Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Nghịch Thiên Thần Y Phi

Chương 311: Bấp bênh

« Chương TrướcChương Tiếp »
Chương 311: Bấp bênh

Trận giao chiến đầu tiên với Tử Linh Quốc, là ngay biên cảnh của Tử Linh Quốc.

Xích Linh Quốc có ưu thế tuyệt đối, đương nhiên không thể thua cho Tử Linh Quốc, nhưng trận thắng này, hình như cũng quá đơn giản đi.

Đại quân vẫn tiếp tục tiến về phía trước, và Sở Cửu Ca cũng qua đây hội hợp với mọi người.

Cửu Thương Khung nói: "Tiểu Cửu, con đến rồi!"

"Trận cuối cùng Xích Liên Thương nhất định sẽ ra tay, công phá hoàng thành Tử Linh Quốc, muốn bắt lấy Tử Hoàng thì nhất định không được để cho Xích Liên Thương trốn khỏi Hoàng thành, con nhất định phải đến! Xích Liên Thương nhất định biết được tung tích hộp bất tử của đệ tam tộc." Sở Cửu Ca nói với Cửu Thương khung.

Tình trạng của Dung Uyên quá nguy hiểm, thực lực của kẻ địch quá mạnh, năng lực của cô vẫn còn quá yếu, cô nhất định phải nhanh chút mạnh lên!

Cửu Thương Khung nói: "Được! Lần này, tuyệt đối không thể để cho ông ta chạy thoát. Thứ ông ta thiếu đệ cửu tộc ta, cũng nên trả lại rồi."

Đại quân Xích Linh Quốc thẳng tiến vào Tử Linh Quốc rất thuận lợi, cho đến khi đến gần sơn mạch gần quốc đô Tử Linh Quốc, Sở Cửu Ca cảm nhận được trong núi mai phục không ít người.

Sở Cửu Ca mở miệng: "Mọi người giảm tốc độ tiến về phía trước, nhất định phải cẩn thận."

"Vâng!"

"Lấy địa đồ của dãy sơn mạch này cho ta."

"Ở đây!" Nhất Nặc đem địa đồ đưa lên.

Sở Cửu Ca cầm lấy địa đồ của dãy sơn mạch này, đem những nơi tương đối có thể ẩn nấp người đánh lên kí hiệu, cho dù là nơi khó mà làm người khác phát hiện vẫn bị Sở Cửu Ca phát hiện rồi.

Đội quân mai phục của Tử Linh Quốc e là cũng không biết, việc mai phục của chúng dưới sự quan sát của Bất tử sinh mệnh chi đồng, chẳng đáng một đồng.

Nhị Lượng trợn tròn mắt nói: "Tiểu Cửu muội lợi hại quá! Muội.. muội làm sao phát hiện được vậy? Chẳng lẽ muội tranh thủ lúc ta không chú ý, đã lén lút đến ngọn núi đó thám thính hết rồi."

Nhất Nặc ngược lại rất điềm tĩnh, hắn nói với Nhị Lượng: "Huynh câm miệng đi! Ta cần phải đi thương lượng cách bố trí binh lực với Cửu thúc, có được phần địa đồ này, muốn xông phá mai phục của chúng sẽ dễ dàng hơn rất nhiều, nhưng mà vẫn không được lơi là cảnh giác."

"Đúng! Đúng là không thể lơi là cảnh giác, bọn chúng còn chuẩn bị một tốp người giống lần trước. Lần trước là hy sinh người của nước khác, lần này Tử Hoàng vì để giữ được Hoàng thành, ngay đến sĩ binh của ông ta cũng hy sinh luôn rồi." Sắc mặt Sở Cửu Ca trầm xuống.

"Bọn chúng đều mai phục ở những nơi rất quan trọng, Cửu thúc và Kiêu thúc đến lúc đó tránh khỏi những điểm này công đánh những điểm khác." Sở Cửu Ca nói với Cửu Thương Khung.

"Tránh khỏi cũng không phải là biện pháp đâu?" Xích Kiêu nói.

"Những người này, con sẽ đích thân dẫn Xích Linh Quân đi thu thập, con cũng đã đoán được Tử Hoàng sẽ làm đến mức này, lúc ở Thái Vân Tông con đã chuẩn bị sẵn vài thứ!" Sở Cửu Ca nói.

"Tiểu Cửu đích thân tham chiến, con phải cẩn thận!" Cửu Thương Khung có chút lo lắng nói.

"Có cần ta cho con mượn đội quân giáp bạc, thực lực của họ rất mạnh." Xích Kiêu nói.

"Chỉ cần có biện pháp đối phó với chúng, vậy thì những người đó không hề khó đối phó, đội quân giáp bạc vẫn là giữ lại dùng vào thời khắc mấu chốt. Con sẽ thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ, mọi người hãy yên tâm đi!"

Mỗi một người cũng có nhiệm vụ của riêng mình, Sở Cửu Ca triệu tập Xích Linh Quân, vũ khí của họ toàn bộ đều được đổi thành cái khác rồi.

Mỗi loại vũ khí đều đã được ngâm qua một loại dược, loại dược này có thể khiến cho độc của Xích Liên Thương vô hiệu, hơn nữa còn khiến cho đối phương lâm vào trạng thái tê liệt, không cách nào phản kích kẻ địch.

Sở Cửu Ca nói: "Các ngươi chỉ cần nhớ một việc, đó chính là đối phó chúng, chúng ta tuyệt đối không phải là cứng chọi cứng, vô luận là lúc nào, các ngươi chỉ việc nghe theo chỉ huy của ta mà hạ thủ."

"Vâng! Chủ tử!"

"Vậy đi thôi!" Sở Cửu Ca dẫn theo Xích Linh Quân, thực ra lại là tốp quân xuất phát sớm nhất.

"Cửu huynh, Cửu Ca đã xuất phát rồi, chúng ta cũng hành động thôi! Sớm chút gϊếŧ đến Hoàng thành Tử Linh Quốc, giải quyết đi Tử Hoàng, sớm chút kết thúc trận hỗn chiến thất quốc này." Xích Kiêu nói.

Chiến tranh kéo dài càng lâu, vậy sẽ khiến cho bách tính phải lâm vào trong khủng hoảng càng lâu.

Điều này đều không có lợi đối với tất cả bách tính của thất quốc, họ cần có một mảnh thiên địa yên ổn để mà sinh sống.

Cửu Thương Khung đáp: "Ừm! Đúng là cần phải kết thúc nhanh chút."

Tử Hoàng nhất định phải diệt trừ sớm chút, hộp bất tử của Bất tử cửu tộc cũng phải lập tức tìm thấy.

Sở Cửu Ca dẫn theo Xích Linh Quân, không chút tăm hơi tiếp cận gần đến đội quân đó.

Cô dùng Bất tử sinh mệnh chi đồng quan sát, cô có thể phát hiện từng hành động cử chỉ của đội quân đó, mà chúng lại không hề phát giác ra sự tồn tại của Sở Cửu Ca.

Cây cối rậm rạp nơi này có thể yểm hộ cho chúng, thì cũng có thể yểm hộ thân ảnh của Sở Cửu Ca.

Sở Cửu Ca nói: "Nhị Lượng, Nhất Nặc, ba người chúng ta trước động thủ, làm kinh động đến chúng, khiến cho chúng triệt để lộ ra, sau đó Xích Linh Quân từ bốn phương tám hướng tranh thủ lúc hỗn loạn đánh lén chúng."

"Chủ tử, vậy có phải nguy hiểm quá không?"

"Ta đánh lén chúng, có những cây cối này che chắn, chúng muốn tìm ra ta là không thể nào! Còn về tên ngốc và Nhất Nặc, với thực lực của họ cũng không phải là vấn đề! Các ngươi chuẩn bị động thủ là được rồi."

Thân ảnh màu đỏ biến mất trước mắt của họ, từng người trong Xích Linh Quân đều trợn tròn mắt nhìn về phía trước, không thấy chủ tử đâu nữa.

Chớp mắt công phu, Nhị Lượng và Nhất Nặc cũng biến mất ở trước mắt họ.

Sở Cửu Ca ẩn núp trong tối, đã thuận lợi tiếp cận đội quân đó.

Cô mai phục một cách cẩn thận, đợi đến khi sự phòng bị của chúng thấp nhất, Sở Cửu Ca phát động công kích đến bọn chúng.

"Viu viu viu!" Vô số đạo âm thanh phá không truyền đến, từng cây độc châm không sai lệch đâm vào điểm yếu hại của chúng.

"Binh binh binh!" Đồng bọn ngã xuống, khiến cho những tên đó phát hiện ra động tĩnh, từng người xuất động truy tìm tên hạ thủ trong bóng tối.

"Uỳnh uỳnh uỳnh!" Chính vào lúc đó, Nhất nặc và Nhị Lượng cũng phát động công kích.

Sở Cửu Ca vừa hất tay, vô số đạn độc xuất hiện.

Đạn độc che khuất đi tầm nhìn của chúng, Xích Linh Quân tranh thủ lúc hỗn loạn, gϊếŧ chúng đến mảnh giáp cũng không còn.

"Binh binh binh!" Đích quân toàn bộ ngã xuống, trận này đánh rất là đẹp.

Sở Cửu Ca nói: "Các ngươi làm rất tốt, tiếp theo chúng ta đi đến một địa điểm khác."

"Vâng!"

Sở Cửu Ca lựa chọn một địa điểm gần nhất, lần nữa tập kích kẻ địch.

Mà trong lúc Sở Cửu Ca hành động, Xích Kiêu và Cửu Thương Khung cũng đã gϊếŧ vào trận doanh quân địch.

Vốn dĩ quân địch cảm thấy rất nắm chắc đánh lén thành công, kết quả hành động của sĩ binh Xích Linh Quốc đã vượt ra ngoài dự liệu của chúng.

Bọn họ giống như biết chính xác địa điểm mà chúng mai phục người, khiến cho âm mưu của chúng chết từ trong trứng nước.

Toàn dãy sơn mạch đều truyền ra tiếng chém gϊếŧ, đây là lớp phòng thủ cuối cùng của Quốc đô Tử Linh Quốc, lớp phòng ngự này nếu như bị phá vỡ rồi, vậy thì xem ra tình hình Tử Linh Quốc rất bấp bênh rồi.

"Báo!" Một giọng nói vang lên trong Hoàng thành Tử Linh Quốc.

"Là chiến báo sao?" Tử Hoàng thấp giọng nói.

"Khởi bẩm Bệ hạ, người chúng ta phái ra, toàn quân bị diệt rồi! Đại quân Xích Linh Quốc nay đã tiến gần đến Tử Linh Quốc rồi, kính mong Bệ hạ chỉ lệnh." Người đến bẩm báo nói.

"Cái gì? Sao có thể?" Cả người Tử Hoàng đều ngẩn ra.

Ông vội vàng hạ lệnh: "Phong tỏa cửa thành, phong tỏa Hoàng cung, vô luận như thế nào cũng không thể thả một binh một tướng Xích Linh Quốc vào."

"Vâng, Bệ hạ!"
« Chương TrướcChương Tiếp »