Chương 322: Thề chết bảo vệ

1606 Chữ Cài Đặt
Chương 322: Thề chết bảo vệ

Tam Tiền nói: "Hỗn đản nhà ngươi, kéo ta xuống nước làm chi, không trượng nghĩa chút nào!"

"Lễ nghi các ngươi học được, cho chó ăn hết rồi à?" Nhất Nặc nhìn hai huynh đệ không đáng tin này nói.

Nhị Lượng và Tam Tiền đang từ việc cười hi hi ha ha trở nên nghiêm túc hẳn lên, sau đó một chân quỳ trước mặt Sở Cửu Ca.

Lễ nghi này, là bọn họ bắt buộc phải học.

Tuy rằng mấy đời trước của họ vẫn không có cơ hội gặp được chủ nhân Bất tử sinh mệnh chi đồng, nhưng mà bọn họ vẫn tuân thủ tộc quy này.

Không ngờ lại cho họ hôm nay gặp được.

"Đệ nhị tộc Nhị Lượng!"

"Đệ tam tộc Tam Tiền!"

"Bái kiến Bất diệt chi chủ!"

Nghiêm túc, trung thành, thề chết bảo vệ, đó là sứ mệnh của họ.

Sở Cửu Ca nhìn Nhất Nặc, với cảm tri của cô, hai người này đang nghe lén làm sao cô có thể không biết?

Nhất Nặc cũng biết điều đó, hắn là cố ý!

Để họ biết được bí mật này, tránh cho hai tên này không biết ngày tháng năm nào mới phát hiện.

Cô biết tâm ý của hắn, đương nhiên cũng phối hợp.

Sở Cửu Ca nói: "Ta thực ra không thích lễ nghi nghiêm túc như vậy, đều đứng lên đi!"

Nhị Lượng nói: "Ta cũng không thích!"

"Đúng thế! Cái gì mà bất diệt chi chủ, một chút cũng không đáng yêu, ta vẫn là gọi Cửu muội muội thuận miệng hơn." Tam Tiền cười nói.

Sở Cửu Ca nhìn Nhị Lượng nói: "Có một việc ta cần nói với ngươi, lúc trước khi có được hộp bất tử của đệ nhị tộc, ta là do đã giải được phong ấn, có được công pháp mới đưa cho ngươi, điểm này ta chưa hề nói với ngươi."

Nhị Lượng nói: "Tiểu Cửu quá lợi hại rồi, phong ấn đó vậy mà để muội giải rồi! Vật đó vốn là thuộc về muội, ta có thể có được cái vỏ đi bàn giao nhiệm vụ cũng là nhờ có tiểu Cửu muội, tiểu Cửu không cần giải thích với ta."

"Hộp bất tử của đệ tam tộc ta cũng xem như có xuất một phần sức lực, đến lúc cha ta đánh ta, Cửu muội muội nhớ là bảo Cửu thúc cản lại nha." Tam Tiền cười nói.

"Được!" Sở Cửu Ca đáp.

Sở Cửu Ca nói với họ: "Việc ta sở hữu Bất tử sinh mệnh chi đồng các ngươi cũng biết rồi, ta bây giờ vẫn chưa rõ Bất tử sinh mệnh chi đồng này có liên quan gì đến Bất tử cửu tộc các ngươi, nhưng mà ta cần sự giúp đỡ của các ngươi, cùng nhau tìm ra những hộp bất tử còn lại."

"Ta không cần các ngươi tôn ta làm chủ, tất cả trở thành đồng bạn, cùng nhau hợp lực, cùng nhau cố lên!"

Sở Cửu Ca đưa tay ra, nắm chặt nắm đấm, Nhất Nặc, Nhị Lượng, Tam Tiền cũng đem tay đặt lên đó, Nhất Nặc nói: "Sau này, chúng tôi chính là đồng bạn trung thành nhất của ngươi."

"Chúng tôi sẽ là ca ca đối xử tốt nhất với Cửu muội muội!" Tam Tiền nói.

Nhị Lượng nói: "Ai muốn tổn thương đến tiểu Cửu, đó chính là phải bước quá xác Nhị Lượng ta."

Nói hết ra với ba người họ, giữa bọn họ không còn bí mật gì nữa.

Việc tiếp theo cần thảo luận chính là hộp bất tử mà Dung gia đang nhìn chằm chằm, nhưng mà trước mắt vẫn chưa có thêm manh mối cụ thể nào.

Nhất Nặc là người thông minh nhất trong họ, tiếp theo bố cục thế nào cũng do hắn lên kế hoạch.

Nhất Nặc rất nhanh nói kế hoạch ra với họ, "Tứ Sinh đã đến Hồng Thiên vương triều rồi, Tiền Tiền ngươi cũng vội qua đó thu thập tình báo, Nhị Lượng ngươi và Cửu Ca trở về Thái Vân Tông tiếp tục tu luyện, Cửu Ca trước đó nhất thời tiến cấp nhiều như vậy cần có thời gian củng cố lại mới được! Ngươi là bồi luyện, phải giúp cô ấy luyện đến luyện linh cảnh nhanh nhất."

Sở Cửu Ca hận không thể ngay lập tức đi đến Hồng Thiên vương triều, nhưng mà đi rồi cũng không làm gì được.

Ý của Nhất Nặc không sai, nếu như đã chưa có manh mối, vậy thì trước tiên nâng cao thực lực rồi hãy tính.

Cấp bậc linh lực phải nâng cao, đệ tam trọng Bất tử vạn pháp quyết cũng cần phải nghiền ngẫm thêm.

Sở Cửu Ca nói: "Được! Ta đúng là nên đi Thái Vân Tông bế quan tu luyện rồi."

Sở Tuyền Nguyệt và Cửu thúc biết được Sở Cửu Ca phải đi Thái Vân Tông tu luyện, đương nhiên là rất tán đồng.

Lần thất quốc đại chiến này, Cửu Ca hao tốn rất nhiều tinh lực.

Sở Cửu Ca, Nhị Lượng còn có Tử Tinh Châu trở về Thái Vân Tông, bây giờ bên ngoài cục diện hỗn loạn, Thái Vân Tông vẫn trong trạng thái phong bế.

Nhất thống thất quốc một mình Xích Kiêu bận không xong, Sở gia chủ đã giúp đỡ rất nhiều, cũng để cho người của thất quốc biết được thủ đoạn của vị Sở gia chủ này.

Trước đó mọi người đều cho rằng được Tử Hoàng nhìn trúng chắc cũng chỉ là một bình hoa xinh đẹp mà thôi, không ngờ rằng cô tuyệt đối là người phụ nữ không thua gì cho đấng mày râu.

Tử Hoàng trước đó lại muốn nhốt lấy một người như vậy trong hậu cung của ông, thực là lãng phí của trời.

Thất quốc thống nhất, tất cả mọi việc cần làm lại từ đầu.

"Binh binh binh!" Lúc này phía trên Cửu Uyên phong, hai đạo thân ảnh một đỏ một lam đang không ngừng di chuyển giao nhau.

Sự đυ.ng chạm kịch liệt, cũng chính là Sở Cửu Ca và Nhị Lượng đang giao đấu với nhau.

Dung Uyên không ở Cửu Uyên phong, bọn họ cũng không bị cản lại rồi, muốn đến thì đến.

Lúc này Tử Tinh Châu ôm lấy một đống đồ nói: "Cửu Ca, Tiền Tiền cho người từ Hồng Thiên vương triều đưa đến một số thứ."

Vừa mở ra xem, bên trong là vô số cung tên, đủ loại chất liệu, đủ loại tạo hình, giống như hận không thể đem tất cả các loại cung tên trong thiên hạ toàn bộ đều thu thập lấy vậy.

Đế Ma Cung chỉ có thể dùng một lần, Tam Tiền cảm thấy những cung tên trước đó cô sử dụng chưa đủ tốt, không đủ đắt, hoàn toàn không xứng với Cửu Ca, cho nên một hơi thu thập lấy nhiều như vậy đưa đến Thái Vân Tông.

Nhìn thấy thủ bút thổ hào như vậy của Tiền Tiền, khóe miệng Sở Cửu Ca giật liên hồi.

Nhị Lượng nói: "Tiền Tiền đưa đến có lẽ không phải là thứ tốt nhất, nhưng nhất định là thứ đắt nhất, tiểu Cửu muội có muốn thử thử hay không?"

Sở Cửu Ca đáp: "Cũng được!"

Linh khí có thể gia tăng sức chiến đấu, Tiền Tiền nếu như đã tặng một phần hậu lễ như vậy, cô không dùng cũng là lãng phí.

Sở Cửu Ca nhảy qua đó, nắm lấy một cây trường cung màu đỏ.

Khi cung tên vừa vào tay, Sở Cửu Ca không chút khách khí bắn ra một tên.

"Vụt!" Một cây lợi tiễn bay ra, bao quanh nó là hỏa diễm màu đỏ.

Nhị Lương lách mình tránh khỏi, ngọn lửa thiêu trụi mất một lỗ trên y phục hắn.

Nhị Lượng nói: "Nguy hiểm quá, sau khi tiểu Cửu sử dụng linh khí thật là lợi hại! Xem ra ta cần phải càng cẩn thận hơn mới được!"

Tiếp theo trong lúc cô giao thủ với hắn liền thuận tiện thử một số cung tên cô mới có được, không hổ là đống cung tên đắt nhất do Tam Tiền mua lấy, không có một món nào là thứ phẩm cả, đều dùng rất tốt.

Sau khi kết thúc một lượt giao đấu, một đạo thân ảnh màu xanh da trời từ trên không hạ xuống.

Đôi mắt như một mảng thiên không tuyệt đẹp đó nhìn Sở Cửu Ca nói: "Ngô chủ.."

Sở Cửu Ca hỏi: "Sao thế?"

Ở Thái Vân Tông, cô tu luyện, giao đấu, Không Hồn mỗi ngày đều xuất hiện một lúc chuyên tâm vẽ tranh, vẽ lại mảng thiên không phía trên Thái Vân Tông này.

"Dụng cũ vẽ mà Ngô chủ tặng cho ta có rất nhiều món bị hỏng rồi." Không Hồn nói.

"Vậy ngươi nghỉ ngơi vài ngày, ta bảo Tam Tiền tìm cho ngươi một bộ tốt hơn."

"Đa tạ Ngô chủ!"

Ngày hôm sau, Không Hồn quả nhiên bãi công rồi, bởi vì khí hậu có chút không tốt, mưa rồi.

Mà vào lúc đó, một đám người trong mưa nhảy ra, đi đến Thái Vân Tông.

"Aiz, vậy mà lại phông bế tông môn, cái gọi là thất quốc đệ nhất tông môn lá gan lại nhỏ đến vậy, phong bế tông môn có phải là sợ chúng quá nhỏ nhoi bị người diệt môn hay không?" Một người khinh thường nói.