Chương 314: Dẫn hắn trở về

1592 Chữ Cài Đặt
Chương 314: Dẫn hắn trở về

Dung Uyên nói: "Hai người này giao cho ta xử lý, ta với ngươi nói chuyện chút!"

"Được!" Dung Hiểu sảng khoái đáp ứng rồi.

Xích Liên Thương thật muốn thổ huyết, vốn cho rằng đều là người của Bát đại thánh tộc, vị Dung tiểu thư này sẽ giúp ông.

Kết quả là ông nghĩ quá tốt đẹp, Dung Uyên này họ Dung, sở hữu huyết mạch Dung gia, e là thân phận tại Dung gia cũng không thấp!

Cho dù là một tên bệnh tật, người nữ nhân này đối với hắn khách khí như vậy.

Ông chưa từng gặp người của Dung gia lộ ra vẻ mặt như vậy, quá không đúng rồi.

Xích Liên Thương không muốn rơi vào tay những người bên Xích Linh Quốc, đó tuyệt đối tương đương việc rơi vào tay Hội đấu giá Cửu Thiên!

Phải biết người của Bất tử cửu tộc hận ông thấu xương, ông sao có thể có quả ngon ăn được.

Xích Liên Thương nhìn Dung Hiểu nói: "Dung tiểu thư, ta muốn làm một giao dịch với cô."

"Có giao dịch gì có thể làm với ông?" Dung Hiểu cực kỳ không nhẫn nại với Xích Liên Thương.

"Nếu như là Bất.."

"Phụt!" Xích Liên Thương mới tính nói hộp bất tử, kết quả đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi.

Ông phát hiện trên cổ mình nhiều thêm một cây độc châm, ông trong lúc không hề hay biết gì đã trúng chiêu rồi, hơn nữa lại là một loại độc mà ông không làm gì được.

"Phụt phụt phụt!" Ông một bên thổ huyết, một bên trừng Sở Cửu Ca.

Nhất định là cô ta! Nhất định là cô ta động thủ!

Ông đã không còn cách nào phát ra tiếng nữa, lời muốn nói cũng nói không được.

Dung Hiểu vốn không nhẫn nại gì với ông, cũng sẽ không để tâm lời ông ta nói trước đó.

Xích Liên Thương hối hận cực, sớm biết Sở Cửu Ca âm thầm đánh lén ông, ông nhất định sẽ sớm chút nói với Dung Hiểu.

Người từng trộm đi hộp bất tử của Bất tử cửu tộc đệ tam tộc, lấy hộp bất tử làm điều kiện, Dung Hiểu nhất định sẽ giúp ông.

Nên biết Bát đại thánh tộc của chúng năm đó vì hộp bất tử, để đạt được công pháp và lực lượng nghịch thiên trong đó, phí của chúng rất nhiều công sức, và tổn thất rất nhiều cao thủ.

Tìm đầy đủ hộp bất tử là một trong những mục đích trọng đại của các gia tộc Bát đại thánh tộc chúng, còn có một mục tiêu nữa đó chính là tìm được Thánh đỉnh của Bát đại thánh tộc.

Ông bây giờ có hối hận cũng đã muộn, Dung Uyên nói: "Người đâu! Trước đem ông ta đi xuống."

"Vâng! Chủ tử!"

Xích Liên Thương không cách nào cầu cứu, chỉ có thể dùng ánh mắt cầu cứu nhìn về phía Dung Hiểu.

Đối với loại người ti tiện này Dung Hiểu không bao giờ đặt vào trong mắt, ánh mắt cầu cứu của ông không có chút tác dụng gì cả.

Xích Liên Thương bị dẫn đi rồi, Tử Hoàng quốc quân của một nước chiến bại cũng bị áp giải đi xuống.

Người của Xích Linh Quốc thuận lợi tiến vào được Hoàng cung Tử Linh Quốc, hoàng vị của đệ nhất đại quốc thất quốc đang ngay tại trước mặt.

Dung Hiểu nói: "Xích Kiêu, ngươi có thể rời khỏi rồi! Ta phải ở đây bàn chút chuyện với Dung Uyên."

"Ngươi muốn nói gì với ta? Ta thấy phụ hoàng ta không cần thiết tránh đi!" Dung Uyên lạnh giọng nói.

"Cứ thế đi! Còn về những người khác.." Dung Hiểu lướt qua đám người Sở Cửu Ca và Xích Kiêu.

Dung Uyên kéo lại Sở Cửu Ca nói: "Đây là vị hôn thê của ta! Không việc gì mà nàng không thể biết được."

"Vị hôn thê! Hôn ước định ra tại Vô tận đại lục, Bát đại thánh tộc sẽ không thừa nhận." Sắc mặt Dung Hiểu lạnh băng, ánh mắt đối phương như con dao sắc rơi trên người Sở Cửu Ca.

Mặt Sở Cửu Ca nhàn nhạt, cười nói: "Nhưng nơi này là Vô tận đại lục, hôn ước vẫn còn, ta chính là vị hôn thê của Dung Uyên, điều này là điều không thể phủ nhận."

Dung Hiểu hừ lạnh nói: "Đợi đến khi ngươi biết được sự chênh lệch về thân phận của hai người, có lẽ sẽ không mơ mộng như vậy nữa."

Dung Hiểu ngồi xuống, nhìn về Xích Kiêu nói: "Xích Kiêu, ngươi có biết thân phận mẫu thân của Dung Uyên là gì không?"

"Không biết, chỉ biết gia tộc của nàng rất cường đại mà thôi." Xích Kiêu nhàn nhạt trả lời.

Thái tử phi của ông không phải chết vì bệnh, mà là bị người của gia tộc nàng bắt đi mất.

Việc này, ngoại trừ người nhi tử Dung Uyên, ông không hề cho kẻ khác biết.

Dung Hiểu nói: "Cũng đúng! Nếu như ông biết, bây giờ cũng không dám ngồi đây nói chuyện với ta. Mẫu thân Dung Uyên, tên Dung Thiên Lan, là đại tiểu thư của Dung gia - gia tộc mạnh nhất trong Bát đại thánh tộc. Cô còn là luyện dược sư ưu tú nhất của Dung gia hiện giờ, và cũng sẽ trở thành người kế thừa trong tương lai của Dung gia!"

"Cả Vô tận đại lục ở trước mặt những thế lực của thế giới bên trên thì chỉ như con kiến mà thôi. Mà Bát đại thánh tộc ta lại chính là sự tồn tại đỉnh phong, ngươi với cô ấy chênh lệch quá nhiều. Cho dù ngươi trở thành thất quốc chi vương, trở thành bá chủ của thất quốc, cũng xa xa không xứng với cô ấy. Lần này tộc trưởng chúng tôi giao cho tôi một nhiệm vụ, đó chính là cho ngươi sử dụng một loại đan dược, khiến cho ngươi triệt để quên đi Dung Thiên Lan. Từ nay về sau cô ấy sẽ hoàn toàn biến mất khỏi kí ức của ông, không chút liên quan với nhau nữa."

Sắc mặt Xích Kiêu âm trầm, Dung gia không chỉ xem thường ông, thậm chí còn muốn tước đoạt đi tất cả hồi ức đẹp đẽ của ông và thê tử, ông tuyệt đối không chấp nhận.

"Ta từ chối!"

Dung Hiểu độc đoán nói: "Kẻ yếu, không có tư cách từ chối! Xích Kiêu, chấp nhận tất cả, yên phận làm hoàng đế thất quốc. Từ nay về sau ngươi có thể hậu cung vô số, nhưng đại tiểu thư Dung gia ta, ngươi tốt nhất đừng ôm chút hy vọng nào cả, nếu không ta không ngại cho ngươi chịu chút khổ sở."

"Thế mà dám không đáp ứng lời Dung Hiểu tiểu thư nói!" Những tùy tùng đi theo Dung Hiểu phát ra uy áp cường đại, khiến cho Xích Kiêu trán đổ đầy mồ hôi lạnh.

Ông nắm chặt tay, vô luận thế nào đều không thể từ bỏ.

Dung gia bá đạo lại thế nào? Ông nhất định sẽ tìm thấy thê tử của mình, vô luận nàng có thân phận gì, vô luận có sự ngăn trở nào.

Cho dù khó khăn lại thế nào, chỉ cần ông chưa chết, thì tuyệt đối không từ bỏ.

Dung Uyên nói: "Ngươi vậy mà bảo phụ hoàng ta quên đi mẫu phi ta, vậy các ngươi tìm ta lại là vì sao?"

Dung Hiểu đáp: "Sau khi đại tiểu thư trở về Dung gia, vẫn một mực nghiên cứu luyện dược tại Dung gia ta, chúng tôi cũng đang tìm kiếm Thánh đỉnh, một khi có được truyền thừa của Tiên y, vậy thì thân thể Dung Uyên ngươi có tệ hơn nữa, chúng tôi cũng có thể cứu sống ngươi. Cho nên chúng tôi là phụng mệnh dẫn ngươi trở về Dung gia trị liệu, ngươi nán lại nơi có linh lực mỏng manh, hỗn tạp như vậy, thực sự không thích hợp ngươi điều dưỡng thân thể."

"Còn nữa, với thân phận nhi tử của đại tiểu thư, nếu như ngươi trở về Dung gia, liền có thể trở thành một trong các Thánh tử của Bát đại thánh tộc. Thân phận Thánh tử, chỉ dưới tộc trưởng của Bát đại thánh tộc mà thôi." Dung Hiểu nói.

Có thể sống, lại có thể sở hữu thân phận tôn quý, vô luận thế nào cũng tốt hơn nơi khỉ ho cò gáy này.

Đôi mắt tử thủy tinh của Dung Uyên lóe qua sự âm trầm, hắn lạnh giọng nói: "Ta có thể từ chối không?"

"Không thể! Tộc trưởng muốn gặp ngươi, tộc trưởng có lệnh, nếu như ngươi không chịu trở về hoặc có người ngăn cản, vậy thì dốc hết sức lực đem ngươi trở về, bao gồm Xích Kiêu." Trong mắt Dung Hiểu lóe qua sự uy hϊếp.

"Ngươi thật to gan!" Dung Uyên cũng giận rồi.

"Khục khục khục!" Bởi vì phẫn nộ, sắc mặt hắn càng thêm trắng.

Chân này Dung Hiểu khẽ nhíu, thân thể Dung Uyên thật sự quá tệ, cho dù y thuật đại tiểu thư có giỏi hơn nữa, cũng không biết người này có thể chống đỡ đến ngày đó hay không?