Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Nghịch Thiên Thần Y Phi

Chương 338: Trả thù đại thẩm

« Chương TrướcChương Tiếp »
Chương 338: Trả thù đại thẩm

Sở Cửu Ca cầm lấy đan dược vừa mới luyện chế ra đi đến trước mặt Tử Tinh Châu và Nhị Lượng, nói: "Mở miệng!"

"..."

Nhị Lượng và Tử Tinh Châu đồng thời mở miệng ra.

Sở Cửu Ca ném hai viên đan dược vào trong miệng họ, sau đó nói: "Giơ tay!"

"Được!"

Sở Cửu Ca một tay nắm lấy một người, đôi mắt nhìn vào họ, sử dụng năng lực đệ tam trọng 'Nguyệt Mang'.

Một cỗ lực lượng màu trắng chảy vào trong người họ, sau đó trực tiếp đem loại độc đó trong cơ thể họ trực tiếp diệt đi.

Thực ra Tử Tinh Châu suy đoán không có sai, loại độc này là không có giải dược, đan dược cô vừa luyện chế ban nãy chỉ có tác dụng áp chế loại độc này mà thôi.

Đợi thời gian áp chế qua đi, sẽ bạo phát ra càng lợi hại thêm.

Cô cũng không muốn bạn đồng hành của mình chịu tội như vậy, lấy một người phụ nữ mà mình không thích để giải độc.

Vấn đề mà đan dược không thể giải quyết, lực lượng của Bất tử sinh mệnh chi đồng thì có thể.

Tử Tinh Châu và Nhị Lượng cảm thấy thứ làm cho chúng khó chịu đột nhiên biến mất rồi, hơn nữa còn cảm thấy thân thể mình bị một loại lực lượng thần thánh tẩy lễ qua, tứ chi bách hải đều cực kỳ thoải mái dễ chịu.

Tử Tinh Châu rất rõ, hiệu quả của viên đan dược xa xa không bằng tác dụng của cỗ lực lượng này.

Nhị Lượng rất kích động, đây.. đây chính là lực lượng của Bất tử sinh mệnh chi đồng sao?

Hắn sinh ra ở Bất tử cửu tộc, từ nhỏ đã được bảo Bất tử cửu tộc họ là cường đại nhất, nghịch thiên nhất chính là Bất tử sinh mệnh chi đồng.

Đương nhiên, Bất tử sinh mệnh chi đồng chọn chủ nhân cũng rất nghiêm khắc, một khi trở thành chủ nhân của Bất tử sinh mệnh chi đồng, thì tuyệt đối sẽ trở thành cường giả tuyệt thế.

Hắn bây giờ vừa hay đang hưởng dụng lực lượng của Bất tử sinh mệnh chi đồng, lão cha mà biết chắc cũng sẽ ngưỡng mộ hắn mất, người cũng không gặp được chuyện tốt như vậy.

Người của Liễu gia từng người một đều trợn tròn mắt nhìn bọn Sở Cửu Ca, hai tiểu tử này sau khi trúng độc ăn vào đan dược liền khôi phục lại bình thường, đây cũng quá lợi hại đi!

"Uỳnh uỳnh uỳnh!" Vào lúc này Liễu gia chủ vẫn đang chiến đấu với Lâm Mĩ.

Liễu gia chủ đã trúng độc rồi, càng sử dụng lực lượng mạnh, độc trúng càng thêm sâu.

Có lẽ ông không thể nào trong một sớm một chiều có thể giải quyết xong Lâm Mĩ được, ngược lại có khi bản thân cũng chịu trận tại đây.

Sở Cửu Ca nói với hai người họ: "Các ngươi muốn báo thù không?"

Tử Tinh Châu và Nhị Lượng đáp: "Đương nhiên là muốn rồi! Nếu như nơi này không có loại độc đáng chết đó chúng tôi nhất định là người đầu tiên xông lên xé xác tên đại thẩm đáng ghét đó."

Nhưng mà có loại độc đó, bọn họ hoàn toàn không dám.

Loại cảm giác khó chịu muốn chết như vừa nãy, bọn họ không muốn cảm nhận lần nữa đâu.

May là Cửu Ca đến kịp thời, nếu không bọn họ cũng không biết bản thân có kết cục gì.

Sở Cửu Ca nói: "Các ngươi không tiện động tay, vậy thì để ta vậy!"

"Tiểu Cửu, độc đó cũng quá tà môn rồi. Muội vẫn là không nên qua đó." Nhị Lượng lo lắng nói.

Tử Tinh Châu biểu thị đồng tình, "Đúng thế, tên nữ nhân đó sau này tìm cơ hội thu thập sau!"

"Ta cũng không có nói là đi vào bên trong, ở đây cũng có thể báo thù cho các ngươi mà!" Sở Cửu Ca đứng ở cửa, đầu ngón tay lộ ra mấy cây độc châm.

Cho dù là cô, cho dù là đi vào đó thì vẫn chịu ảnh hưởng, cho nên lựa chọn công kích từ xa là được.

Thực lực của Lâm Mĩ không tồi, trong tình hướng bình thường thì cô rất khó mà đánh lén, nhưng bây giờ cô ta đang bị Liễu gia chủ kìm chân, đã lộ ra rất nhiều sơ hở rồi.

Sau khi Sở Cửu Ca phát hiện cô ta lộ ra sơ hở, vô số cây ngân châm bay ra ngoài.

Lâm Mĩ đang toàn tâm toàn ý đối phó với Liễu gia chủ, cũng không có ngờ đến vào lúc này lại có người đánh lén cô.

"Phụt!" Một cây độc châm, đâm vào trong mắt cá chân cô.

"Hít!" Cô ta hít ngược một hơi, trực tiếp ngã ra đất.

"Uỳnh!" Liễu gia chủ tranh thủ thời cơ một chưởng đánh qua, Lâm Mĩ trực tiếp bị đánh bay lên tường.

Lâm Mĩ cực kỳ phẫn nộ, rốt cuộc là ai? Lại dám đánh lén cô!

Cô nhìn thấy tiểu nha đầu mặc y phục đỏ đang đứng ở cửa.

Rơi vào nơi nguy hiểm như vậy, gần như tất cả mọi người đều trông rất chật vật, thế nhưng y phục của tiểu nha đầu này vẫn rất gọn gàng, không thấy một điểm chật vật nào.

Là con nhóc mà cô cho là thân pháp không tồi đó, đáng chết, vậy mà lại trúng phải ám chiêu của tiểu nha đầu đáng chết đó.

"Yêu nữ, chịu chết đi!" Liễu gia chủ lạnh giọng nói.

"Rầm!" Vào lúc Liễu gia chủ muốn công kích Lâm Mĩ, bức tường sau lưng Lâm Mĩ đột nhiên đổ ụp xuống.

"Uỳnh!" Một tiếng vang lớn, đòn công kích này của Liễu gia chủ đánh hụt mất rồi.

Lâm Mĩ bò dậy, chật vật chạy ra ngoài, sau đó cười nói: "Liễu gia chủ, ta không chơi với ngươi nữa, đi trước đây!"

"Tiểu muội muội, dám đánh lén ta, ta nhớ ngươi rồi! Lần sau ta tuyệt đối sẽ không tha cho ngươi." Lâm Mĩ không có ý tốt nhìn Sở Cửu Ca.

"Yêu nữ, ngươi đứng lại cho ta!" Lâm Mĩ chạy rồi, Liễu gia chủ không cam tâm để cho cô ta chạy mất, ông muốn đuổi theo, nhưng toàn thân lại vô lực.

Đáng chết! Độc muốn phát tác rồi.

Ông dựa vào ý chí cường đại của mình, chạy qua đó đem Liễu gia thiếu chủ đẩy ra ngoài, còn có..

"Rầm!" Tên Vu Dược đáng chết đó, trực tiếp bị Liễu gia chủ thô lỗ ném ra ngoài, lười quan tâm hắn có rơi chết hay không.

Liễu gia chủ ôm lấy nữ nhi mình rời khỏi, lúc này ông rất là chật vật.

Người Liễu gia nói với Liễu gia chủ: "Gia chủ, vừa rồi Sở Cửu Ca luyện chế ra giải độc đan rồi, tác dụng giải độc đó cực kỳ tốt, người xem hai tên tiểu tử đó đã khỏi rồi."

Liễu gia chủ vừa nhìn, quả nhiên là thế, vậy là được cứu rồi.

Liễu gia chủ nói: "Sở Cửu Ca, đem giải dược giao ra."

"Không đưa!" Sở Cửu Ca trực tiếp từ chối.

"Ngươi cùng Liễu gia ta cùng thám hiểm cổ mộ, cho nên tất cả đều phải nghe theo an bài của bổn gia chủ, Sở Cửu Ca ngươi đây là muốn tạo phản à?" Liễu gia chủ giận dữ nói.

"Trước đó có lẽ chúng ta là quan hệ hợp tác, mạnh ai nấy đạt được thứ mình muốn, nhưng ngay khoảnh khắc ngươi muốn hy sinh đồng bạn ta, loại quan hệ hợp tác này đã không tồn tại nữa rồi. Cho nên ta không có nghĩa vụ cung cấp đan dược cho các ngươi, các ngươi từ bỏ ý nghĩ đó đi!" Sở Cửu Ca nói.

"Ngươi đừng quá đáng!" Liễu gia chủ giận dữ nói.

"Các ngươi không phản bội người cùng hợp tác, cũng sẽ không rơi vào tình cảnh như hiện tại. Là bản thân ngươi tự tạo nghiệt không thể sống có được hay không!" Sở Cửu Ca lạnh giọng nói.

Liễu gia chủ có ý định cướp lấy, nhưng hiển nhiên đây không phải là quyết định tốt nhất.

Ông nói: "Ngươi rốt cuộc muốn thế nào mới chịu giao giải dược cho chúng tôi?"

"Nể tình ngươi dẫn đường cho bọn ta đến cổ mộ này, ta có thể bán cho ngươi, nhưng mà giá viên đan dược này của ta đắt lắm đó!" Sở Cửu Ca nói.

"Bao nhiêu tiền một viên?" Bọn chúng hỏi.

"Liễu gia chủ lấy ra toàn bộ tải sản trên người ông lúc này, để ta xem tài sản ngươi đáng giá bao nhiêu viên đan dược!" Sở Cửu Ca nhàn nhạt nói.

Những trưởng lão đó của Liễu gia giận rồi, "Ngươi đây hoàn toàn là chặt chém!"

Cho dù là ra ngoài lịch luyện, tài sản mà gia chủ đem theo trên người cũng rất là kinh người có được hay không.

"Vân đại sư, đệ tử này của ngươi hồ nháo quá rồi, cô ta có thể luyện chế ra giải dược, ngươi có lẽ cũng được chứ! Chỉ cần ngươi đem giải dược giao ra cho chúng ta, Liễu gia ta nguyện ý làm ba việc bất kì cho ngươi." Liễu gia chủ nói.
« Chương TrướcChương Tiếp »