Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Nghịch Thiên Thần Y Phi

Chương 344: Muốn gả nhị lượng

« Chương TrướcChương Tiếp »
Chương 344: Muốn gả Nhị Lượng

Liễu gia chủ nói: "Tìm cho ta! Vô luận thế nào đều phải tìm ra chúng cho ta!"

"Vâng!"

Bọn Sở Cửu Ca cũng không có bỏ trốn, ở tại Liễu thành đương nhiên rất dễ tìm thấy họ rồi.

"Gia chủ, Sở tiểu thư bao hết một gian hoa lâu, sau đó đem hoa khôi của cả con đường đều bao hết rồi, náo hết một đêm, bây giờ còn chưa tỉnh, cần tôi dẫn gia chủ qua đó xem không?" Thị vệ Liễu gia phụ trách tìm người rất nhanh trở về hồi báo.

Liễu gia chủ cũng rất rõ chúng tại sao lại phải làm vậy. Dù sao đêm qua ông cũng cảm thấy những cơ thϊếp của ông không đủ nhiều, không cách nào giải độc, càng đừng nói hai thiếu niên tinh lực tràn đầy.

Xem ra Sở Cửu Ca không hề cho ông thuốc giả, mà là với trình độ luyện dược của cô, cũng chỉ có thể miễn cưỡng đem độc áp chế, nếu không bạn của cô cũng không cần làm như vậy.

Liễu gia chủ nói: "Không cần đâu, đợi Sở Cửu Ca về tới Liễu gia thì báo lại cho ta! Trông chừng chúng cho cẩn thận, vô luận thế nào cũng không được để cho ba đứa nó rời khỏi Liễu thành."

Liễu gia vẫn còn một đống việc phiền phức cần xử lý, thương vong thảm trọng không nói, mà lại còn thiếu tiền, một mớ bòng bong!

Ba đại sư thấy đệ tử ông dốc hết tâm huyết dạy dỗ ra, lại bị đám người Đồ Thiên đạo đoàn tàn nhẫn gϊếŧ chết, thì trong lòng cảm thấy đáng tiếc.

Rõ ràng hắn đã nhanh sắp trở thành con rể quý của Liễu gia chủ, sao lại chết đi thế này!

Ba đại sư còn phát hiện ngũ tiểu thư Liễu gia này không biết xấu hổ, không trung trinh với đệ tử ông, dưới cơn tức giận đem chuyện của Liễu Như truyền ra ngoài.

Rất nhanh cả Liễu thành đều đã biết ngũ tiểu thư Liễu gia không biết xấu hổ, cực kỳ phong lưu..

Đến khi trời tối, bọn Sở Cửu ca mới trở về, Liễu gia chủ được biết cô đã trở về, liền dẫn theo người đến chất vấn cô.

Ông nói: "Sở Cửu Ca, ngươi thật to gan, đan dược bán cho ta giá cao đến vậy, vậy mà chỉ có tác dụng áp chế, mà không phải giải sạch độc."

Sở Cửu Ca nói: "Ta chỉ là một nhị phẩm luyện dược sư mà thôi, thực lực vốn dĩ có hạn. Có thể luyện chế ra áp chế độc tố đã không tồi rồi, nếu như không có đan dược áp chế độc tố này, Liễu gia chủ bây giờ e là không thể an toàn từ cổ mộ đem ra nhiều bảo vật đến thế, không phải sao?"

"Không được! Ngươi nhất định phải trả lại tiền, đem những thứ trước đó người tống tiền từ chỗ lão phu giao ra đây." Liễu gia chủ giận dữ nói.

Sở Cửu Ca nói: "Xin lỗi, Liễu gia chủ, tiền mà lần trước ông trả tối qua ta đã tiêu hết ở con đường hoa lâu rồi, ngươi cũng biết những hoa khôi mà có thể lọt vào mắt xanh của ta giá cả đều rất đắt mà!"

Vốn dĩ muốn đem những thứ trước đó từ chỗ Sở Cửu Ca lấy lại, để giải quyết khó khăn trước mắt của Liễu gia.

Không ngờ nha đầu này lại bại gia đến thế, vậy mà toàn bộ tiêu sạch rồi!

Liễu gia chủ tức đến hơi thở cũng trở nên không thuận nữa, ông nói: "Sở Cửu Ca, rất tốt! Người đâu! Đem Sở Cửu Ca trước nhốt vào địa lao cho ta."

Vào lúc đó Vân đại sư đi ra nói: "Cửu Ca rốt cuộc phạm phải sai lầm gì? Liễu gia chủ lại muốn đem con bé nhốt vào địa lao, còn không bằng đem lão phu trực tiếp đưa đến đó luôn đi."

Liễu gia chủ nói: "Vân đại sư, Sở Cửu Ca cô ta.."

Sở Cửu Ca nhìn Liễu gia chủ nói: "Liễu gia chủ, ngươi nói xem ta làm sai gì rồi? Khiến cho người không thể không nhốt ta lại. Nhị phẩm luyện dược sư tuy là không bằng tam phẩm luyện dược sư, nhưng dù sao cũng là một nhị phẩm luyện dược sư, ngươi cũng phải cho ta một lời giải thích."

"Lúc trước khi ta bán đan dược cho ngươi đích thực có tác dụng rất lớn, thậm chí có thể nói là cứu một mạng của ngươi, ta cũng không có bảo đảm với ngươi là nhất định có thể thanh trừ sạch sẽ độc tố mà? Ngươi vì việc này mà giận ta, ta không phục! Còn về việc trả lại tiền, chúng ta một tay giao hàng một tay giao tiền, Liễu gia chủ không muốn nhận, đây không phải là phong phạm mà một gia chủ nên có."

"Gia chủ, đúng thế! Sở tiểu thư nói không sai."

"Chúng tôi biết tâm trạng của gia chủ không tốt, nhưng cũng không đến nỗi xử lý một tiểu cô nương người ta, địa lao là nơi thế nào? Đó là nơi mà luyện dược sư tôn quý nên đến sao?"

Một số trưởng lão quan trong của Liễu gia đứng bên cạnh cũng nói giúp Sở Cửu Ca!

Bọn họ vì trúng độc bị thương, hôm qua không có tham chiến, tuy rằng hôm qua Liễu gia bị Đồ Thiên đạo đoàn gϊếŧ không ít người, nhưng họ vẫn sống sờ sờ ra đó.

Họ đã nhận ân của Vân đại sư, vẫn còn cần Vân đại sư giúp họ khôi phục da thịt, đương nhiên cần giúp đỡ!

Sắc mặt Liễu gia chủ trầm xuống, những trưởng lão Liễu gia bên cạnh ông đây vậy mà chỉ trong một ngày, đã thiên hướng về Vân đại sư rồi.

Vân đại sư nói: "Ta vẫn còn một chuyện cần phải nói với Liễu gia chủ, trong cổ mộ ta thu hoạch được không ít, hôm qua ta đã có thể luyện chế ra được tứ phẩm đan dược rồi. Nếu Liễu gia chủ không tin, có thể tìm người đến giám định viên đan dược này."

Vân đại sư lấy ra một viên đan dược, đan hương đó cực kỳ nồng đậm, trên mặt Sở Cửu Ca lộ ra vẻ vui mừng, nói: "Đột phá rồi! Thực là quá tốt rồi!"

Tử Tinh Châu và Nhị Lượng cũng nói: "Chúc mừng Vân đại sư."

"Chúc mừng Vân đại sư!"

Liễu gia họ cuối cùng đã mời đến được một tứ phẩm luyện dược sư rồi, lúc này Liễu gia chủ không biết là nên mừng hay nên buồn.

Vân đại sư nói: "Bất kì ai cũng không được vô duyên vô cớ ức hϊếp Cửu Ca, cho dù là Liễu gia chủ cũng thế, nếu Liễu gia chủ vẫn chủ ý không qua được với một tiểu bối, ta cho dù có liều cái mạng già này cũng sẽ bảo vệ cho con bé."

Một tứ phẩm luyện dược sư, Liễu gia không dám đắc tội, cũng không ai rảnh đi tìm đệ tử của một tứ phẩm luyện dược sư phiền phức.

Liễu gia chủ nói: "Tất cả những việc xảy ra trước đó, bổn gia chủ có thể không tính toán với tiểu nha đầu này, chúng ta cho qua, nhưng mà ta có một yêu cầu, đó chính là Vân đại sư bắt buộc phải trở thành khách khanh của Liễu gia!"

Liễu gia chủ đây hiển nhiên là lấy Sở Cửu Ca ra uy hϊếp Vân đại sư, Vân đại sư gật đầu nói: "Được! Ta trở thành khách khanh Liễu gia các ngươi là được chứ gì."

Ông có thể luyện chế ra tứ phẩm đan dược thực ra là do may mắn, bản thân muốn trở thành tứ phẩm luyện dược sư vẫn còn chút khoảng cách, Liễu gia vốn không có ý định thả ông đi, chi bằng ông thuận theo ý họ trở thành khách khanh, vừa hay dùng thân phận này bảo vệ cho đám Sở Cửu Ca.

Thu phục được một tứ phẩm luyện dược sư, đây tuyệt đối là một việc Liễu gia chủ vừa lòng trong ngày hôm nay nhất.

Tuy rằng không thể thu thập nha đầu Sở Cửu Ca này ông rất tức giận, nhưng nghĩ lại thì bản thân quá thiếu bình tĩnh rồi, không cần biết thuốc đó có trị tận gốc không, thuật luyện đan của Sở Cửu Ca cũng phi thường lợi hại, sư phụ của cô có thể trở thành tứ phẩm luyện dược sư, cô cũng có thể trở thành, thậm chí mạnh hơn, giữ cô ta lại thật tốt chắc chắn chỉ có lợi chứ không hại.

Những trưởng lão đó nói: "Chúc mừng Vân đại sư trở thành khách khanh của Liễu gia ta!"

"Chúc mừng gia chủ thu được một tứ phẩm luyện dược sư làm khách khanh!"

Cả Liễu thành tin đồn đều lan truyền đầy đầu đường xó chợ, lúc này Liễu Như đang khóc trong lòng mẫu thân cô.

"Hu hu hu! Mẫu thân làm sao đây? Con là do trúng độc mới thế, bây giờ con bị tiếng xấu như vậy, con làm sao có thể gặp người nữa!"

Liễu gia chủ mẫu nói: "Phu quân, việc này nên làm thế nào?"
« Chương TrướcChương Tiếp »