Chương 340: Lựa chọn bảo vật

1540 Chữ Cài Đặt
Chương 340: Lựa chọn bảo vật

Vân đại sư đi về phía trước nắm lấy một số tư liệu, thư tịch, vật liệu luyện dược kích động nói: "Thứ đã thất truyền từ lâu lại có thể được tìm thấy ở nơi này."

"Chủ nhân của mộ chủ này là đại nhân vật hơn vạn năm trước, thiên phú luyện dược cực cao, nhưng ông lại càng thích luyện độc, tính cách cũng cổ quái.."

Tuy rằng đồ tốt đều bị đám người Liễu gia như thổ phỉ hốt sạch, nhưng mà đối với một luyện dược sư mà nói, thu hoạch của Vân đại sư cũng là rất lớn.

Có lẽ khi có được những thứ này, ông có thể đột phá tứ phẩm luyện dược sư cũng không chừng.

Lúc này Ba đại sư cũng hỏi: "Liễu gia chủ, không phải nói trước là ta cũng có phần sao?"

Vân đại sư thu hoạch không ít, Ba đại sư nhìn thấy cũng thèm thuồng

"Ngươi vẫn muốn chia phần, ngươi nằm mơ giữa ban ngày đi! Liễu gia ta chưa tìm ngươi tính sổ thì đã rất tốt rồi, ngươi có lẽ vẫn chưa biết đệ tử ngươi rốt cuộc đã làm gì nhỉ?" Sắc mặt Liễu gia chủ âm trầm nói.

Ba đại sư hận chết tên đệ tử ngốc kia của ông, nếu không phải do hắn, ông cũng sẽ không bị Liễu gia chủ chán ghét đến nhường này!

Rất nhanh họ đã chọn xong đồ, Sở Cửu Ca lựa chọn một viên đá đen tuyền, Tử Tinh Châu chọn một hộp kim châm như hiến bảo vật mà đưa đến cho Sở Cửu Ca, hắn nói: "Cửu Ca, ngươi cảm thấy bộ châm này thế nào?"

Sở Cửu Ca đáp: "Rất không tồi!"

"Vậy thì bộ này đi!" Tử Tinh Châu thấy Sở Cửu Ca hài lòng, vui vẻ nói.

Nhị Lượng lựa chọn một bộ cung tên, dù sao cũng là vật bồi táng của một cổ mộ vạn năm, cấp bậc của linh khí so với thứ Tam Tiền tìm được tốt hơn rất nhiều.

Người của Liễu gia cổ quái nhìn chúng, ba tên gia hỏa này đúng là có chút cổ quái.

Một bộ châm và một bộ cung tên cũng không tồi, cũng không phải thứ tốt nhất tại nơi này, khiến cho mọi người khó hiểu chính là tiểu cô nương Sở Cửu Ca lại lựa chọn một viên đá.

Viên đá rách nát này hoàn toàn không nhìn ra điểm đặc biệt, Liễu gia chủ hỏi: "Các ngươi xác định là lấy những thứ này, đặc biệt là viên đá này, không thay đổi chú ý nữa chứ?"

Sở Cửu Ca gật đầu nói: "Xác định rồi!"

"Vậy được! Viên đá này thuộc về ngươi rồi." Liễu gia chủ nói.

Sở Cửu Ca đem viên đá màu đen đó cất đi, đây không phải một viên đá bình thường gì, mà là một phần của Tinh Thần Hỗn Độn đỉnh.

Cô cũng không ngờ vận may của bản thân tốt đến vậy, nhanh như thế đã tìm được mảnh thứ ba, mà Nhị Lượng và Tử Tinh Châu đem thứ họ chọn được tặng cho Sở Cửu Ca, đối với ý tốt này của họ cô đương nhiên rất vui vẻ đón nhận.

Lúc này người của Liễu gia như một trận cuồng phong quét qua, đem đồ trong cổ mộ càn quét không còn thứ gì, sau đó nói: "Lần này thu hoạch không tồi, chúng ta lập tức rời khỏi nơi này! Về Liễu gia!"

"Vâng!"

Đi vào thì khó, nguy cơ trùng trùng, đi ra lại dễ dàng hơn rất nhiều.

Nhưng khi đi qua vực sâu đó, chúng ngửi thấy một mùi máu tanh cực nồng.

Những gia hỏa đang đợi chúng ở cửa ra, lúc này đã bị sát hại một cách tàn nhẫn.

Chúng hoặc bị độc chết hoặc bị lợi khí đâm chết..

Nhìn tình hình này, nhất định là do người của Đồ Thiên đạo đoàn làm.

Chắc chúng gặp phải phiền phức nào đó, không dám tiếp tục tiến sâu vào trong cổ mộ, cuối cùng lựa chọn rời khỏi.

Họ rất may mắn có thể đi ra được, nhưng những người đợi người Liễu gia trở lại ở bên ngoài lại không được may mắn đến vậy.

Đồ Thiên đạo đoàn bị tổn thất thảm trọng đương nhiên rất không vui, cho nên gϊếŧ đi chúng để hạ giận.

Liễu gia chủ rất lạnh nhạt, dù sao họ cũng đã có được bảo vật của cổ mộ này, những người này cũng không còn chút tác dụng nào nữa.

Ba đại sư cũng bị dọa cho đổ mồ hôi lạnh, trước đó may là ông đi theo đám người Liễu gia chủ vào trong, nếu không trong số những thi thể chết thảm hại này sẽ có thêm ông.

Ngồi Đạp Vân Phi Hổ cấp tốc rời khỏi, người của Liễu gia trông chừng đám người Sở Cửu Ca rất kỹ, dù sao cũng không được để chúng chạy mất.

Nếu không tin tức người Liễu gia họ có được trọng bảo bị truyền ra ngoài, bị mấy đại thế lực khác biết được thì cũng phiền phức to.

Liễu gia họ muốn âm thầm phát tài, sau đó không chút tăm hơi vượt qua tứ đại gia tộc khác.

Đám người Sở Cửu Ca tạm thời cũng không có ý định bỏ đi, sau khi trở về Liễu gia, Sở Cửu Ca tắm rửa sạch một thân bụi bẩn, trước nghỉ ngơi cho thật tốt.

Lúc này Liễu Như cũng tỉnh lại rồi, cô rất là tiều tụy, những gì xảy ra trong cổ mộ như một cơn ác mộng.

Cô nói: "Con muốn gϊếŧ hắn, con muốn gϊếŧ chết tên súc sinh đó! Aaaaaaaaaa!"

Vu Dược cũng đã tỉnh lại, sau khi ngâm qua nước đá hắn cuối cùng cũng bình tĩnh lại, hắn nói: "Liễu gia chủ, ta sẽ chịu trách nhiệm! Tất cả mọi thứ đều do độc gây ra, ta cũng không phải cố ý."

Ba đại sư bị dọa sợ hết hồn, thì ra đệ tử mình đã làm ra việc như vậy, chẳng trách Liễu gia chủ lại phẫn nộ như vậy, nhưng mà đây cũng là việc tốt!

"Liễu gia chủ, nếu như hai hải tử đã gạo nấu thành cơm, vậy thì hai người có thể kết thành phu thê, đệ tử nhà ta cũng không tồi, muốn thiên phú tu luyện có thiên phú tu luyện, thiên phú luyện dược cũng không tồi." Ba đại sư nói.

Đệ tử ông có thể trở thành phu quân của viên ngọc quý trên tay Liễu gia chủ, ông có lẽ cũng sẽ có được không ít lợi ích.

Sắc mặt Liễu gia chủ khó coi đến cực điểm, nhưng cũng không còn cách nào khác.

Trong sạch của nữ nhi ông bị hủy, cũng chỉ có thể gả cho Vu Dược thôi.

Thế nhưng Liễu Như lại phi thường kháng cự việc này, cô nói: "Cha, con không muốn gả cho hắn! Hắn căn bản không được, vừa ngắn vừa nhỏ, ngay đến yêu nữ đó cũng chê, con mới không cần hắn làm phu quân mình."

Nghe thấy lời này, sắc mặt Vu Dược lúc này đen đến có thể nhỏ ra mực.

Thân là nam nhi lại bị nữ nhân ở trước mặt mình chê phương diện đó, đây tuyệt đối là sự sỉ nhục lớn nhất của hắn.

Vu Dược nói: "Ta biết Liễu Như muội muội lúc này vẫn chưa chấp nhận được ta, ta sẽ khiến muội trở thành tân nương hạnh phúc nhất."

Liễu Như phẫn nộ nói: "Ngươi nằm mơ, ta sẽ không gả cho ngươi."

Liễu Như sống chết không chịu gả cho Vu Dược, Liễu gia chủ muốn thê tử mình nói chuyện với cô, đột nhiên ông cảm thấy thân thể ông nóng lên một cách điên cuồng.

Liễu Như cũng thế!

Liễu gia chủ tức giận nói: "Đáng chết, giải dược của nha đầu đó không hoàn toàn có tác dụng, chúng ta trúng kế rồi! Mau mời luyện dược sư đến cho ta, chuẩn bị nước đá."

"Vâng, gia chủ!"

Thế nhưng những thứ này vẫn chưa kết thúc, hoàn toàn không có tác dụng, Liễu gia chủ chỉ còn cách bảo người gọi mấy thϊếp thất của ông đến.

Còn về Liễu Như, Vu Dược nói: "Liễu Như muội muội, độc của muội vẫn chưa được giải, để ta giúp muội nhé!"

"Chỉ dựa vào ngươi, ngươi nghĩ có tác dụng sao? Mau tìm cho bổn tiểu thư mấy tên nam nhân tuấn mỹ cường tráng đến."

"Liễu Như, ngươi dám!" Vu Dược cũng giận rồi, hắn cảm thấy bị Liễu như đội cho vô số mũ xanh, quả thật không thể nhịn!

"Bổn tiểu thư có gì không dám, đây là nhà ta! Còn về ngươi, đem hắn đưa đến chuồng heo, tên nam nhân này ta không muốn nhìn thấy nữa."

"Liễu Như! Một ngày phu thê trăm ngày ân, ngươi lại dám đối xử với ta như vậy!" Vu Dược bạo nộ nói.