Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Nghịch Thiên Thần Y Phi

Chương 332: Đồ thiên đại đạo

« Chương TrướcChương Tiếp »
Chương 332: Đồ thiên đại đạo

Tại Liễu gia, Liễu Như chỉ sợ người phụ thân nghiêm khắc trước mắt này.

Cô chề môi nói: "Ta xin lỗi ngươi, sau này ta không đánh chú ý lên con tiểu hồ ly nữa."

"Hứ! Giờ ngươi hài lòng rồi chứ!" Cô hừ lạnh, sau đó chạy đi.

Tiểu nha đầu chết tiệt đó khiến cho cô mất mặt như vậy, cô tuyệt đối sẽ không tha cho cô ta!

Liễu gia chủ than thở nói: "Là ta dạy nữ nhi vô phương, vậy mà lại dạy ra nữ nhi ngạo mạn như thế."

Thuật luyện dược của Sở Cửu Ca triệt để nghiền ép chúng đệ tử của những luyện dược sư khác, chúng hoàn toàn không còn tư thế cao ngạo trước đó nữa rồi.

Vân đại sư kéo Sở Cửu Ca đi giáo huấn rồi, "Con có biết luyện dược sư chưa tròn hai mươi tuổi luyện chế ra được nhị phẩm đan dược có bao nhiêu hay không? Hoàn toàn không vượt quá một bàn tay, đó đều là những đệ tử do tứ phẩm luyện dược sư tay cầm tay dạy ra. Chưa tròn mười lăm e là một người cũng không có, con như vậy.."

"Ta biết rồi! Biết thế ta đã luyện chế ra nhị phẩm hạ đẳng đan dược rồi, phẩm chất là cực phẩm là được, ta cũng có thể thắng! Nhưng ta như vậy không phải muốn Vân đại sư người uy phong một lần sao? Người lợi hại, đệ tử người cũng lợi hại, ta xem tên Ba đại sư kia nhất định tức đến nỗi chui vào một góc trầm cảm rồi." Sở Cửu Ca cười nói.

"Con đó!" Vân đại sư bất lực nói.

"Khẽ triển lộ chút thiên phú cũng không phải là điều không tốt." Sở Cửu Ca nói.

Vân đại sư biết Sở Cửu Ca là một người rất có chủ kiến, cho nên cũng không nói thêm gì nữa.

Liễu gia chủ cũng vội muốn đi đến cổ mộ đó, rất nhanh liền triệu tập đủ nhân thủ, chuẩn bị xuất phát, tránh cho nơi đó bị kẻ khác phát hiện.

Sau khi chuẩn bị sẵn sàng, bọn họ lập tức xuất phát, luyện dược sư tổng cộng dẫn theo sáu người, tiểu bối dẫn theo đám Sở Cửu Ca năm người, sau đó chính là Liễu thiếu chủ và Liễu ngũ tiểu thư.

Vốn dĩ lần đi ra ngoài này không có ngũ tiểu thư, nhưng ngũ tiểu thư không cam tâm Sở Cửu Ca được đi, cô không được đi, thế nên liền nài nỉ các kiểu với Liễu gia chủ, Liễu gia chủ cuối cùng chỉ có thể đồng ý.

Dù sao ông đã mời nhiều cao thủ đến vậy, đủ để bảo vệ nhi nữ của ông.

Liễu gia chủ là một người cực kỳ cẩn trọng, chúng len lén rời khỏi Liễu thành, mà không hề để người ngoài biết.

Nếu như để người của thế lực khác biết được, bọn chúng đến chia phần, đó không phải là kết quả mà Liễu gia chủ muốn.

Rời khỏi Liễu thành, Đạp Vân Phi Hổ bay vυ"t lên không trung.

Chớp mắt công phu chúng đã ở bên trên một con sông lớn, Liễu gia chủ bảo họ hạ xuống, sau đó lấy ra một con thuyền đã chuẩn bị từ sớm.

Sau khi lên thuyền, Liễu gia chủ nói: "Nơi tọa lạc của cổ mộ này hơi ẩn dật, nằm phía dưới một con sông ngầm dưới lòng đất, thuyền là vì nhiệm vụ lần này cố ý luyện chế ra, chúng ta có thể dễ dàng đi xuống con sông ngầm đó hơn.

Đợi đến khi đi đến cửa khẩu của cổ mộ đó, sắc mặt Liễu gia chủ trầm xuống.

Ông nói:" Không tốt! Lần trước sau khi ta rời khỏi có để lại kí hiệu, bây giờ kí hiệu đó đã không còn, e là đã có một nhóm người khác phát hiện ra cổ mộ này! "

" Liễu gia chủ lần trước trúng chiêu liền xảy ra chuyện, những người khác đi vào nhất định sẽ không có quả ngon ăn, Liễu gia chủ không cần lo lắng. "Có người nói.

" Không ngờ lại có thể ở đây gặp được Liễu gia chủ, thật là phúc phận ba đời, phúc phận ba đời mà! "Vào lúc đó, sau lưng chúng đi ra một nhóm người.

Cách ăn mặc của đám người này có chút kỳ lạ, trên mặt thì vẽ một số hình xăm kì kì quái quái, bởi vì chúng ăn mặc đặc biệt, Liễu gia chủ vừa nhìn liền biết thân phận của chúng.

" Đồ thiên đại đạo đoàn, không ngờ đến các ngươi cũng phát hiện nơi này. "

Gặp phải người tranh giành lợi ích với bản thân, bầu không khí song phương trong phút chốc trở nên căng thẳng.

Đồ thiên đại đạo đoàn, đó là một thế lực nằm xung quanh Hồng Thiên vương triều.

Thế lực này không giống thế lực tông môn hay gia tộc, rất tán loạn, mỗi một người đều là đạo tặc không chịu sự quản thúc của ai cả.

Bản lĩnh ngược lại không tệ, từng người đều không phải thứ lương thiện gì, nhìn trúng thứ gì, thì cho dù là đem người ta diệt môn đi, cũng nhất định phải giành được.

Chúng đối với đủ loại di tích và cổ mộ đặc biệt yêu thích, chúng cũng từ những nơi như vậy có được không ít lợi ích, bành trướng thế lực Đồ thiên đại đạo đoàn của chúng.

Dẫn đầu là một nữ tử yêu mị, một gương mặt bị những đồ án cổ quái đó che đi, nhìn vào có chút quái dị.

Cô nói:" Liễu gia chủ, người của ngươi đừng có dữ như vậy mà! Nơi này hung hiểm thế nào, ngươi đến qua một lần chắc hẳn là phải biết, ngươi chuẩn bị nhiều như thế mà lại muốn sống chết với chúng tôi ở bên ngoài sao? Ông không cảm thấy như vậy rất không đáng hay sao? "

Liễu gia chủ nói:" Vậy thì đã sao? Đây là cổ mộ ta phát hiện trước, ta khuyên các ngươi Đồ thiên đại đạo đoàn vẫn là từ bỏ thì tốt hơn. "

" Từ bỏ! "Khóe miệng nữ tử nhếch lên một nụ cười," Liễu gia chủ quả là biết nói đùa, Đồ thiên đại đạo đoàn chúng ta phát hiện nơi nào có bảo vật, thì chưa từng dễ dàng từ bỏ, chẳng lẽ Liễu gia chủ điểm này lại không rõ hay sao? "

Liễu gia chủ đánh giá chúng, lần này Đồ thiên đại đạo đoàn dẫn theo hơn mười người, quy mô như vậy đối với chúng đã là rất lớn rồi, có thể thấy sự xem trọng cổ mộ lần này.

Bên phía họ tuy rằng nhân số bằng ba lần phía chúng, nhưng lại có đến bảy người trẻ tuổi lực chiến đấu không được, một số luyện dược sư cần được bảo vệ, như vậy tính ra bên phía họ càng bất lợi hơn.

" Liễu gia chủ lần này vì công phá cổ mộ, bỏ vốn liếng lớn mời đến nhiều luyện dược sư như vậy, chúng tôi cũng không muốn đánh nhau mà thương đến các vị luyện dược sư! Không bằng cùng nhau hợp tác, đợi đến khi gặp được bảo vật, thì xem tay chân ai nhanh hơn. "Nữ tử nói.

Tuy rằng chúng tùy tâm sở dục quen rồi, nhưng đối với luyện dược sư cũng không dám đắc tội, vì công phá cái cổ mộ này, ứng phó với đống độc cổ quái đó, chúng cũng đã mời chuyên gia đến.

Đương nhiên trong số chuyên gia của chúng không có luyện dược sư, chỉ có độc sư.

Hợp tác với người của Đồ thiên đại đạo đoàn, đó không khác gì chơi đùa với hổ, nhưng mà Liễu gia chủ không muốn ở nơi này đấu đến ngươi chết ta sống, cho nên chỉ có thể lựa chọn hợp tác.

Độc nơi này hung tàn đến thế, nói không chừng người của Đồ thiên đại đạo đoàn ngủm rồi, mà bên phía họ có Vân đại sư và những luyện dược sư khác, thế nào cũng có biện pháp giải quyết.

Đợi đến khi chúng trúng độc rồi lại giải quyết chúng, khi đó càng thêm dễ dàng.

Liễu gia chủ nói:" Ngươi nói không sai, cổ mộ này không đơn giản, chắc hẳn người của các ngươi đến nơi này cũng đã chịu thiệt. Nếu muốn lợi ích đạt được lớn nhất, xem ra chúng ta đúng là nên hợp tác với nhau. "

" Cách làm của Liễu gia chủ rất sáng suốt, ta là phó đoàn trưởng của Đồ thiên đại đạo đoàn, Lâm Mĩ, sau này nhờ Liễu gia chủ giúp đỡ rồi. "Lâm Mĩ đối với Liễu gia chủ và Liễu gia thiếu chủ cười một cách mê hoặc.

" Uỳnh uỳnh uỳnh! "Đại môn của cổ mộ bị đẩy ra, Liễu gia chủ nói với Sở Cửu Ca:" Mấy người các ngươi nhất định phải cẩn thận, đi sát chúng ta!"
« Chương TrướcChương Tiếp »