Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Nghịch Thiên Thần Y Phi

Chương 329: Cô đoán trúng rồi

« Chương TrướcChương Tiếp »
Chương 329: Cô đoán trúng rồi

"Ta phải đi tìm mẫu thân cáo trạng, các ngươi đều là người xấu, đều là người xấu!" Để vị tiểu thư này xin lỗi là việc không thể nào, cô còn chạy đi tiếp tục cáo trạng.

Nhị Lượng nói: "Vị đại tỷ này đã một bó tuổi rồi, ngoài cáo trạng thì là cáo trạng, còn chưa cai sữa hay gì?"

Không dễ gì gặp được người độc lạ như vậy, Nhị Lượng cũng trở nên độc miệng.

Liễu thiếu chủ và tứ trưởng lão cũng có vẻ ngại ngùng, Liễu thiếu chủ nói: "Tiểu muội bị chiều hư rồi, ta có việc quan trọng cần tìm Vân đại sư, hay là cùng qua đó!"

"Được!" Sở Cửu Ca nói.

Vân đại sư nói: "Ba gia hỏa các ngươi ra ngoài chơi, sao nhanh thế đã trở về rồi?"

"Xảy ra chút việc không còn hứng thú nữa nên là về sớm, Liễu gia thiếu chủ tìm người có chút việc." Sở Cửu Ca đáp.

Liễu gia thiếu chủ nói thẳng: "Vân đại sư tuy là chưa tiến cấp thành tứ phẩm luyện dược sư, nhưng mà năng lực của người đã rất gần tứ phẩm luyện dược sư rồi. Chúng tôi biết Vân đại sư không thích bị ràng buộc, cũng không có bản lĩnh khiến cho Vân đại sư trở thành luyện dược sư của Liễu gia ta. Nhưng chúng tôi rất chân thành mời Vân đại sư trở thành khách khanh của Liễu gia."

Khách khanh không như luyện dược sư của gia tộc, không cần thiết vẫn một mực ở lại gia tộc, chỉ cần khi gia tộc cần thì ra tay giúp đỡ là được.

Giống như lần Liễu gia chủ trúng độc này, luyện dược sư trong tộc không ai có khả năng giải quyết được.

Đối với một luyện dược sư như vậy, Liễu gia không dám cường thế ép đối phương phục vụ cho Liễu gia, cho nên đưa cho một thân phận khách khanh là hợp lý nhất.

Tiếp đến Liễu gia thiếu chủ liền nói đến điểm tốt khi trở thành khách khanh của Liễu gia, giả sử trong phạm vi năng lực của Liễu gia, họ sẽ cung cấp linh dược mà Vân đại sư cần, giúp Vân đại sư sớm ngày trở thành tứ phẩm luyện dược sư.

Có một tứ phẩm luyện dược sư làm khách khanh, đối với Liễu gia họ có lợi ích rất lớn. Bọn họ đầu tư một chút không tính là gì.

Vân đại sư nói: "Việc này ta cần phải suy nghĩ lại, có việc gì hãy đợi độc của Liễu gia chủ hoàn toàn giải trừ hãy tính."

"Được!" Liễu thiếu chủ nói.

Đợi sau khi Liễu thiếu chủ rời khỏi, Sở Cửu Ca hỏi: "Vân đại sư, người có dự tính thế nào?"

Vân đại sư nói: "Ta không thích tác phong làm việc của Liễu gia, cho dù là vị trí khách khanh, ta cũng không muốn có quá nhiều dính líu đến Liễu gia, cho nên ta muốn từ chối. Nhưng mà ta sợ sau khi từ chối, độc của Liễu gia chủ đã giải, sợ chúng sẽ trở mặt với chúng ta."

"Trở mặt thì không đến nỗi trở mặt quá nhanh, nên biết Liễu gia chủ nhất định còn việc khác cần nhờ đến Vân đại sư, chúng ta cứ việc kéo dài đi!" Sở Cửu Ca nói.

"Cũng chỉ có thể như thế." Vân đại sư thấp giọng nói.

Liễu gia chủ nghe được lời của nhi tử mình nói: "Ông ta không đáp ứng?"

"Vân đại sư cao ngạo lắm, lúc trước ông ta cũng không có chịu trở thành khách khanh của bất cứ thế lực nào, thà rằng trốn ở một nơi thôn dã nghèo nàn. Nhiều năm qua đi như thế, ông ta vẫn một bộ dạng cứng nhắc!" Liễu thiếu chủ nói.

"Thám thính từ chỗ Ba đại sư, ông ta hình như rất quen Vân đại sư!" Liễu gia chủ nói.

"Vâng, phụ thân!"

Được biết Vân đại sư có thể trở thành khách khanh của Liễu gia, Ba đại sư rất ngưỡng mộ và đố kỵ.

Nên biết trở thành khách khanh có thể nhận được điểm tốt rất lớn, nhưng lại không cần phải làm nhiều việc gì cả, rất là hưởng thụ.

Ba đại sư nói: "Lão gia hỏa này chính là một tên cứng đầu, nếu không ông ta đã sớm trở thành luyện dược sư của một phương thế lực nào đó rồi. Ông ta mà không muốn, e là rất khó đáp ứng. Nhưng mà ông ta cũng không phải không có nhược điểm, ngươi có thể xuống tay từ những người bên cạnh ông ta, ông ta không phải rất bảo bối tên đồ đệ đó của ông ta sao?"

Đáy mắt Liễu gia thiếu chủ lóe qua ánh sáng, nói: "Đa tạ Ba đại sư! Trước đó có đắc tội, vẫn mong Ba đại sư đừng có để trong lòng, ta cũng chỉ là lo lắng cho phụ thân ta nên mới.."

"Ta hiểu! Là do lão phu học nghệ không thâm nên thế." Ba đại sư nói.

"Chỗ Vân đại sư, các người đều là luyện dược sư, vẫn mong người có thể nói giúp vài lời tốt trước mặt Vân đại sư, đừng để lỡ mất một cơ hội tốt như vậy." Liễu thiếu chủ nói.

"Này thì dễ!" Ba đại sư đồng ý rồi.

"Thiếu chủ, phu nhân mời!" Có người đến nói.

Ba đại sư đi tìm Vân đại sư, giận dữ nói: "Ngươi bây giờ có phải rất đắc ý, ngay đến Liễu gia cũng muốn ngươi trở thành khách khanh của họ! Ngươi sớm đã biết ta không thể giải được độc, ngươi sao không nhắc nhở ta, cứ phải để ta mất mặt ở trước mặt Liễu gia chủ."

Vân đại sư nói: "Lão phu cho rằng ngươi có thể giải độc, cho nên mới không tranh giành với ngươi! Ngươi vậy mà ngược lại quay ra trách ta rồi."

Ba đại sư tức điên, ông nói: "Ngươi biết điều một chút mà trở thành khách khanh của Liễu gia đi! Đừng cho mặt mũi mà không biết điều."

Vân đại sư nói: "Ngươi muốn làm thì có thể tự đề cử mình, dù sao ta tạm thời không có ý định đó, quen tự do rồi."

"Ta không tin ngươi lại một mực kiên trì." Ba đại sư nói.

Ngũ tiểu thư Liễu gia Liễu Như cũng không nghĩ đến, đi đến chỗ mẫu thân cô cáo trạng mà vẫn không có tác dụng gì, cô mới biết chủ nhân con tiểu hồ ly đó là đệ tử của khách khanh luyện dược mà Liễu gia họ đang muốn hết lòng lôi kéo.

Liễu Như nói: "Chỉ là một khách khanh mà thôi, còn không phải dựa vào Liễu gia ta mới sinh tồn được."

Liễu gia thiếu chủ nói: "Bây giờ Vân đại sư chưa đáp ứng trở thành khách khanh của nhà ta, ngũ muội muội vẫn nên thu liễm lại một chút tính khí của mình đi, nếu không phụ thân sẽ tức giận đó."

Liễu Như gật đầu nói: "Đại ca, muội hiểu rồi." Trong lòng vẫn rất không cam tâm.

Bảy ngày sau, Liễu gia chủ đem đan dược Sở Cửu Ca luyện chế ra sử dụng hết rồi, thân thể đã khỏi hẳn.

Các đại luyện dược sư đều đến kiểm tra qua, đều nói rằng Liễu gia chủ không còn vấn đề nữa, điều dưỡng thêm hai ba bữa liền có thể hoàn toàn khôi phục.

Liễu gia chủ hồi phục, những luyện dược sư này cũng không còn việc gì nữa, chúng lục đυ.c rời khỏi.

Liễu gia chủ cười nói: "Sao có thể để cho các vị đến không một chuyến được. Đây là một chút tâm ý của Liễu gia ta, hy vọng các vị không chê."

Không cần biết thực lực của tam phẩm luyện dược sư như thế nào, dù sao cũng đến được tam phẩm, Liễu gia họ tuyệt đối không thể đắc tội.

Liễu gia chủ không hề tiễn hết tất cả luyện dược sư về, trong số đó những người tương đối lợi hại đều được giữ lại.

Liễu gia chủ nói: "Lần này ta giữ lại các vị, là có một việc rất quan trọng muốn nhờ các vị giúp đỡ."

Liễu gia chủ tìm những người đó đi bí mật nói chuyện, sau khi nói chuyện xong, Vân đại sư có một cảm giác quả nhiên là vậy, Cửu Ca đoán trúng rồi.

Đợi sau khi Vân đại sư trở lại, Sở Cửu Ca cười nói: "Liễu gia chủ nói gì rồi?"

"Không khác biệt với việc con suy đoán, Liễu gia chủ tại một nơi cách Liễu thành không xa phát hiện một cổ mộ. Cổ mộ này phi thường phức tạp, đáng sợ nhất là có đủ loại kịch độc cổ quái, ông ta đoán chủ mộ không phải là một luyện dược sư thì cũng là một độc sư, lần trước ông ta không có phòng bị vào đó nên trúng chiêu rồi, nên là lần này ông ta mới muốn triệu tập một số luyện dược sư lợi hại đến."

"Sau khi vào đó, bảo vật thì xem bản lĩnh mỗi người tự tìm lấy. Những lão gia hỏa đó biết bên trong có rất nhiều bảo vật luyện dược, toàn bộ đều đáp ứng rồi, lão phu đương nhiên cũng đáp ứng rồi." Vân đại sư đáp.

"Chúng lúc nào sẽ xuất phát?" Sở Cửu Ca hỏi.
« Chương TrướcChương Tiếp »