Chương 323: Cường thế mời người

1601 Chữ Cài Đặt
Chương 323: Cường thế mời người

Thái Vân tông có khách đến, những vị khách này trông rất khó nói chuyện, nhưng thực lực so với đám người Bát đại thánh tộc trước đó yếu hơn rất nhiều.

Mà lại nằm trong phạm vị Thái Vân Tông họ có thể đối phó, tránh gặp mặt sẽ khiến họ cảm thấy có tật giật mình, nên là Vân Hồng đích thân đi gặp chúng.

"Sao lại là ngươi? Vân tông chủ đâu?" Người đến cao ngạo nói, như thể không hề xem vãn bối trước mắt là gì.

Vân Hồng nói: "Gia phụ đang bế quan, ta thân là thiếu tông chủ Thái Vân Tông, đến nghênh đón các vị khách quý."

Tu vi Vân tông chủ bị phế, dù cho Sở Cửu Ca dốc sức trị liệu, muốn khôi phục đến trình độ như trước, có lẽ cũng cần phải mất mười năm trở lên.

Việc lớn này đương nhiên không thể để cho người khác biết được, nên Vân tông chủ tuyên bố với bên ngoài là bế quan.

Những người đó nói: "Ta có việc quan trọng cần tìm Vân đại sư, còn không mau dẫn chúng ta đến Dược phong của Vân đại sư."

Vân Hồng nói: "Các vị khách quý, mời đi theo ta."

Bọn chúng trên đường không ngừng đánh giá phong cảnh của Dược phong, khinh thường nói: "Một Dược phong do tam phẩm luyện dược sự tọa trấn, mà chỉ có chút năng lực này, ta nghĩ Vân đại sự thực sự tụt dốc rồi."

Dù cho họ khıêυ khí©h bao nhiêu, Vân Hồng vẫn rất là bình tĩnh.

Sau khi đợi chúng đến được Dược phong, Vân đại sư nhìn chúng nói: "Các ngươi là ai?"

"Tại hạ là người của Liễu gia Hồng Thiên vương triều, gia chủ chúng tôi ngoài ý muốn trúng độc, mời tam phẩm luyện dược sư trong thiên hạ đến trị liệu cho người. Vân đại sư chẳng lẽ không nhận được tin tức hay sao?" Bọn chúng mở miệng nói.

"Thái Vân Tông nằm trong thất quốc, cách một khoảng rất xa với Hồng Thiên vương triều, nơi này tin tức không lưu thông, lão phu sao có thể biết được? Cả Hồng Thiên vương triều to như vậy, tam phẩm luyện dược sư không ít, các ngươi cần gì xa xôi chạy đến Thái Vân Tông này tìm ta." Vân đại sư nói.

"Khi xưa tại Hồng Thiên vương triều, Vân đại sư cũng là tam phẩm luyện dược sư tiếng tăm lừng lẫy, nếu như không phải ngươi tính cách cổ quái, không muốn bị ai thu nạp, cũng không đến nỗi để bản thân ủy khuất lưu lại ở Thái Vân Tông! Liễu gia chủ chúng tôi thân phận tôn quý, rất cần một luyện dược sư như Vân đại sư trị liệu cho người, Thái Vân Tông đã không được phong quang như xưa, làm việc lại dè dặt, thái thượng trưởng lão đã mất, ngay đến tông chủ cũng bế quan, cho nên Vân đại sư hãy suy nghĩ cho kỹ."

Đám người này rõ ràng là đang uy hϊếp, Vân đại sư đương nhiên có thể nghe ra, nếu ông không đáp ứng, vậy thì chúng sẽ dùng biện pháp mạnh.

Chúng nói: "Gia chủ chúng tôi bệnh nguy kịch, không thể đợi quá lâu! Cho Vân đại sư nửa ngày suy nghĩ, mong Vân đại sư nhất định phải suy nghĩ cẩn thận."

Bọn chúng muốn lưu lại ở Thái Vân Tông nửa ngày, lại khiến cho Thái Vân Tông gà chó không yên, bọn chúng đánh trọng thương không ít trưởng lão.

"Đây chính là đệ nhất tông môn của thất quốc, thực là yếu đến không gợi dậy nổi chút hứng thú nào!"

Sở Cửu Ca vẫn luôn ở Cửu Uyên phong tu luyện, Nhị Lượng buồn chán quá đành đi dạo trong tông môn, lại được biết Thái Vân Tông xuất hiện một đám người kiêu căng ngạo mạn.

Rõ ràng là khách, mà còn kiêu ngạo hơn cả chủ nhân, hoàn toàn không có chút ý thức làm khách nào cả.

"Tức chết ta mà! Thực muốn đập chết chúng, Thái Vân Tông cũng là nơi cho đám rác rưởi đó tùy ý làm xằng bậy hay sao?" Nhị Lượng nói.

Sở Cửu Ca hỏi: "Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?"

"Vẫn là để ta nói đi!" Vân Hồng vào lúc này xuất hiện.

Vân Hồng đem tất cả mọi chuyện xảy ra và mục đích của đám người đó nói ra, hắn nói: "Chúng muốn mời Vân đại sư trị bệnh e chỉ là một trong số những mục đích chính mà thôi, chủ yếu chính là muốn giành mất tam phẩm luyện dược sư như Vân đại sư. Chúng là người của Hồng Thiên vương triều, nếu như Vân đại sư không đồng ý, Thái Vân Tông chúng ta tuyệt đối sẽ không thả người. Nhưng mà thế lực đứng đầu của Hồng Thiên vương triều, cho dù là chúng ta ngày trước vẫn không phải là đối thủ của chúng, bây giờ càng không thể nào.."

Vô tận đại lục rất lớn, cô trước đó không cách nào hiểu hết được về nó, nhưng mà sau khi Dung Uyên đi đến Hồng Thiên vương triều, cô đã bảo Nhất Nặc đem bố cục của cả đại lục nói với cô rồi.

Hạch tâm của Vô tận đại lục chính là Vô Nhã Thiên, đó là trái tim của Vô tận đại lục.

Ngoài Vô Nhã Thiên ra, Vô tận đại lục chia thành Đông Vực, Tây Vực, Bắc Vực và Nam Vực.

Bọn họ thuộc một trong thất quốc nhỏ nằm xung quanh Hồng Thiên vương triều thuộc Đông Vực, đừng nói là Xích Linh Quốc, cho dù là bản đồ thất quốc cộng lại, cũng chỉ chiếm một góc nhỏ không được nổi bật ở Đông Vực mà thôi.

Bởi vì ở Đông Vực vương triều chiếm diện tích lớn như Hồng Thiên vương triều có hơn trăm, Hồng Thiên vương triều cũng không được tính là lớn.

Dị thế này, so với tưởng tượng của cô càng rộng lớn hơn nhiều, cường giả càng nhiều hơn cô tưởng tượng.

Thế lực của Hồng Thiên vương triều so với thế lực thất quốc, cho dù là đệ nhất tông môn, e là cũng ở thế bị chèn ép triệt để, Thái Vân Tông nếu như đối địch với chúng, đó nhất định là lấy trứng chọi đá.

Sở Cửu Ca nói: "Ta đi thương lượng với Vân đại sư."

Vân đại sư lựa chọn đi theo chúng, ông nói: "Thái Vân Tông cho ta rất nhiều tự do, đây là thứ mà ta không thể nào có được khi ở bất kì một thế lực nào ở Hồng Thiên vương triều. Sau khi trải qua nhiều nguy hiểm như vậy, nó vẫn còn tồn tại, không thể chỉ vì ta mà diệt vong được, lúc đó chắc chắn ta sẽ trở thành tội đồ mất."

Sở Cửu Ca nói: "Nếu như người không muốn, chúng ta nghĩ biện pháp khác."

"Không cần đâu! Thực ra ta cũng nên rời đi rồi, trình độ luyện dược của ta gặp phải bình cảnh, là lúc nên đi ra thế giới bên ngoài tìm kiếm cơ hội đột phá bản thân, vô luận là phúc hay là họa ta cũng phải đi chuyến này." Vân đại sư nói.

Sở Cửu Ca biết Vân đại sư đã hạ quyết tâm rồi, cô nói: "Vân đại sư, ta cũng vừa hay phải đi Hồng Thiên vương triều, hay là người thuận tiện dẫn theo ta đi!"

Tu vi của cô củng cố cũng ổn rồi, chỉ thiếu chút là có thể đạt đến ngưng hồn cảnh cửu phong đỉnh phong, cũng là lúc nên rời khỏi Thái Vân Tông, tiến về Hồng Thiên vương triều.

"Cái gì? Dẫn theo ngươi đi cùng? Lần đi Liễu gia Hồng Thiên vương triều này, nguy hiểm trùng trùng, vẫn chưa biết bọn chúng có dự tính gì, ngươi tham gia náo nhiệt gì?" Vân đại sư nói.

Sở Cửu Ca nói: "Ta cảm thấy ta với thân phận luyện dược sư đi vào Hồng Thiên vương triều, so với việc ta đơn thân độc mã đến đó tiện hành xử hơn nhiều, cho nên xin người đó Vân đại sư, giúp ta việc này đi."

Vân đại sư cũng biết cô thực sự là có việc, ông nói: "Nếu đã như thế, ngươi theo cùng qua đó vậy! Nếu như có việc gì, ta dù liều cả cái mạng già này cũng sẽ bảo vệ ngươi. Thiên phú luyện dược của ngươi cực cao, mảng thiên địa thất quốc này đối với ngươi quả thực hơi nhỏ, đúng là nên đi đến mảng thiên địa to lớn hơn lịch luyện."

Sở Cửu Ca nói: "Ừm! Cho nên vô luận thế nào Hồng Thiên vương triều ta đi chắc rồi."

Vân đại sư đồng ý rồi, bọn chúng không hề thấy có gì ngoài ý muốn, ông ta căn bản không thể cự tuyệt.

Chúng thấy Vân đại sư dẫn theo ba người, Vân đại sư nói: "Đây là đệ tử Dược phong ta, thiên phú luyện dược không kém! Hai người họ cũng rất thân thiết với cô ấy, cho nên dự định cùng nhau đi Hồng Thiên vương triều mở mang tầm mắt. Chắc là Liễu gia sẽ không để ý những chuyện nhỏ này đâu nhỉ?"