Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Nghịch Thiên Thần Y Phi

Chương 330: So một trận

« Chương TrướcChương Tiếp »
Chương 330: So một trận

"Mộ địa đó rất to, vì bảo đảm không chút sơ suất, ngoại trừ tìm một số luyện dược sư, Liễu gia chủ muốn tìm một số cao thủ cùng đi đến đó. Có lẽ phải đợi thêm vài bữa." Vân đại sư nói.

"Lần này, ta cũng muốn đi!" Đối với mộ địa có loại độc cấp bậc đó, Sở Cửu Ca cũng rất là hứng thú.

"Liễu gia chủ không biết thực lực của con, e là sẽ không đồng ý cho con đi, trừ khi con bộc lộ ra bản lĩnh thực sự của bản thân." Chân mày Vân đại sư khẽ nhíu.

Sở Cửu Ca nói: "Xem chúng có đáp ứng hay không? Nếu không đáp ứng, lén lút đi theo là được."

Rất nhanh Liễu gia thiếu chủ liền đưa đến một tin tức, Liễu gia thiếu chủ hỏi Sở Cửu Ca, Liễu gia họ sắp có một chuyến lịch luyện bên ngoài, hỏi Sở Cửu Ca có hứng thú tham gia hay không.

Sở Cửu Ca cũng đoán được loại lịch luyện quan trọng này là cái nào, quả thực là ngay lúc đang buồn ngủ liền đưa đến cái gối.

Liễu gia thiếu chủ vì muốn lấy lòng đệ tử của Vân đại sư, trực tiếp cho cô danh ngạch này, kết quả dẫn đến sự bất mãn của mấy đệ tử của luyện dược sư khác, đặc biệt là đệ tử Vu Dược của Ba đại sư.

Liễu Như được biết Liễu gia cô có một nhóm luyện dược sư trẻ tuổi ưu tú, bản thân cô vốn rất xinh đẹp, hòa nhập vào nhóm người này rất tốt, sau khi nói xấu đám Sở Cửu Ca, những người này như có cùng kẻ địch đều không muốn Sở Cửu Ca có quả ngon ăn.

Đệ tử các vị đại sư dẫn theo có mười mấy người, nhưng mà danh ngạch Liễu gia chủ cho chỉ có năm.

Tên tiểu nha đầu mười mấy tuổi đầu này dựa vào cái gì có tư cách tham gia? E là có đi cũng chỉ là gánh nặng!

Vu Dược nói: "Sở Cửu Ca đúng không? Bản lĩnh của Vân đại sư chúng tôi đều thấy qua rồi, chắc hẳn ngươi thân là đệ tử ông thực lực luyện dược cũng sẽ không tồi. Quen biết một lần, mọi người đều là người trẻ tuổi tụ tập lại với nhau, ngươi có dám so một trận với chúng tôi hay không?"

Sở Cửu Ca nói: "Đấu một trận với các ngươi, thắng thì có lợi gì?"

Tuổi còn trẻ, lại rất ngông cuồng! Khẩu khí này giống như cô nhất định có thể thắng ấy.

Vu Dược nói: "Nếu như ngươi thua, từ bỏ lần lịch luyện này, hơn nữa xin lỗi Liễu ngũ tiểu thư, đem yêu thú của ngươi đưa cho Liễu tiểu thư."

Trên mặt Liễu Như lộ ra ý cười, phụ thân muốn lôi kéo sư phụ của tiểu nha đầu này cô không thể cứng rắn giành giật, nhưng không đại biểu cô không thể dựa vào sự thông minh mà đoạt lấy.

Cô nói: "Sư phụ ngươi lợi hại như vậy, ngươi không phải không dám đấu, sợ thua chứ!"

Sở Cửu Ca đáp: "Ngươi nếu như đã đưa ra yêu cầu, vậy ta cũng đưa ra yêu cầu! Nếu như ta thắng, các ngươi bắt buộc nhường ra hai danh ngạch lịch luyện cho ta, Liễu ngũ tiểu thư cũng phải xin lỗi ta, bảo đảm với ta sau này tuyệt đối không được có ý gì với khế ước thú của ta nữa."

Liễu Như nói: "Không thành vấn đề, ta không tin ngươi có thể là đối thủ của tụi Vu Dược ca ca."

Nhóm tiểu bối cá cược với nhau thi đua thuật luyện dược, các vị đại sư đương nhiên không có ý kiến, rất ủng hộ người trẻ tuổi bọn họ học tập lẫn nhau, cùng tiến bộ, thậm chí còn đặc biệt làm trọng tài cho họ.

Liễu gia chủ bận trăm công nghìn việc vẫn đến quan chiến, có thể thấy là rất xem trọng bọn họ, dù sao họ cũng đều là luyện dược sư có tiền đồ vô lượng.

Ba đại sư nói: "Vân đại sư, đệ tử đó của nhà ngươi tuổi tác là nhỏ nhất, luyện dược cũng chưa học được bao nhiêu năm chứ! Lần thi đấu này rất thiệt thòi đó, có thể khế ước một con yêu thú không dễ, ngươi nói nếu như thua rồi, đệ tử đó của ngươi sợ là khóc đến chết mất! Hay là bây giờ ngưng lại vẫn còn kịp."

"Ngươi nghĩ nhiều rồi, Cửu Ca sẽ không thua đâu." Vân đại sư phi thường bình tĩnh nói.

Đừng nói những đệ tử của những luyện dược sư đang có mặt, cho dù là bản thân họ đích thân lên đấu cũng không thể thắng được Cửu Ca!

Thuật luyện dược của Cửu Ca, cực kỳ biếи ŧɦái đó!

"Xem ra Vân đại sư đối với thực lực của đệ tử mình rất có lòng tin. Vậy thì để ta được mở mang tầm mắt vậy!" Ba đại sư âm dương quái khí nói.

Liễu gia chủ cười nói: "Ha ha ha! Dù sao cũng là đệ tử do Vân đại sư dạy ra, nhất định phi thường ưu tú."

Chỉ là một trận so đấu bình thường mà thôi, mục đích là để xem trình độ của ai cao hơn, cho nên đan dược luyện chế và cấp bậc đan dược không có giới hạn, lấy ra trình độ cao nhất của bản thân là được.

Đến lúc đó đan dược ai luyện chế cấp bậc cao nhất thì người đó thắng, cùng cấp bậc thì xem phẩm chất cao thấp đánh giá.

Liễu gia chủ nói: "Các vị thiên tài luyện dược, các ngươi đều chuẩn bị xong rồi chứ?"

"Đều chuẩn bị xong rồi!"

"Vậy thì các ngươi có thể bắt đầu rồi!"

Thi đấu vừa bắt đầu, bọn chúng đều lấy ra dược đỉnh của bản thân, sau đó lấy ra linh dược cần luyện chế, chuẩn bị tập trung tinh thần đấu hết mình.

Thế nhưng Sở Cửu Ca lại không giống chúng, Nhị Lượng lấy ra một cái ghế thoải mái cho Sở Cửu Ca, nói: "Tiểu Cửu, đến, ngồi!"

Tử Tinh Châu thì lấy ra một số điểm tâm và trái cây, "Những thứ này vị cũng không tồi, chúng ta bên xem bên ăn."

Hành vi của ba người này quả thực khiến cho những người có mặt ở hiện trường đều trợn to mắt, đây là tình huống gì?

Sở Cửu Ca rõ ràng là một trong số những người tham gia của lần thi đấu này, thế nhưng lúc này cô nhàn nhã như là một người quan chiến, một chút áp lực cũng không có.

Liễu Như nói: "Sở Cửu Ca đúng không, kỳ thực ngươi không phải là luyện dược sư gì cả, cho nên chủ động từ bỏ nhận thua rồi, nếu như đã nhận thua thì nhanh giao ra hồ ly của ngươi cho ta sờ sờ."

Sở Cửu Ca lười nhác nói: "Ta nói Liễu gia ngũ tiểu thư, lỗ tai ngươi có phải có vấn đề hay không? Ngươi ở đâu nghe được ta nói nhận thua vậy?"

Nhị Lượng nói: "Thắng mấy tên đó mà thôi, chuyện nhỏ, tiểu Cửu nhà ta không vội!"

"Đúng thế! Ăn xong lại tính." Tử Tinh Châu nói.

Những thiên tài luyện dược sư đó hai mắt bốc lửa, ba người này quá kiêu ngạo rồi! Rốt cuộc là khinh thường họ đến nhường nào.

Liễu gia chủ cười tươi nói: "Ba tiểu gia hỏa này thật có cá tính, những người khác đã bắt đầu rồi, tiểu nha đầu này đến lúc thời gian hết mà không hoàn thành được, thua thì không thể trách ai. Vân đại sư khiêm tốn như thế, không ngờ đệ tử dạy ra lại cuồng vọng như vậy."

Ba đại sư nói: "Người đệ tử này của ngươi không phải đến cả nhất phẩm luyện dược sư cũng không phải chứ! Cho nên không dám thi đấu, có thực lực gì thì vẫn nên nói thẳng ra đi, tránh cho một lát danh tiếng của Vân đại sư bị nha đầu này hủy đi."

Vân đại sư nhàn nhạt nói: "Ba đại sư, ngươi cứ nhìn đệ tử ngươi luyện dược là được, việc của người khác không cần ngươi quản."

Bọn chúng đều đem tất cả linh dược bỏ vào dược đỉnh rồi, mỗi một bước của chúng Sở Cửu Ca đều quá quen thuộc.

Cô có truyền thừa của Tiên y, đan phương trong đầu không hề ít.

Những người này luyện chế đan dược cấp bậc gì? Đan dược có tác dụng gì? Cô đều đã nắm rõ.

Đệ tử của tên Ba đại sư kia luyện chế đan dược nhất phẩm thượng đẳng, trong số đó còn có một gia hỏa tương đối lợi hại luyện chế ra đan dược nhị phẩm, những người khác đều chỉ luyện chế ra nhất phẩm đan dược mà thôi.

Sở Cửu ca thì thầm nghĩ: Quyết định rồi, vậy thì luyện chế một viên đan dược nhị phẩm thượng đẳng là được, tuyệt đối có thể thắng.
« Chương TrướcChương Tiếp »