Chương 343: Vui một chút

1590 Chữ Cài Đặt
Chương 343: Vui một chút

"Cửu Ca ngươi cũng quá mạnh rồi, vậy mà lại có thể trộm bảo vật từ trong tay đám người đại đạo đó." Tử Tinh Châu cũng kinh ngạc không thôi.

"Nhưng mà không có trộm được đồ của Liễu gia vẫn là có chút tiện nghi cho chúng, ta ra ngoài làm thêm vụ, lập tức sẽ trở lại."

Ngữ khí của Sở Cửu Ca nhẹ nhàng như nói ra ngoài uống một ngụm nước vậy, đối với Sở Cửu Ca mà nói đích thực rất nhẹ nhàng, bởi vì đại bộ phận người của Liễu gia đã ra ngoài đuổi theo đám đại đạo rồi, phòng thủ nội bộ rất mỏng manh.

Trộm sạch Liễu gia, với Sở Cửu Ca mà nói một chút tính khiêu chiến cũng không có.

Sở Cửu Ca đem một số bảo bối của Liễu gia trộm sạch sành sanh, đặc biệt là Liễu Như, đó thực sự là một hào tiền riêng cũng không chừa lại cho cô.

Sở Cửu Ca quả nhiên rất nhanh liền trở về, cô nói: "Tỷ có tiền rồi, ta mời khách, nửa đêm sau mọi người có muốn vui một chút hay không?"

Nhị Lượng nói: "Tốt quá tốt quá!"

Khóe miệng Tử Tinh Châu giật điên cuồng, tên vô tâm này, sao hắn có một cảm giác chẳng lành chút nào.

Quả nhiên, Sở Cửu Ca dẫn họ đi vui một chút, đó đúng là vui một chút! Bởi vì Sở Cửu Ca đưa họ đi uống hoa tửu.

Nhị Lượng trợn to mắt, bóng ma tâm lý khi ở cổ mộ để lại vẫn còn đó, đối với nữ nhân ngoài tiểu Cửu hắn đều tránh xa cho an toàn.

"Tiểu Cửu, chúng ta đi đi!"

"Đến cũng đến rồi, uống rượu thôi! Chẳng lẽ không đáng ăn mừng sao?"

Đúng là nên ăn mừng, đổi một địa điểm cũng được mà! Tại sao cứ phải là nơi này, Nhị Lượng cảm thấy da đầu tê rần.

"Công tử, ngài sao lại ngại ngùng như vậy!"

"Công tử, ngài đỏ mặt rồi!"

"Ta mời ngài một ly!"

Nhị Lượng bị người trêu chọc đến không chịu được nữa, thực sự hết cách đành muốn nhảy qua cửa sổ trốn mất rồi.

Sở Cửu Ca nhìn ra ý định của Nhị Lượng, cô cười nói: "Được rồi! Không trêu ngươi nữa, các ngươi ra ngoài hết đi!"

"Vâng, công tử!" Những mỹ nữ đó cười với Sở Cửu Ca.

Sở Cửu Ca dẫn theo hai đồng bạn đến uống rượu hoa, đương nhiên là nữ cải nam trang rồi.

"Tiểu Cửu!" Nhị Lượng ai oán nói.

"Tuy là ta sẽ không cáo trạng cho Cửu thúc, nhưng ngươi sau này ngàn vạn.. ngàn vạn đừng đến những nơi như này!"

Sở Cửu Ca nói: "Liễu gia chủ và Liễu Như ăn đan dược của ta không hề giải được độc, vừa về đến Liễu gia liền độc phát, bây giờ Liễu gia chủ vẫn nằm trong lòng đám nữ nhân kìa! Mà các ngươi một chút vấn đề cũng không có, nhất định sẽ khiến cho chúng hoài nghi, cho nên chỉ là ra đây làm làm dáng thôi!"

Nhị Lượng nói: "Thì ra là thế!"

Dù sao họ ở đây chơi vui uống đủ đến trời sáng là được, hơn nữa trực tiếp ở lại chỗ này rồi, đương nhiên Tử Tinh Châu và Nhị Lượng không có yêu cầu nữ nhân, một tên giả nam nhân như cô càng không rồi.

Sáng ngày hôm sau tỉnh lại, độc của Liễu gia chủ giải rồi, cũng triệt để tỉnh táo lại, vừa tỉnh ông liền cảm thấy cả cơ thể hư nhược như muốn chết.

"Gia chủ!"

"Gia chủ người vẫn ổn chứ?"

Từng người mỹ thϊếp lo lắng nói, phải biết Liễu gia chủ tuổi tác đã không còn trẻ, hôm qua phóng túng như vậy, thật sợ thân thể ông không chịu được.

Liễu gia chủ thấp giọng nói: "Tốt rồi! Các nàng lui ra trước đi!"

"Vâng, gia chủ!"

Sau khi họ rời khỏi, Liễu gia chủ cảm thấy toàn thân vô lực, kết quả từng tin tức được truyền đến.

"Cái gì? Đồ Thiên đại đạo đoàn vậy mà đem bảo bối của cả Liễu gia ta trộm sạch rồi, không chỉ bảo vật lấy được từ trong cổ mộ, còn có bảo vật trong bảo khố sao!"

"Đáng ghét! Phong tỏa thành cho ta, lục soát! Vô luận thế nào cũng phải đem chúng tìm ra cho ta."

Đồ Thiên đại đạo đoàn bị Sở Cửu Ca chụp mũ cho, thực ra chúng chỉ hứng thú với thứ Liễu gia lấy từ trong cổ mộ mà thôi, thực sự là không có ý định đem Liễu gia vét sạch, triệt để đắc tội Liễu gia.

Mà vào lúc này những người của Đồ Thiên đạo đoàn cũng tỉnh lại rồi, chúng kinh hãi nói: "Gặp quỷ rồi, đồ đâu! Đồ đi đâu hết rồi?"

Bảo vật mà chúng khó khăn lắm mới có được mất tích rồi, đối tượng tình nghi đầu tiên đương nhiên là đồng bọn của chúng, dù sao chúng cũng không phải chưa từng làm qua chuyện người mình ăn người mình.

Cũng chỉ có người của chúng mới có thể đến gần chúng trộm đồ mà không ai hay biết!

Một số thành viên của Đồ Thiên đạo đoàn đều rút vũ khí ra, bọn chúng nói: "Nói, có phải ngươi không?"

"Ngươi kẻ cướp hô bắt cướp à!"

"..."

Mắt thấy chúng sắp đánh với nhau, lúc này Lâm Mĩ đi ra, nhìn thấy hàng chữ trên thân cây, cắn răng nghiến lợi nói: "Đệ nhất thần trộm!"

"Đừng cãi nữa!"

Bọn chúng cũng đã nhìn thấy dòng chữ đó rồi, viết một cách hết sức tiêu sái, "Đáng chết, thực là vẫn còn có người ngoài chúng ta trộm đi bảo vật mà ta trộm từ Liễu gia ra!"

"Đệ nhất thần trộm, chúng ta hành tẩu giang hồ lâu vậy, nhưng lại chưa từng nghe nói đến người tên Đệ nhất thần trộm mà!"

"Đáng chết! Hắn rốt cuộc làm thế nào tiếp cận chúng ta, lấy đi đồ của chúng ta, mà chúng ta một chút cũng không phát giác được."

Một độc sư trong chúng nói: "Ta không có phát hiện xung quanh chúng ta bị người hạ qua khói mê, cũng tức là nói tên Đệ nhất thần trộm này thực sự là dựa vào kỹ thuật trộm của hắn mà trộm đi chiến lợi phẩm của chúng ta."

Có thể làm đến mức này, kỹ thuật trộm có thể nói là tuyệt đỉnh, chẳng trách tự xưng là Đệ nhất thần trộm, e là gia hỏa đó rất tự tin rằng giới trộm cướp không ai so được với hắn.

Tuy là rất bội phục kỹ thuật trộm của tên Đệ nhất thần trộm đó, nhưng dám trộm đi chiến lợi phẩm của chúng, mà còn để lại một lời nhắn như thế, không nghi ngờ gì là đang tuyên chiến với Đồ Thiên đại đạo đoàn chúng.

Lâm Mĩ nói: "Tên Đệ nhất thần trộm này, e là khoảnh khắc chúng ta đi vào Liễu gia, đã nhìn chằm chằm chúng ta rồi. Sau đó một đường đi theo chúng ta, tốc độ của chúng ta đã rất nhanh rồi, đủ để cắt đuôi người của Liễu gia lại không thể cắt đuôi hắn, có thể thấy tốc độ và thân pháp của hắn phi thường tốt, hơn nữa năng lực ẩn thân cũng rất mạnh."

"Chúng ta bắt buộc phải nhanh thông báo đến đoàn trưởng, nhất định phải tra ra thông tin về tên Đệ nhất thần trộm này, sau đó lại nghĩ biện pháp báo thù."

Ra ngoài thi hành nhiệm vụ lần này, rõ ràng đã sắp thành công rồi, kết quả nửa đường nhảy ra tên Đệ nhất thần trộm này phá đám, đây tuyệt đối là lần đầu chúng gặp phải.

Lửa giận trong lòng chúng cháy hừng hực, hạ quyết tâm sau khi tìm được tên Đệ nhất thần trộm đó, nhất định khiến hắn cảm nhận cảm nhận cực hình khủng bố nhất trên thế gian này.

Phải để tên đó biết, người của Đồ Thiên đại đạo đoàn chúng không phải dễ đắc tội đâu.

Liễu gia tổn thất thảm trọng, Liễu gia chủ cảm thấy việc xấu ập đầu, đợi đến khi một ngày sắp trôi qua hết, ông mới có thời gian đi tìm Sở Cửu Ca tính sổ.

Đều trách thuốc của tiểu nha đầu đó không tốt, nếu không ông cũng sẽ không vừa trở về đến Liễu gia liền phải bận giải độc, dẫn đến người của Đồ Thiên đạo đoàn gϊếŧ vào Liễu gia ông, ông cũng không cách nào ứng phó.

Ông khí thế hùng hồn tìm đến chỗ Vân đại sư, phát hiện mấy tên tâm phúc của mình đang giao linh dược cho Vân đại sư.

Ông đen mặt hỏi: "Vân đại sư, tiểu nha đầu Sở Cửu Ca kia đâu rồi?"

Vân đại sư nói: "Tiểu nha đầu Sở Cửu Ca đêm qua lén lút cùng với hai tên tiểu tử đó rời khỏi Liễu gia rồi, ta cũng không biết chúng đi ra ngoài làm gì? Mong Liễu gia chủ phái người đi tìm chúng về, nháo cả ngày cũng chưa có trở về, ta sợ là xảy ra chuyện rồi."