Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Nghịch Thiên Thần Y Phi

Chương 317: Tiện tay bắt được

« Chương TrướcChương Tiếp »
Chương 317: Tiện tay bắt được

Sở Cửu Ca một chút vấn đề cũng không gặp phải, cô với quả tạ ngàn cân đó sượt qua nhau, thuận tiện đem Tử Hoàng kéo ra luôn rồi!

"Rầm!" Một tiếng vang lớn truyền ra, chân của Tử Hoàng bị đè nát, nhưng mà mạng của ông vẫn là giữ lại được.

Tử Hoàng đau đến mặt trắng bệch, "Ngươi còn muốn dùng độc khống chế ta sao, muốn ta dẫn các ngươi vào đó! Không thể nào, ta nói với các ngươi là không thể nào! Ta dù sao cũng là người sắp chết đến nơi rồi, sao có thể để cho kẻ thù của ta như ý nguyện! Các ngươi từ bỏ đi!"

Sở Cửu Ca nhàn nhạt nói: "Ta không cần ngươi dẫn đường, ngươi có biết vì sao ta biết được thủ đoạn của ngươi hay không? Bởi vì ngay khi ngươi mở cái chốt mở giả đó, ta liền biết chốt mở thực sự nằm ở đâu rồi."

Sở Cửu Ca đi đến một tấm bia, nhẹ nhàng gõ vài cái, một cánh cổng giống y đúc trước đó mở ra.

Tử Hoàng trợn tròn mắt nhìn Sở Cửu Ca nói: "Ngươi.. ngươi sao lại biết? Không thể nào, đây là bí mật chỉ có mỗi một đời hoàng đế Tử Linh Quốc mới biết được."

Sở Cửu Ca đáp: "Rất đơn giản! Nhìn ra được!"

"Nhìn ra được, không thể nào!" Tử Hoàng khó tin nói.

Đây chính là hoàng lăng Tử Linh Quốc ông, nếu như cửa vào hoàng lăng thực sự có thể bị người tùy tiện nhìn ra, vậy thì e là từ rất sớm đã bị trộm sạch rồi.

Thế nhưng nhiều năm như vậy, ngoại trừ bản thân hoàng đế Tử Linh Quốc, không một ai có thể dễ dàng mở ra hoàng lăng.

Tử Hoàng nói: "Cho dù ngươi có thể mở ra hoàng lăng thì đã sao? Cơ quan bên trong, ngươi không thể nào tưởng tượng được đâu. Ta tuyệt đối sẽ không cho ngươi chút gợi ý nào cả, muốn chết thì cùng chết!"

Sở Cửu Ca cười, "Nghĩ không ra sao? Vậy đợi một hồi ngươi mở to mắt ra mà nhìn đi!"

"Kha kha!" Nhị Lượng nhìn Tử Hoàng như nhìn một trò cười.

Phải biết tiểu Cửu chính là Đệ nhất thần trộm, chút xíu như vậy có thể ngăn được muội ấy sao?

Đáp án là tuyệt đối ngăn không nổi.

Sở Cửu Ca nói: "Dẫn theo ông ta, các ngươi đi theo ta! Đi sát đó, một bước cũng không thể sai, nghe theo sự chỉ đạo của ta mà làm."

"Được!"

Tử Hoàng nhìn thấy dáng vẻ tràn đầy tự tin này của Sở Cửu Ca, trong lòng có một dự cảm chẳng lành.

Thân hình Sở Cửu Ca lóe qua, hướng bên trong chạy vào, Nhị Lượng dẫn Tử Hoàng theo sát phía sau, Nhất Nặc cũng đi theo.

Còn về Cửu Thương Khung, đương nhiên là bảo hộ bên người vị hôn thê của ông xông vào trong.

Sở Tuyền Nguyệt vẫn có chút lo lắng, "Thương Khung, nơi này cơ quan trùng trùng, Ca nhi dẫn đầu có thể nguy hiểm hay không? Nếu không hai chúng ta lên phía trước dẫn đường đi."

Cho dù là mất hết tất cả ký ức, Cửu Thương Khung cũng rất rõ tác dụng của Bất tử sinh mệnh chi đồng.

Ông đáp: "Yên tâm đi! Có tiểu Cửu dẫn đường cho chúng ta, sẽ không thể có nguy hiểm gì được."

Rất nhanh đã đến nơi có cơ quan ám khí dày đặc nhất rồi, Tử Hoàng cảm thấy Sở Cửu Ca nhất định chết chắc.

Thân hình người trước mắt lóe qua như sấm giật, "Xoẹt xoẹt xoẹt!" Ám khí đúng là bay ra rồi, nhưng mà từ đầu đến cuối đều chậm hơn Sở Cửu Ca một bước.

Đừng nói là kích sát Sở Cửu Ca, những ám khí đó ngay đến góc áo Sở Cửu Ca cũng không có chạm được đến.

Chớp mắt công phú, Sở Cửu Ca lấy ra một cây cung.

Vô số lợi tiễn phút chốc bay ra, trực tiếp hủy đi nơi yếu nhất cốt lõi của những cơ quan ám khí đó.

"Rắc! Rắc!" Những ám khí đó phút chốc bãi công, con đường mà nguy cơ tứ phía giờ đây chút nguy hiểm cũng chẳng còn.

"Ngươi.. ngươi.."

Tử Hoàng lúc này đang an ủi bản thân, Sở Cửu Ca chỉ là may mắn thôi.

Thế nhưng đợi đến khi Sở Cửu Ca từng lần một nhẹ nhàng tránh khỏi hết, hơn nữa còn hủy đi hết các cơ quan, đi đến mộ chủ của tiên hoàng, ông nhìn Sở Cửu Ca như nhìn quái vật.

"Sao có thể?" Tử Hoàng khó tin nói.

"Vì sao lại không thể? Cơ quan ám khí cấp bậc thế này mà muốn ngăn cản Đệ nhất thần trộm, thì ngươi nghĩ ta còn cần lăn lộn trong giang hồ nữa hay không!"

Tử Hoàng trợn to mắt nhìn Sở Cửu Ca, "Ngươi.. ngươi là Đệ nhất thần trộm, ngươi vậy mà lại là Đệ nhất thần trộm! Sao có thể được!"

Quân chủ lục quốc họ, không, bao gồm Xích Hoàng trước đó, quân chủ thất quốc đều tìm tên Đệ nhất thần trộm đáng chết đó.

Bọn họ cho rằng có thể qua mặt được nhiều cao thủ thị vệ trà trộn vào hoàng cung, nhất định là một cao thủ, chí ít cũng là cao thủ luyện linh cảnh.

Một ngưng hồn cảnh như Sở Cửu Ca, tuyệt đối không thể nào làm được.

Sở Cửu Ca nói: "Chắc hẳn các ngươi đều nhìn thấy lời nói ta để lại, trong đó có một chữ các ngươi không biết đúng không?"

Cái ký hiệu cổ quái đó, quân chủ các nước đều đã hỏi qua hết những người học thức uyên bác, nhưng không một ai biết cả.

"Nine, thực ra chính là Cửu, đó là biệt hiệu Đệ nhất thần trộm Cửu Ca." Sở Cửu Ca nói tiếp.

"Ngươi.. là ngươi, thực sự là ngươi!" Sở Cửu Ca có thể giải thích ra nghĩa của cái chữ cổ quái đó, vậy cô ta tuyệt đối là Đệ nhất thần trộm không thể nghi ngờ rồi.

Bọn họ tốn biết bao công sức tìm Đệ nhất thần trộm, kết quả Đệ nhất thần trộm vẫn luôn lượn lờ trước mắt bọn họ, ông vậy mà lại không biết.

Lúc này Tử Hoàng bị lửa giận che hết lý trí, nếu như ông ta vẫn còn là Tử Hoàng lúc trước nhất định sẽ đem Sở Cửu Ca lột da rút gân, mà nay ông ta cái gì cũng không làm được, chỉ có thể tùy Sở Cửu Ca xử lý.

"Uỳnh!" Một tiếng, cửa mộ chủ bị Sở Cửu Ca đẩy ra, Sở Cửu Ca đi vào đó.

Trong đây có cơ quan càng dày đặc hơn, đặc biệt là sau khi mở ra quan tài, có vô số ám khí chí mạng bay đến, muốn diệt sát đi tất cả mọi người có mặt ở đây.

Cho dù là cô cũng không dám lơ là, Sở Cửu Ca nói: "Cửu thúc, mẫu thân, mọi người đều lui lại!"

Tử Hoàng nói: "Đệ nhất thần trộm thì thế nào? Cơ quan nơi này ngươi tuyệt đối một chút biện pháp cũng chẳng có, ngươi đừng mơ có được đồ trong đó."

Sở Cửu Ca nhàn nhạt nói: "Không có thứ gì mà Đệ nhất thần trộm ta không trộm được, vậy thì để trước khi ngươi chết, mở mang tầm mắt vậy!"

Sở Tuyền Nguyệt nói: "Ca nhi, con cẩn thận!"

"Mẫu thân người yên tâm!" Sở Cửu Ca đáp.

Nay Bất tử sinh mệnh chi đồng tu luyện đến đệ nhị trọng rồi, những thứ lúc trước không dám thử, bây giờ cô đã có được năng lực để thử rồi.

Thân hình Sở Cửu Ca như thân rắn tiếp cận gần quan tài, thủ pháp của cô nhanh đến người khác không nhìn rõ được.

Rất nhanh quan tài liền bị cô đẩy ra, nhưng mà không chỉ có một tầng này, đây là một cỗ quan tài năm tầng!

"Viu!" Vô số đạo âm thanh phá không truyền đến, những độc tiễn từ đầu đến cuối vẫn không có dừng lại.

Sở Cửu Ca luồn lách giữa vô vàn ám khí, vô cùng kinh hiểm, như đang đi dây thép trên bờ vực thẳm.

Cô lúc này không cách nào tiến về phía trước, cũng không thể lui lại, bị vây khốn trong trận cơ quan đó.

Tử Hoàng cười nói: "Ha ha ha! Đệ nhất thần trộm cũng chỉ được đến thế, đυ.ng phải cơ quan trong hoàng lăng Tử Linh Quốc ta, ngươi cứ lưu lại ở nơi này đi, chôn cùng với ta!"

"Tiểu Cửu!" Nhị Lượng muốn xông lên trước, nhưng lại bị Nhất Nặc cản lại.

Cửu Thương Khung an ủi Sở Tuyền Nguyệt đang lo lắng bên cạnh: "Tuyền Nguyệt, đừng lo, tiểu Cửu đang nghĩ cách, đợi con bé tìm được cách, cơ quan nơi này sẽ bị hủy toàn bộ thôi."

"Viu viu viu!" Mấy cây ngân châm từ trong kẽ tay Sở Cửu Ca bay ra.

Thế nhưng cơ quan vẫn chưa chịu dừng lại, Tử Hoàng đắc ý nói: "Không có tác dụng đâu! Cơ quan nơi này không phải là một nha đầu như ngươi có thể phá hỏng được đâu."

"Phá không được, ta không thử, sao có thể biết là phá không được?" Vừa nói xong, Sở Cửu Ca lấy ra một cây cung màu tím sẫm.
« Chương TrướcChương Tiếp »