Chương 325: Nắm chắc

1655 Chữ Cài Đặt
Chương 325: Nắm chắc

Đây là một loại độc bá đáo, tam phẩm luyện dược sư có mặt đều bị dọa sợ.

Bọn chúng ngay đến can đảm đến gần Liễu gia chủ kiểm tra tình hình cũng không dám, sợ cũng bị nhiễm phải, không có được kết cục tốt gì.

Quan sát ở xa, nhờ đoán mò, sau đó bọn chúng lấy ra loại giải độc đan tốt nhất cho bản thân phòng hờ mới dám đi đến gần.

"Liễu gia chủ, để lão phu xem xem."

Bọn chúng cũng chỉ dám quan sát ở cự ly gần, nhưng lại không dám chạm trực tiếp vào cánh tay của Liễu gia chủ, có người hỏi: "Liễu gia chủ, người trúng độc được bao nhiêu ngày rồi?"

Liễu gia chủ đáp: "Đã năm ngày rồi, độc này đang từ từ lan ra cánh tay của ta, sau đó sẽ ngấm vào tim ta, hôm nay đã là kỳ hạn cuối cùng rồi, nếu như các vị cũng không có biện pháp, vậy thì ta chỉ có thể chặt đứt cánh tay này đi mà thôi."

Ông là gia chủ Liễu gia một trong năm đại gia tộc của Hồng Thiên vương triều, không đến bước đường cùng, ông cũng không muốn hy sinh cánh tay của bản thân mình.

"Nếu các vị có thể trị khỏi cho ta, Liễu gia nhất định trọng thưởng."

Phần thưởng của Liễu gia, khiến cho mấy luyện dược sư này tâm động, có người muốn nắm lấy cánh tay trúng độc đó để quan sát, thế nhưng.

"Phụt!" Cánh tay của chúng bị loại độc đó ăn mòn, vội vàng rút tay lại.

Lúc này bọn chúng đã không còn tâm trí đi nghiên cứu độc của Liễu gia chủ, trước tiên giải độc cho bản thân quan trọng hơn, may là bọn chúng trúng độc không sâu.

Từng người một sắc mặt đại biến, lần này chúng thực sự gặp phải ca khó rồi.

Vào lúc đám luyện dược sư chuẩn bị hành động, Vân đại sư vẫn luôn đứng ở ngoài cửa không có đi vào.

Ba đại sư nhìn về phía Vân đại sư nói: "Vân đại sư, tuổi ngươi càng lúc càng lớn rồi nên càng lúc càng sợ chết à! Không ngờ đó!"

Sở Cửu Ca đứng bên cạnh Vân đại sư, cô không cho Vân đại sư đến gần, thứ nhất là do không muốn ông dính đến loại độc rắc rối, đó quả thật là một loại độc rất rắc rối.

Thứ hai là cô đã nhìn ra được độc mà Liễu gia chủ trúng là loại độc gì rồi. Không cần thiết tham gia náo nhiệt cùng với những người khác.

Vân đại sư nói: "Ta thích khi mà bản thân nắm chắc rồi mới hành động, không nắm chắc mà đi hành động, đối với người bệnh là Liễu gia chủ đây cũng không phải là chuyện tốt gì."

Ba đại sư nói: "Xem ra ngươi không được rồi, vậy thì ngươi trợn to mắt ra mà nhìn xem ta hành động thế nào đi!"

Ông ta nuốt vào một viên đan được, tay đặt trên tay của Liễu gia chủ, không hề bị ảnh hưởng bởi độc này như những người khác.

"Không hổ là Ba đại sư! Gần tiếp cận thực lực tứ phẩm luyện dược sư, quả nhiên bất phàm!" Những luyện dược sư khác ngưỡng mộ nói.

Liễu gia chủ kích động nói: "Ba đại sư, có phải có biện pháp giải độc hay không?"

Ba đại sư nói: "Việc này không vội được! Ta nhất định trước khi độc của Liễu gia chủ tiếp tục khuếch tán tìm ra giải pháp giải độc, bây giờ mời đưa ta đến phòng luyện đan của Liễu gia."

"Ba đại sư, mời đi bên này!" Liễu gia thiếu chủ cung kính nói.

Ba đại sư đắc ý nhìn Vân đại sư rồi rời khỏi, Sở Cửu Ca nói: "Vân đại sư, chúng ta cũng đi thôi!"

"Được!"

Liễu gia sắp xếp xong chỗ ở cho nhóm Vân đại sư, Vân đại sư nói: "Cửu Ca, Liễu gia chủ rốt cuộc trúng phải độc gì? Ta vậy mà nhìn không ra."

"Độc Ma Tạng!" Sở Cửu Ca chầm chậm nói ra cái tên.

"Độc này ta chưa từng được nghe." Vân đại sư cảm thấy ngạc nhiên.

"Đây là một loại độc tồn tại trong cổ mộ, chuyên dùng để đối phó với kẻ xâm nhập, loại độc này đã tồn tại từ thời thượng cổ rồi, rất ít người sẽ sử dụng nó, có lẽ Liễu gia chủ dó phát hiện gì đó bất ngờ, mới dính phải loại độc này." Sở Cửu Ca nói.

Đây là một loại độc bàn môn, nhưng mà phần thứ hai trong ghi chú của Tiên y có ghi chú về loại độc này, cho nên cô vừa dùng Bất tử sinh mệnh chi đồng nhìn một cái, liền biết Liễu gia chủ trúng phải độc Ma Tạng.

Nhị Lượng nói: "Ý của Cửu Ca là Liễu gia chủ là do xông vào một cổ mổ thượng cổ mới trúng độc?"

Sở Cửu Ca gật đầu nói: "Chắc là không sai! Ông ta chỉ là trúng độc mà hưng sư động chúng như vậy, e là không chỉ đơn giản là giải độc, mà là muốn đám luyện dược sư này giúp mở ra cổ mộ đó!"

Tử Tinh Châu cười nói: "Thứ có thể khiến cho gia chủ Liễu gia một trong năm đại gia tộc Hồng Thiên vương triều xem trọng như vậy, xem ra trong cổ mộ đó có không ít bảo vật, lần này chúng ta đến không sai chút nào."

Vân đại sư nhìn những người trẻ tuổi tinh thần phấn chấn, ông cảm thấy bản thân đúng là già rồi.

Bọn chúng chỉ vì một loại độc có thể suy đoán ra nhiều thứ như vậy, hơn nữa còn có ý định muốn thử, không sợ hãi bất kì nguy hiểm nào, tràn đầy sức sống của người trẻ tuổi.

Ông hỏi: "Vậy có cách giải độc hay không?"

Nhị Lượng nói: "Tên vương bát luyện dược sư gì đó không phải đi luyện chế đan dược giải độc rồi sao? Cứ để cho ông ta giải độc được rồi."

Khóe miệng Tử Tinh Châu khẽ giật, nói: "Ông ta họ Ba, ba đậu chữ ba, đồ ngốc ngươi đừng có ở trước mặt ông ta nói nhầm đó, nếu không coi chừng ông ta xử đẹp ngươi."

Sở Cửu Ca chầm chậm nói: "Với thực lực tam phẩm luyện dược sư của ông ta thì không cách nào giải được độc Ma Tạng đâu, cho nên gia hỏa đó không thể thành công được đâu."

"Xem ra Liễu gia chủ là hết cứu rồi, tay ông tay xem ra phải chặt đi." Nhị Lượng nói.

Trong số luyện dược sư mời đến không hề có tứ phẩm luyện dược sư.

Sở Cửu Ca cười nói: "Tứ phẩm luyện dược sư khác không được, có lẽ ta có thể thử thử!"

"Tên ngốc, Tinh Châu, hộ pháp cho ta! Đừng để người khác đến làm phiền ta."

"Được thôi!"

Nơi này Vân đại sư không có ai đến làm phiền rồi, bởi vì rất nhiều người đều đi đến chỗ Ba đại sư.

Ba đại sư đang luyện dược, không hơi đâu quan tâm đến chúng, nên bọn chúng tự nhiên liền đi lấy lòng đệ tử của Ba đại sư Vu Dược.

Sở Cửu Ca bắt đầu luyện chế đan dược giải Ma Tạng độc, trước đó có thể là cô không thể làm được, nhưng bây giờ Tinh Thần Hỗn Độn đỉnh đã khác trước rồi, hai dược đỉnh cộng lại với nhau, cho dù hiện tại cô vẫn chưa là tứ phẩm luyện dược sư, nhưng vẫn có thể luyện chế ra giải dược có dược tính tương ứng.

Thân là đệ nhất thần trộm, kho dự trữ linh dược của cô rất đầy đủ. Linh dược cần thiết để luyện chế giải dược cô nơi này đều có, rất nhanh cô liền bắt đầu luyện đan rồi.

Trước khi Ba đại sư thành công, Sở Cửu Ca đã đem đan dược luyện chế ra rồi.

Vân đại sư nói: "Thế nào?"

"Đương nhiên là xong rồi, nghỉ ngơi đã! Đợi tên Ba đại sư đó luyện chế đan dược xong, nhất định phải qua đó xem mà." Sở Cửu Ca lười nhác nói.

Ba đại sư sau khi Sở Cửu Ca luyện chế đan dược thành công một canh giờ cũng luyện chế ra được giải dược, sắc mặt ông trắng bệch, trán đổ đầy mồ hôi, có thể thấy viên đan dược này, tốn của ông không biết bao nhiêu sức lực.

Ba đại sư đi ra nói: "Đi! Thời gian không đợi người, chúng ta lập tức đi chỗ Liễu gia chủ, nhanh giải độc cho Liễu gia chủ."

Một đám luyện dược sư đi qua đó, Vân đại sư đương nhiên cũng qua đó rồi.

Liễu gia chủ nhìn viên đan dược màu trắng đó nói: "Ba đại sư, đây chính là giải dược do ông luyện chế cho ta à?"

"Đúng! Liễu gia chủ hãy thử xem?" Ba đại sư nói.

Dáng vẻ nghĩa phụ hắn cực kỳ tự tin, Liễu gia chủ đương nhiên cũng rất tin tưởng ông, thế là liền đem giải dược nuốt vào.

Sau khi nuốt vào đan dược không lâu, trên cánh tay màu đen đó nổi lên những đường gân máu màu đen, từng sợi từng sợi rất to, đang không ngừng trương phồng lên, đau đến Liễu gia chủ lăn lộn trên giường!

"Aaaaaaa! Ba đại sư, ngươi đây rốt cuộc cho ta là giải dược hay muốn hại chết ta! Đau chết ta rồi, đau chết ta rồi!"