắt Vân Hồng đỏ ngầu.

Thái Vân Tông là nơi hắn đã sinh sống từ khi hắn ra đời đến nay, đó là nhà của hắn, nơi đó có người thân ruột thịt của hắn, có sư huynh sư đệ và trưởng bối của hắn.

Bây giờ biết được họ đang đổ máu chiến đấu, hắn sao có thể như một con rùa rụt đầu trốn đi, cho dù cùng địch nhân tử chiến, hắn cũng muốn chết ở Thái Vân Tông.

"Rầm!" Đại trưởng lão đem Vân Hồng đánh ngất rồi.

"Mấy người các ngươi, dẫn theo bọn họ nhanh chóng rời khỏi, ta về tông môn.."

"Đại trưởng lão!"

"Đây là mệnh lệnh, nếu như Thái Vân Tông thật sự bị diệt, dù sao vẫn còn lại vài đệ tử ưu tú này. Các ngươi nhất định phải bảo trụ họ, mà lão phu nhất định phải sống chết cùng với Thái Vân Tông, ta là đại trưởng lão của Thái Vân Tông đó.

Lúc này bên trong Thái Vân Tông, một đám người áo trắng mắt để trên đầu nhìn xuống những người quỳ trên mặt đất, mùi máu tanh ở Thái Vân Tông đặc biệt hắc mũi.

Ông ta khinh miệt nói:" Không đáng một kích! Tiện dân của nơi nhỏ này chính là yếu ớt như vậy. "

" Cho thêm các ngươi một cơ hội, nói cho ta, hộp bất tử đang ở đâu? Không nói, ngươi và tông môn nhỏ xíu này liền một người sống cũng sẽ không còn. "

Lúc này Vân tông chủ của Thái Vân Tông đang quỳ trên mặt đất, linh lực toàn thân không còn chút nào, tứ chi vô lực, đã triệt để bị mấy người này phế đi rồi.

Những người này vừa đến, thực lực hoàn toàn áp chế bọn họ, cho dù là người mạnh nhất Thái Vân Tông ông, đối phó với chúng vẫn không có chút sức chống trả.

Ông chỉ có thể trơ mắt ra nhìn bọn chúng tru sát đệ tử tông môn, những người này căn bản không xem họ là người, gϊếŧ chết họ cũng giống như gϊếŧ chết những con kiến.

" Chúng tôi thực sự không biết cái gì là hộp bất tử, đại nhân, ta nghĩ các người nhất định nhầm lẫn rồi. "Vân tông chủ che giấu sự phẫn nộ trong mắt của ông, giọng nhỏ nhẹ giải thích với chúng.

Thế nhưng, bọn chúng hoàn toàn không nghe!

" Ngươi đang gạt ta! Tộc nhân của ta đã dùng bí pháp trong tộc truyền tin tức về cho chúng tôi rồi, nói rằng hộp bất tử đang ở nơi của hắn. Nơi sau cùng hắn tồn tại, chính là Thái Vân Tông của ngươi. Một nơi nhỏ như vậy để cho chúng tôi tìm rất lâu mới tìm được, ngươi vậy mà lại dám gạt ta bảo là không có. "Người đó hung dữ nhìn Vân tông chủ.

Lòng Vân tông chủ lạnh đi, lúc trước để cho Thái thượng trưởng lão ở lại Thái Vân Tông, vốn cho rằng ông ta đã chết, nguy cơ của Thái Vân Tông đã được giải trừ, không nghĩ đến ông ta trước khi chết vẫn lưu lại một chiêu này.

Xem ra Thái Vân Tông của họ chú định có một kiếp nạn lớn, tránh không khỏi rồi!

" Không nói đúng không? Vậy thì gϊếŧ! Từng người một gϊếŧ cho ta! Cái gì mà nội môn đệ tử, một đám phế vật, nếu như ở tộc ta tuổi tác lớn như vậy rồi thực lực mới có thế, sớm đã bị từ bỏ rồi. Cũng chỉ có tông môn nhỏ như vậy mới xem là bảo! "

Một nhóm đệ tử Thái Vân Tông bị dẫn lên, bọn họ đứng thành một hàng, những người này là dự tính ở trước mặt tông chủ và những người khác trảm sát đệ tử của họ.

" Bây giờ nói vẫn còn kịp đó! Nếu không tay lên đao xuống thì bọn chúng chết chắc rồi, các ngươi hối hận cũng không kịp nữa rồi. "

Không biết, họ thực sự là không biết!

Ngay khi họ muốn vung đao, đột nhiên vô số đạo âm thanh phá không truyền đến," Viu viu viu! "

" Binh binh binh! "Bọn chúng vừa hất tay, liền chặn lại một tiễn này.

" Ha ha ha! Thật không biết sống chết, lại có con kiến dám phản kháng! "Ông ta hung dữ cười nói.

" Cút ra đây đi! "

Vô số ngọn lửa vàng hướng ông ta đánh đến, kế đến liền có một đạo thân ảnh màu lam công kích một cách sắc bén.

Nhị Lượng lạnh giọng nói:" Thái Vân Tông không phải là nơi cho các ngươi làm xằng bậy. "

" Các ngươi là ai? Các ngươi tuyệt đối không phải người của tông môn nhỏ này, đừng lo chuyện bao đồng! "Ông ta đánh giá hai người thiếu niên ưu tú này.

Nhị Lượng nói:" Chúng tôi đương nhiên là người đến lấy mạng chó của các ngươi rồi. "

" Chỉ bằng hai ngươi các ngươi, nằm mơ! "

" Gϊếŧ hai đứa nó cho ta! "

Linh lực khủng bố bạo phát, bọn họ chỉ cảm thấy trước mắt một trận hoa mắt, phút chốc bọn họ liền đánh với nhau rồi.

Những người này là xác định tung tích của hộp bất tử rồi, để tránh Bất tử cửu tộc đến làm loạn, đã phái đủ người đến, Nhất Nặc và Nhị Lượng hai người căn bản chống đỡ không nổi trận doanh lớn như vậy.

" Ha ha ha! Cứu binh của tiểu gia đến rồi, Nhất Nhất, Đồ ngốc, không để các ngươi đợi lâu chứ! "Vào ngay lúc đó, một giọng cười điên cuồng truyền đến, nhất thời vô số đạo khí tức cao thủ nhảy ra.

" Uỳnh! "Cứu binh kịp thời chạy đến, đấu với những người này một cách khó phân thắng bại.

" Ha ha ha! Ta biết rồi, các ngươi nhất định là người của Bất tử cửu tộc, người của Bất tử cửu tộc cũng xuất hiện rồi, vậy thì hộp bất tử nhất định ở trong Thái Vân Tông rồi! Ta phải gϊếŧ đi các ngươi. "

Nhóm người cứu binh đến khiến cho đám người này càng thêm điên cuồng, người đến lại không phải là cao thủ chân chính của Bất tử cửu tộc, bọn chúng mới không thèm sợ!

Nhiều năm vẫn luôn bị người của Bất tử cửu tộc đuổi đánh, bọn chúng nhịn nhiều năm như vậy, cũng nhịn đủ rồi!

" Uỳnh uỳnh uỳnh! "

Những người Bát đại thánh tộc này là có chuẩn bị mà đến, đối phó người của Thái Vân Tông đương nhiên không cần dùng đến, nhưng mà một khi đối phó với người của Bất tử cửu tộc, vậy thì đó nhất định cần thiết.

Bọn chúng mỗi một người đều nuốt vào một viên đan dược, sắc mặt Nhị Lượng âm trầm nói:" Đáng chết! Lại là loại đan dược chết tiệt này! "

" Bất tử cửu tộc của các ngươi huênh hoang cũng đủ rồi, chúng tôi lấy đi chí bảo của đệ nhất tộc các ngươi đó chính là coi trọng các ngươi, chúng tôi nhịn đủ rồi, từ ngày hôm nay các ngươi dám giành hộp bất tử tại Vô tận đại lục với chúng tôi, chúng tôi gặp một lần, diệt một lần! Hôm nay liền diệt đi các ngươi xem như là cảnh cáo với Bất tử cửu tộc. "Ông ta lạnh lùng cười, nói xong xông đến Nhất Nặc.

Thực lực tiểu tử này so với những người khác mạnh, vậy thì trước giải quyết hắn mới quan trọng!

" Uỳnh! "

Thực lực đối phương bạo trướng, sắc mặt Nhất Nặc thản nhiên đối phó, thế nhưng gia hỏa này lại ra chiêu âm hiểm!

" Uỳnh!"Ngọn lửa vàng đυ.ng chạm với ánh sáng màu trắng, Nhất Nặc thân người bị chấn bay ra ngoài.