Chương 339: Muốn độc chiếm

1585 Chữ Cài Đặt
Chương 339: Muốn độc chiếm

Vân đại sư nói: "Giải dược đó, Cửu Ca có thể luyện chế ra, lão đầu ta thì không nhất định có thể luyện chế ra được! Ngươi đừng cầu xin ta, vẫn là nên xin con bé đi! Thời điểm như vậy Liễu gia chủ vẫn là nên nỡ bỏ ra chút, một khi độc triệt để bạo phát, hậu quả không tưởng được.."

"Quả nhiên.."

Liễu Như sau khi rời khỏi Vu Dược bắt đầu không chịu được nữa, sau đó..

Liễu gia chủ cảm thấy bản thân không cách nào áp chế loại độc đó nữa, nhất định phải có giải dược, nhất định, nếu không e là sẽ tạo thành sai lầm lớn mất.

Liễu gia chủ cuối cùng chỉ có thể nhường bước, ông nhìn Sở Cửu Ca nói: "Sở Cửu Ca, xem như ngươi ác! Đây là nhẫn không gian của ta, cho ngươi.."

Không hổ là một trong ngũ đại gia tộc Hồng Thiên vương triều, thứ mà tùy tiện đem theo bên mình của Liễu gia chủ giá trị không nhỏ đâu.

Sở Cửu Ca nói: "Vậy thì cho các ngươi ba viên đan dược vậy!"

"Tất cả tài sản trên người ta chỉ đáng có ba viên đan dược, ngươi còn không bằng đi cướp!" Liễu gia chủ âm trầm nói.

"Nếu như ta thực sự động thủ cướp lấy, ba viên đan dược này ông cũng đừng mơ có. Liễu gia chủ, ông quyết định để ta cướp sao?" Sở Cửu Ca cười cợt nói.

"Ba viên thì ba viên, mau lấy ra." Liễu gia chủ âm trầm nói.

Sau khi Liễu gia chủ ăn đan dược vào, cảm giác nóng bức trong người đã bình tĩnh lại.

Sau khi Liễu Như ăn xong, hôn mê rồi, cuối cùng cũng an phận.

Còn riêng Liễu gia thiếu chủ, sau khi lâm vào hôn mê, ngược lại không còn có phản ứng với độc đó nữa.

Liễu gia chủ nói: "Vân đại sư, nhi tử ta rốt cuộc là thế nào vậy?"

Vân đại sư ngược lại kiểm tra cho Liễu gia thiếu chủ, ông nói: "Thận hư, bị hút cạn đi tất cả nguyên dương và linh lực, nay kinh mạch bị tổn thương, lâm vào hôn mê! Độc đó đã không còn tác dụng gì với Liễu thiếu chủ nữa, bởi vì.. bởi vì.."

Nhìn sắc mặt càng lúc càng khó coi của Liễu gia chủ, Vân đại sư không biết có nên đem những lời tiếp theo nói ra.

Gia hỏa Nhị Lượng hoàn toàn không hề sợ việc nghiêm trọng, cười: "Phụt! Không phải là bị đại thẩm kia triệt để vắt cạn, không được nữa rồi chứ!"

Sắc mặt của Liễu gia chủ đen như đáy nồi, đây là người thừa kế tương lai của Liễu gia họ, nếu như không còn được nữa, không có hậu nhân, vậy thì..

"Vân đại sư, việc này có trị khỏi được hay không?" Liễu gia chủ hỏi.

"Cái này, vẫn là trước rời khỏi nơi này hẳn nói." Nhìn thái độ của Vân đại sư, Liễu gia chủ cũng biết khả năng là rất thấp.

Nhưng mà vì nhi tử ông, cho dù cầu xin đến trước mặt tứ phẩm luyện dược sư thì cũng phải tìm cách trị khỏi cho hắn.

"Aaaaaaaa!" Vu Dược không bị té chết, bò dậy như một con dã thú nhào về phía Liễu Như.

Sở Cửu Ca nói: "Viên đan dược này Liễu thiếu chủ không dùng đến, hay là cho đệ tử của Ba đại sư đi! Hắn hình như chịu hết nổi rồi."

Liễu gia chủ hừ lạnh, "Cho tên này, nằm mơ đi!"

Đan dược này đắt như vậy, ông sao nỡ cho người khác, hơn nữa còn là người mới ức hϊếp nữ nhi ông, cho dù bỏ đi cũng không cho hắn.

Liễu gia chủ nói: "Đem tiểu tử này đánh ngất đi, trói lại cho ta. Nếu Ba đại sư không chết ở nơi này, ta ngược lại muốn hỏi ông ta, ông ta rốt cuộc dạy ra tên đệ tử hỗn đản thế nào."

"Vâng, gia chủ!"

Vu Dược bị những người của Liễu gia đánh ngất đi, sau đó chúng liền tiếp tục tiến về phía trước, lúc này lại gặp được bọn người Ba đại sư.

Ba đại sư nhìn thấy đệ tử mình bị trói lại, liền hỏi: "Liễu gia chủ, tiểu tử Vu Dược rốt cuộc đắc tội ngươi ở điểm nào? Ta thấy hắn vốn đã bị trọng thương, còn phải chịu sự đối đãi như vậy của các ngươi."

"Hừ! Đợi sau khi ra ngoài, ngươi tự mình hỏi đệ tử ngươi đi! Bây giờ đem người trả lại cho ngươi trước, không cho phép gọi tỉnh hắn, không được phép thả dây trói!" Liễu gia chủ âm trầm nói.

Ba đại sư nhìn thấy ánh mắt như muốn gϊếŧ người của Liễu gia chủ liền không nói gì nữa, so với những người bị mất đi tính mạng, đệ tử mình vẫn còn sống đã phi thường may mắn rồi.

Bọn họ cũng phát hiện điểm đặc biệt nơi Sở Cửu Ca, tiểu nha đầu này không những thiên phú cao, vận khí cũng đặc biệt tốt, mỗi một lần cô ta đều có thể rất nhanh tìm được cửa ra.

Bọn họ đi đến cánh cửa sau cùng, trên cánh cửa này khắc rất nhiều hình khắc nổi, hơn nữa còn không hề có dấu tích có người đến qua.

Liễu gia chủ hít sâu một hơi, chịu hành hạ cả một đường như vậy, hy sinh nhiều người như vậy, cuối cùng cũng tìm được mật thất này rồi.

"Xem ra đám người Đồ Thiên đạo đoàn không hề tìm được đến nơi này, bọn chúng không phải chết dưới những phòng chứa độc đó, thì chính là tìm thấy đường ra chạy mất rồi. Những bảo vật này, Liễu gia ta có thể độc chiếm rồi! Ha ha ha!" Liễu gia chủ cười nói.

"Mở cửa!"

"Uỳnh!" Một tiếng vang lớn, cánh cửa lớn này bị đẩy ra rồi.

Bên trong là một đại điện chất đầy các loại bảo vật trân quý, hơn nữa trong đó còn có một cỗ quan tài cực lớn được những bảo vật đó bao quanh, ông nhìn đều cảm thấy hoa mắt chóng mặt.

"Đợi chút, cẩn thận có cạm bẫy!"

Ánh mắt Sở Cửu Ca lướt qua đại điện này, nơi này không có cơ quan, cũng không có độc.

Rất hiển nhiên có tầng tầng lớp lớp cửa ải cản trở phía trước, mộ chủ này rất tự tin không ai tìm được nơi này.

Cho nên nơi này mới không thiết kế bất kì một cơ quan hay độc nào cả, chỉ có chí bảo cả đời người đó thu thập.

Liễu gia chủ phái người đi vào kiểm tra, phát hiện nơi này không hề có chút nguy hiểm nào.

Bọn chúng kích động nói: "Gia chủ, nơi này rất an toàn, người có thể vào rồi."

Nhiều bảo vật đến vậy, Liễu gia chủ cảm thấy bản thân phát tài rồi.

Cho dù vừa nãy vì có được giải dược mà cho Sở Cửu Ca nhiều bảo vật đến thế, ông vẫn không cảm thấy chút đau lòng nào.

Liễu gia chủ phất tay nói: "Trông chừng chúng, chúng ta đi thu bảo vật!"

Chúng ở đây đương nhiên là chỉ bọn Sở Cửu Ca, còn có Ba đại sư.

Sở Cửu Ca nói: "Liễu gia chủ, ngươi đây là muốn độc chiếm sao?"

"Ngươi trước đó cũng nói rồi, chúng ta đã không còn là quan hệ hợp tác nữa rồi. Muốn lấy của ngươi một viên giải độc đan cũng tính toán kiểu đó, vậy thì ước định trước đó không được tính nữa, hủy bỏ rồi. Bây giờ không phải ai lấy được bảo vật thì bảo vật thuộc về ai đâu, phải xem ai thực lực mạnh hơn!" Liễu gia chủ nói.

"Uỳnh uỳnh!" Cỗ quan tài đó cũng bị đẩy ra rồi, bên trong trân bảo càng nhiều vô số, đem bộ xương bên trong ném qua một bên, sau đó dời những thứ bên trong ra ngoài.

Nhị Lượng có chút tức giận nói: "Tiểu Cửu, chẳng lẽ thực sự để cho chúng lấy sạch hay sao?"

Sở Cửu Ca nhàn nhạt cười: "Không sao!"

Bọn họ cũng đoán được Cửu Ca nhất định có dự tính khác, cũng không có manh động, Liễu gia chủ nói: "Lần này Liễu gia ta có được chỗ tốt lớn, cũng may có sự giúp đỡ của Vân đại sư! Cho nên chúng tôi cũng sẽ không bạc đãi Vân đại sư quá, nơi này những thứ liên quan đến luyện dược, toàn bộ đều thuộc về Vân đại sư ngươi rồi. Còn về ba tên gia hỏa đó, bổn gia chủ thấy chúng tội nghiệp, vậy thì để chúng lựa một món đồ trong đây vậy."

Sở Cửu Ca cười nói: "Vậy thì đa tạ Liễu gia chủ rồi."

Liễu gia chủ hài lòng nói: "Tiểu nha đầu bây giờ chấp nhận số mệnh rồi sao, biết được cục diện hiện tại, rất rốt! Chỉ cần các ngươi yên phận chút, với thực lực của Vân đại sư và thiên phú luyện dược của nha đầu này, Liễu gia ta tuyệt đối sẽ không bạc đãi các ngươi."