Chương 320: Việc tốt bị phá

1629 Chữ Cài Đặt
Chương 320: Việc tốt bị phá

Đây là lần đầu Dung Uyên nhìn thấy mặt như vậy của Sở Cửu Ca, nụ cười trên mặt càng thêm yêu nghiệt.

Hắn nhẹ nhàng gặm cắn dái tai của Sở Cửu Ca nói: "Được, ta nói thay nàng! Thích chàng, rất thích rất thích chàng, có phải vậy hay không?"

Sở Cửu Ca nói: "Không, hình như không chỉ như thế nữa rồi."

Cô trực tiếp hôn lên, so với thích càng sâu đậm hơn..

Hai người hôn rất sâu, muốn cứ thế duy trì mãi.

Đôi mắt tử thủy tinh của Dung Uyên càng ngày càng sáng ngời, cực kì vui sướиɠ nhìn Sở Cửu Ca, so với thích còn sâu hơn, đó đương nhiên là..

Hắn yêu sâu đậm Cửu nhi, Cửu nhi cũng yêu hắn, không có việc gì có thể tốt đẹp hơn việc này rồi.

Phần tốt đẹp này nhất định phải nắm chắc trong tay, vô luận thế nào cũng sẽ không thả ra.

Nhiệt độ bên trong phòng không ngừng tăng cao, tình sâu đến mức không thể khống chế được thân thể mình.

Khi hai đôi môi rời nhau, y phục của cả hai người đều loạn hết cả.

Tình cảm không thể khống chế, vậy còn kiềm chế được hay sao?

Đáp án là không thể!

"Rầm!"

Ngọn lửa này bị tiếng phá cửa đột nhiên truyền đến này dập tắt rồi, đôi mắt tử thủy tinh của Dung Uyên bùng lên lửa giận nhìn vị khách không mời mà đến.

"Cửu Thương Khung!"

Chưa từng lúc nào Dung Uyên cảm thấy Cửu Thương Khung chướng mắt đến vậy.

Cửu Thương Khung phát hiện Cửu Ca đuổi theo Dung Uyên, vẫn một mực đợi cô trở lại, kết quả đợi một hồi trong lòng ông đột nhiên nảy lên một dự cảm chẳng lành nên liền tìm đến đây, kết quả..

Tiểu Cửu bị chiếm tiện nghi rồi!

"Tiểu tử thúi, ngươi to gan quá đấy!" Cửu Thương Khung giận dữ hét ầm lên.

"Ngươi muốn chết!"

Bọn họ vốn đã không hợp nhau, phút chốc bầu không khí trở nên giương cung bạt kiếm.

Cửu Ca nói: "Cửu thúc.. Cửu thúc người đừng tức giận! Con sao có thể bị gia hỏa này chiếm tiện nghi được? Con ức hϊếp hắn thì có!"

Cửu Thương Khung bình tĩnh lại, dù nhìn thế nào vẫn là tiểu Cửu nhà ông bị thiệt..

Sở Cửu Ca nói: "Con đã nói với hắn rồi, ngày mai hắn liền cút đi. Cho nên tối nay con liền ở bên cạnh hắn."

Rất hiển nhiên tiểu Cửu muốn bảo vệ tiểu tử này, trong lòng Cửu Thương Khung cảm thấy bức bối khó chịu.

Ông nhìn đăm đăm Dung Uyên nói: "Trừ khi ngươi nói rõ thân phận của ngươi với tiểu Cửu, nếu không ngươi dám động đến tiểu Cửu, ta liền phế đi ngươi."

Dung Uyên cũng biết bản thân bị lời thổ lộ của Cửu nhi làm cho đầu óc hồ đồ rồi, nhất thời xúc động không thể nào cho Cửu nhi hồi ức tốt đẹp nhất, hắn thật hỗn trướng.

Là Cửu Thương Khung cản lại hắn, hắn không biết nên cảm ơn ông ta hay là chém chết ông ta.

Dung Uyên nói: "Bản tôn đương nhiên biết bản thân phải làm gì? Vô luận ta là ai, tình cảm ta đối với Cửu nhi tuyệt đối sẽ không thay đổi, thay vì suốt ngày nhìn chằm chằm ta, ngươi không bằng sớm ngày tìm lại ký ức của bản thân. Đem nhạc mẫu đại nhân của ta cưới vào cửa, có danh phận rồi hãy đến quản chuyện của ta với Cửu nhi đi!"

"Ta nghĩ ngày đó không còn xa nữa đâu." Cửu Thương Khung nói.

"Vậy thì chưa chắc, có khi đại hôn của ta với Cửu nhi ngươi vẫn chưa tìm lại được ký ức." Dung Uyên cố ý khích hắn.

"Không thể nào!" Dù thế nào cũng không thể so với một vạn bối chậm.

Hai người đang âm thần tị nạnh với nhau, lúc này đánh thì không thể nào đánh đến ngươi chết ta sống, vậy thì tranh xem ai cưới được thê tử trước!

Cửu Thương Khung nhìn Sở Cửu Ca nói: "Tiểu Cửu, con hôm nay cũng mệt rồi, nghỉ ngơi sớm đi nhé!"

Sở Cửu Ca khẽ gật đầu: "Vâng!"

Đáp ứng nghỉ ngơi sớm, đó tuyệt đối là gạt Cửu thúc mà thôi, nếu gia hỏa Dung Uyên này không chịu, đương nhiên hắn cũng còn bảo lưu được chút lý trí cuối cùng.

"Dù sao chàng cũng là người của ta rồi, đợi đến khi chàng tự nguyện muốn nói với ta thì nói." Sở Cửu Ca nói.

Dung Vương điện hạ của Xích Linh Quốc, Quỷ Vương của Ưu Minh Điện, nay có vẻ còn muốn trở thành thánh tử của Bát đại thánh tộc, đương nhiên những cái này đều không phải là cái mà Cửu thúc cố kỵ.

Dung Uyên nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên trán Cửu Ca, nói: "Cũng không phải việc lớn gì, chỉ là không muốn Cửu nhi lo lắng cho ta mà thôi, vậy ta tạm thời giấu nàng thêm một thời gian nữa vậy."

"Được!"

Ngày hôm sau, đám Dung Hiểu đến không sớm cũng không muộn.

Cô ta nhìn thấy Dung Uyên đi đến, cười nói: "Có lẽ Dung Uyên ngươi đã đưa ra quyết định rồi, đi với chúng tôi."

Dung Uyên đáp: "Đi với các ngươi có thể, nhiệm vụ lần này của các ngươi ta cũng muốn tham gia! Dù sao ta sinh sống ở Vô tận đại lục lâu như vậy, muốn trở về tộc thì dù sao cũng phải lập chút công trạng mới được. Nếu không dù ta có được mẫu phi chống lưng cũng không thể lập uy tại Dung gia được."

"Ngươi nói cũng có lý, đợi đến Hồng Thiên Vương Triều, chúng ta bàn tiếp." Dung Hiểu nói.

"Vậy được!" Đáy mắt Dung Uyên lóe qua vẻ u tối.

Hắn đã cho người điều tra qua, Bát đại thánh tộc phái một nhóm người như vậy đến Vô tận đại lục, ngoại trừ việc thuận tiện dẫn hắn rời đi, thì vẫn còn một nhiệm vụ càng quan trọng hơn.

Đó chính là tìm kiếm hộp bất tử mà năm đó Dung gia họ trộm đi, hộp bất tử của Đệ tứ tộc.

Hắn đồng ý đi với chúng đến Hồng Thiên Vương Triều không phải chỉ vì lời uy hϊếp của chúng, mà còn vì có thể từ chúng biết được tung tích của một hộp bất tử khác.

"Vậy còn chúng!" Dung Hiểu đưa ánh nhìn qua tụi Xích Kiêu và Sở Cửu Ca.

"Một số ký ức của hai người họ, cũng không cần giữ lại nữa."

Dung Uyên sắc mặt trầm xuống, "Sao đến Cửu nhi cũng phải?"

"Người của Bát đại thánh tộc chúng ta tôn quý đến nhường nào, những phàm phu tục tử của Vô tận đại lục này sao xứng để có quan hệ gì đó với Dung Uyên công tử người, cho nên ký ức của chúng về người và đại tiểu thư đều không cần thiết giữ lại." Dung Hiểu cao ngạo nói.

"Chết hoặc ăn đan dược xóa đi ký ức của Bát đại thánh tộc ta, các ngươi chọn đi!" Ánh mắt Dung Hiểu băng lạnh nhìn Sở Cửu Ca.

Nắm đấm Sở Cửu Ca nắm chặt, đôi mắt đen tuyền trở nên thâm sâu, những người này thật khiến người khác chán ghét mà!

Sở Cửu Ca nói: "Ta chọn ăn đan dược."

"Cửu nhi!" Dung Uyên thấp giọng nói.

"Đan dược, đưa đây!" Sở Cửu Ca đưa tay ra.

"Xem như ngươi biết điều!" Dung Hiểu nói.

Một viên đan dược, rơi vào trong tay Sở Cửu Ca, Sở Cửu Ca nói: "Thuốc của Kiêu thúc cũng giao cho ta đi!"

Lúc này Xích Kiêu đang vô cùng phẫn nộ nhìn đám người này, năm xưa ép người ông yêu rời khỏi ông không nói, bây giờ ngay đến hồi ức còn sót lại cũng muốn đoạt mất của ông.

Bởi vì thực lực chúng mạnh, cao thủ như mây, thì có thể không chút cố kỵ mà làm ra việc như vậy.

Vậy thì chỉ có duy nhất là quốc gia của ông, bản thân ông trở nên cường đại, mới có thể để ông sau này không gặp phải việc tương tự nữa.

Dung Hiểu nói: "Vậy được, để ngươi giao cho ông ta vậy!"

Dung Hiểu rất xem thường Xích Kiêu, đây là điển hình của cóc mà đòi ăn thịt thiên nga.

Đợi đến khi ông ta triệt để quên đi đại tiểu thư, ôm ấp hậu cung ba ngàn, đại tiểu thư cũng sẽ triệt để không còn chút hứng thú nào với người đàn ông này thôi!

Sở Cửu Ca nhìn Dung Uyên một cái, sau đó cầm lấy đan dược nuốt xuống, "Thật chẳng ngon chút nào!"

"Kiêu thúc, nuốt đi!"

Dung Hiểu nhìn thấy cô nuốt xuống một cách thống khoái như vậy, nói với Dung Uyên: "Xem ra vị hôn thê này của người cũng không có bao nhiêu tình cảm, đợi người trở thành thánh tử Bát đại thánh tộc, nữ nhân so với cô ta càng đẹp, thiên phú càng tốt đều tùy ý người lựa chọn."

Dung Uyên lạnh nhạt nói: "Cửu nhi của ta không phải là người ngươi có thể đánh giá đâu."

Mà lúc này tay của Xích Kiêu gân xanh nổi đầy nắm chặt lấy viên đan dược mà Sở Cửu Ca đưa cho, sau đó nuốt xuống.