Chương 300: Ức hϊếp trở lại

1686 Chữ Cài Đặt
Chương 300: Ức hϊếp trở lại

Dung Uyên đáp: "Đương nhiên có thể, đệ tam trọng của Bất tử sinh mệnh chi đồng có tên 'Nguyệt Mang', có thể xem là một loại lực lượng chữa lành thân thể và linh hồn rất mạnh."

"Ngươi mau chút dưỡng thương, chúng ta đi đem tên Xích Liên Thương lôi ra." Sở Cửu Ca nói.

"So với cái này, Cửu nhi.."

Dung Uyên đem Sở Cửu Ca ôm lên, một chút cũng không nhìn ra trước đó hắn thiếu chút mất mạng.

"Thật ngoan cường! Tinh lực rất thịnh đúng không!" Sở Cửu Ca nói.

"Đương nhiên, vì Cửu nhi ta cũng không dễ dàng để bản thân có chuyện gì, còn về Cửu nhi, Bổn vương không chỉ có tinh lực ôm Cửu nhi lên, mà còn.."

Hơi nóng phà vào bên tai Sở Cửu Ca, kế đến hắn nói: "Mà còn.."

"Vừa thoát chết, bây giờ ngươi lại nghĩ những gì?"

"Khiến cho Cửu nhi toàn thân đầy mồ hôi nằm bên người ta, ta cần phải đích thân rửa sạch cho Cửu nhi, để báo đáp ân cứu mạng của Cửu nhi."

"Ngươi đây không phải là báo ân cứu mạng, ngươi là lợi dụng khi người khác gặp khó khăn."

"Không cần biết Cửu nhi lý giải thế nào, tiếp theo hãy để Bổn Vương đến chiếu cố Cửu nhi. Cửu nhi chỉ cần cho mắt nghỉ ngơi, từ từ cảm thụ là được." Dung Uyên che lại đôi mắt của Sở Cửu Ca.

"Mắt của ta đã đỡ rất nhiều rồi." Sở Cửu Ca nói.

"Thật không nghe lời!" Dung Uyên không biết từ đâu lấy ra một cái bịt mắt ấm áp đeo lên cho Sở Cửu Ca.

Hắn nói: "Đây là linh khí dưỡng mắt do Cửu thiên nguyệt hỏa chế tạo ra, vẫn luôn không có cơ hội tặng cho Cửu nhi, đương nhiên ta vẫn hy vọng không có ngày Cửu nhi cần dùng đến, đáng tiếc việc không như mong muốn."

Tốn số tiền lớn, sử dụng bảo bối vô giá chế tạo ra, hắn căn bản không muốn Cửu nhi có cơ hội dùng đến.

Hắn hiểu rõ Bất tử sinh mệnh chi đồng, di chứng của việc tiêu hao hết lực lượng của nó có thể lớn, có thể nhỏ, đương nhiên cần phải đề phòng.

Nhưng mà hắn vạn vạn không ngờ, bởi vì hắn gặp chuyện, khiến cho Cửu nhi tiêu hao hết lực lượng của Bất tử sinh mệnh chi đồng.

Một cỗ lực lượng ấm áp bao quanh đôi mắt của cô, Sở Cửu Ca cảm thấy dễ chịu rất nhiều.

Đôi mắt triệt để lâm vào trong bóng tối, các giác quan khác ngược lại trở nên rất mạnh, cô có thể rõ ràng cảm giác được Dung Uyên làm càn thế nào.

Y phục bị giải khai, sau đó..

"Dừng tay, Dung yêu nghiệt, ta tự mình đến."

"Cửu nhi bây giờ cần phải dưỡng tốt đôi mắt, sao có thể tự mình đến? Tất cả để ta là được."

Mỗi một tấc da thịt được dòng nước ấm lướt qua, nhưng mà không chỉ có nước mà thôi, còn có..

Sở Cửu Ca cảm thấy bản thân như đang bị thiêu đốt trong nồi nước sôi, mà tình huống của Dung Uyên càng tệ, Cửu nhi bây giờ cái gì cũng không nhìn thấy, thật sự rất muốn..

"Ưm!" Hắn đã khống chế không được hành vi của bản thân rồi, trực tiếp hôn lên đôi môi của cô.

Dung Uyên quả thực ức hϊếp người quá đáng mà, ỷ vào việc hiện tại cô không nhìn thấy mà làm loạn, Sở Cửu Ca muốn đem bịt mắt lấy xuống, nhưng lại không thể lấy xuống được.

"Cửu nhi, không được đâu nhé! Chỉ khi ta cảm thấy Cửu nhi khôi phục tương đối rồi, ta mới để cho Cửu nhi lấy bịt mắt xuống, bây giờ còn chưa phải lúc."

"Dung yêu nghiệt, tên xấu xa nhà chàng! Chàng cố ý đúng không, ta cứu chàng, chàng lại ức hϊếp ta như vậy!"

"Ta nhịn không nổi rồi, Cửu nhi.." Liều chết một lần, thiếu chút đã không còn được gặp Cửu nhi nữa, Dung Uyên nhịn không nổi rồi.

"Đợi đôi mắt Cửu nhi khôi phục rồi, nàng ức hϊếp ngược lại thì thế nào?" Dung Uyên hỏi.

"Không thế nào!"

"Vậy cũng không còn cách nào, Cửu nhi bây giờ nàng không nhìn thấy, không biết được rằng nàng lúc này câu hồn đến mức nào, cho nên.."

Sở Cửu Ca trong khi đang dưỡng đôi mắt, tất cả mọi việc đều do Dung Uyên đích thân làm.

Cô tức đến muốn đứt hơi cũng không thể thật sự dùng linh kỹ công kích hắn, dù sao bây giờ hắn chịu không được bất cứ thương tổn nào.

Đến mức độ không nhịn được nữa Sở Cửu Ca trực tiếp cắn lên người Dung Uyên, để lại một dấu răng trên đó.

Dung Uyên trêu ghẹo nói: "Cửu nhi, như vậy vẫn chưa đủ đâu đó! Ấn ký ta lưu lại trên người nàng càng nhiều, đợi nàng khôi phục, thì có thể nhìn thấy dấu vết ta để lại trên người nàng."

"Dung Uyên, ta xem chàng chán sống rồi." Sở Cửu Ca nghiến răng nghiến lợi nói.

Thời gian ba ngày, đủ cho đôi mắt Sở Cửu Ca hồi phục.

Cô nói: "Dung Uyên, mở ra!"

"Còn chưa khỏe!" Dung Uyên rất hưởng thụ ba ngày chiếu cố Sở Cửu Ca này, vẫn có chút không nỡ.

"Dung Uyên, ta giận thật đó." Trên mặt Sở Cửu Ca mang theo vẻ giận dỗi.

"Được! Thật không có cách nào với nàng." Dung Uyên bất lực nói.

Bịt mắt được lấy ra, Sở Cửu Ca cuối cùng cũng nhìn thấy mọi thứ trước mắt rồi.

Trên tấm thân trắng mượt của Dung Uyên có thêm vài cái dấu ấn, hắn còn cố ý để lộ ra, quả thực..

Đương nhiên, trên thân cô..

Trên trên dưới dưới đều là kiệt tác của Dung yêu nghiệt, gia hỏa này quả thực giống như sói đói mấy vạn năm chưa được ăn qua gì vậy.

"Cửu nhi, nàng nhìn ta như vậy, có phải không nhịn được hay không?" Dung yêu nghiệt cười nói.

"Chàng tốt lắm!" Sở Cửu Ca nghiến răng nghiến lợi nói.

Gia hỏa này không hề để ý đến cơn giận của Sở Cửu Ca, đem người ôm lên, nói: "Khống chế không được lưu lại dấu vết của mình trên thân Cửu nhi, Cửu nhi nếu như không nhịn được, vậy ta cũng chỉ có thể y theo nàng thôi."

Hắn vẫn không nỡ đem Sở Cửu Ca triệt để chiếm làm của mình, trong lòng hắn vẫn là có sự cố kỵ, bởi vì hắn là một người mạng không còn bao lâu.

Gặp được Cửu nhi, là may mắn lớn nhất đời này của hắn.

Hắn không dám khẳng định hắn có thể có được phần may mắn đó hay không, triệt để giải trừ ma độc, mãi mãi bên nhau với Cửu nhi.

Sở Cửu Ca niết chặt cằm của Dung Uyên, nhìn chằm chằm vào đôi mắt tử thủy tinh đó, cô thấp giọng nói: "Thực ra cũng không phải là rất ghét, nhưng ta không phải là người chịu nhận thiệt thòi, Dung Uyên.."

Cô thân là Đệ nhất thần trộm, xưa nay tiêu sái tùy hứng, thản nhiên đối mặt với lòng mình không khó, chỉ là gia hỏa này trước đó khiến cho thân thể cô không dễ chịu, vậy thì nhất định phải báo thù mới được..

Dung Uyên cuối cùng cũng thể nghiệm được cái gì gọi là phong thủy luân lưu chuyển, hậu quả của việc châm lửa chính là hắn bị liệt hỏa đốt đến cặn cũng chẳng còn.

Tin tức tông chủ Thái Vân Tông bị phế không giấu được, cục diện cân bằng của thất quốc phút chốc có sự biến đổi rất lớn, Thái Vân Tông không thể không khởi động trận pháp mạnh nhất, trước hết phong bế tông môn.

Nếu không Thái Vân Tông của họ không triệt để hủy trong tay Bát đại thánh tộc, có lẽ cũng sẽ bị hủy trong tay những đối thủ của các thế lực trong thất quốc xưa nay vẫn luôn rình rập họ.

Vân Hồng vội chạy về tông môn, sự tàn phá và đổ nát của tông môn khiến cho lòng hắn đột nhiên trầm xuống.

Tu vi của Vân tông chủ triệt để bị phế, không thể khôi phục, cao thủ đời lớn tuổi, ngoại trừ những vị đi theo Đại trưởng lão ra ngoài đều có kết quả như vậy.

Tất cả mọi người cũng rất chán nản, Vân tông chủ nói: "Hồng nhi, còn sống chúng ta đã rất mãn nguyện rồi, những lão gia hỏa chúng ta không được không sao, chúng ta vẫn còn có những đệ tử Thái Vân Tông ưu tú như các con. Ta tin các con không cần bao lâu, nhất định có thể khiến cho Thái Vân Tông lần nữa trở nên cường đại, vẫn là tông môn lớn nhất không ai bì được trong thất quốc."

Vân Hồng nắm chặt nắm đấm nói: "Phụ thân, Đệ nhất tông môn trong thất quốc vẫn chưa đủ! Hoàn toàn không đủ, con muốn Thái Vân Tông của con, không bị bất cứ một thế lực nào ức hϊếp, cho dù là Thánh tộc thần bí đó cũng không được."

Trong lòng Vân Hồng phẫn nộ, đôi mắt đầy rẫy chiến ý, đây đã trở thành mục tiêu cả đời mà hắn theo đuổi.

"Ha ha ha! Thái Vân Tông xong đời rồi, lần này ta xem ai còn dám che chở Xích Linh Quốc, truyền tin tức của ta đến lục quốc còn lại, trẫm muốn công đánh Xích Linh Quốc, mong họ tương trợ." Có được tin tốt này Tử Hoàng kích động không thôi.