Chương 345: Liễu gia ép hôn

1563 Chữ Cài Đặt
Chương 345: Liễu gia ép hôn

Liễu gia chủ nói: "Còn có thể thế nào? Trước đem con bé gả đi để chặn miệng thiên hạ đã!"

"Vậy phu quân có ứng viên thích hợp hay không?" Không có người nam nhân có địa vị nào có thể nhịn được mình bị đội vô số mũ xanh.

"Vốn dĩ Vu Dược đó cũng là một ứng viên không tồi, đáng tiếc hắn quá xui xẻo, tối qua bị người của Đồ Thiên đạo đoàn gϊếŧ chết rồi."

"Gia hỏa đó chết là đáng đời!" Liễu Như ác độc nói.

"Con câm miệng cho ta, nếu con không gả ra ngoài, danh tiếng sẽ càng ngày càng xấu, bắt buộc phải tìm được một người thích hợp."

"Cha! Thiếu niên bên cạnh Vân đại sư đó không tồi." Liễu Như nói.

"Tiểu tử đó đúng là không tồi, thiên phú cũng cao, nhưng mà tình huống hôm đó hắn cũng biết, con cảm thấy hắn chịu cưới con sao?" Liễu gia chủ nói.

"Vậy thì cha nói hôm đó trong cổ mộ hắn cũng đã chiếm thân thể con, hắn cần phải chịu trách nhiệm, nếu như hắn không chịu trách nhiệm thì đem hắn phế đi." Liễu Như nói.

Cô nhất định phải có được Nhị Lượng, nam nhân ngay đến yêu nữ đó cũng không có được, sẽ trở thành của cô.

Liễu gia chủ nói: "Con nói không sai, lần đó khi chúng ta đến đó bọn họ đã y phục lộn xộn, trúng độc lâu đến vậy không thể nào thực sự nhịn được. Chỉ là hắn không muốn thừa nhận mà thôi."

Nữ nhi của mình gả cho bạn của thiên tài luyện dược Sở Cửu Ca, vậy thì có thể cột chặt tuyệt đối hai sư đồ này trên con thuyền Liễu gia ông rồi.

Nhị Lượng lúc này thực sự là người đang nằm không cũng trúng đạn.

Lúc này cả Liễu gia đều đang truyền rằng thiếu niên bên cạnh Vân đại sư kia trong lúc đi lịch luyện bên ngoài đã có một đoạn duyên với ngũ tiểu thư nhà họ, hai người tình đầu ý hợp, rất nhanh chuyện tốt sẽ đến với Liễu gia rồi.

Còn về những tin đồn thất thiệt ở bên ngoài, đều do những người có thù với Liễu gia truyền ra.

Tin tức này truyền đến tai Nhị Lượng, Nhị Lượng tức điên lên!

"Cái quỷ gì thế? Ta có duyên với Tinh Châu cũng sẽ không với nữ nhân đó được hay không, trời đất!"

Tử Tinh Châu nói: "Ngươi nói cái gì? Ngươi không phải thực sự thích nam nhân chứ!"

"Cút! Đừng hả hê khi người gặp nạn, tiểu Cửu nên làm thế nào đây? Chúng ta khi nào mới chạy, Liễu gia này thực sự phiền chết đi được."

Vô duyên vô cớ dính phải chuyện này, lòng muốn gϊếŧ người Nhị Lượng cũng có.

Sở Cửu Ca nói: "Liễu Như sau khi trúng độc danh tiết không bảo toàn được cho nên đây là muốn tìm người gả đi, thanh niên tuấn kiệt Hồng Thiên vương triều là không thể nào gả rồi, Vu Dược cũng chết rồi, nên là mới nhắm trúng miếng mồi ngon là ngươi. Dù sao hôm đó trong cổ mộ ngươi cũng có mặt, tuy rằng ngươi không có đυ.ng vào cô ta, nhưng mà không thể nào ngăn cản cô ta giá họa cho ngươi!"

Nhị Lượng chỉ cảm thấy tuyết tháng sáu bay đầy trời, mà Liễu gia chủ cũng dẫn theo Liễu Như tìm đến Nhị Lượng.

Liễu gia chủ nói: "Chuyện của ngươi và Như nhi ta đã biết, ngươi cần phải chịu trách nhiệm với Như nhi! Năm ngày sau là ngày lành tháng tốt, các ngươi đại hôn đi!"

Liễu gia chủ gia thế này, hiển nhiên là muốn ép hôn, khẩu khí này hoàn toàn không muốn cho Nhị Lượng có cơ hội lựa chọn.

Nhị Lượng lạnh giọng nói: "Ngươi nói bậy bạ gì đó!"

Hắn thân là thiếu chủ đệ nhị tộc của Bất tử cửu tộc, vậy mà lại bị người của một gia tộc bất lưu ép hôn.

Liễu Như nói: "Ngươi đừng có không chịu nhận, các ngươi ở trong mật thất đó tận một canh giờ, độc đó sớm đã phát tác rồi, ngươi sao lại có thể không bị gì được."

Mọi người đều biết độc đó lợi hại nhường nào, cô đích thực ở chung với họ trong một mật thất, chỉ cần cô cắn chặt không buông, Nhị Lượng trăm miệng cũng không giải thích được.

"Tinh Châu cũng không có chuyện gì, vì sao ta lại phải có chuyện?" Nhị Lượng nói.

Liễu Như nói: "Hắn còn đẹp hơn cả nữ nhân, nhất định là thích nam nhân."

Mặt Tử Tinh Châu trầm xuống, cũng không biết vì sao tự nhiên mình lại phải mang cái danh thích nam nhân, người nữ nhân này quả là không nói lý lẽ.

Liễu gia chủ nói: "Không cần biết ngươi có đồng ý chịu trách nhiệm hay không, ngươi bắt buộc phải cưới nữ nhi nhà ta."

Nhị Lượng lạnh giọng nói: "Không thể nào, lão cha ta sẽ không đồng ý đâu, ai lại đi cưới người nữ nhân này."

"Trước đại hôn, nữ nhi nhà ta sinh cho nhà ngươi một nhi tử, phụ thân ngươi tuyệt đối sẽ đáp ứng thôi! Ngươi xuất thân từ tiểu tông môn của nơi nhỏ đó, nhất định gia tộc cũng không lớn mạnh gì, kết thân với Liễu gia ta đó là vinh hạnh của gia tộc ngươi." Liễu gia chủ ngạo mạn nói.

Nhị Lượng nói: "Ngươi thực cho là ta sẽ xem Liễu gia ngươi ra gì sao? Dù sao ta tuyệt đối sẽ không cưới người nữ nhân này."

"Hỗn xược!" Một lão giả đột nhiên xuất hiện, ông ta lấy một mảnh vải bịt lấy mũi Nhị Lượng.

"Khục khục khục!" Hít vào một loại mùi rất cổ quái, Nhị Lượng cảm thấy toàn thân vô lực.

"Lão bất tử nhà ngươi, vậy mà lại hạ độc ta." Nhị Lượng giận dữ nói.

"Chỉ là một loại độc khiến cho người toàn thân vô lực, không sử dụng ra được linh lực mà thôi, chết không được. Chỉ để cho ngươi ngoan ngoãn chịu trách nhiệm cưới Liễu gia ngũ tiểu thư làm thê." Người ra tay là Ba đại sư.

Đây là việc Liễu gia chủ nhờ ông giúp, ông thực ra rất bất mãn, đệ tử mình vốn có cơ hội cưới Liễu gia ngũ tiểu thư làm thê, kết quả bị người gϊếŧ rồi, khiến cho tên tiểu tử bên người Vân đại sư nhặt được tiện nghi.

Vân đại sư lạnh giọng nói: "Ngươi vậy mà lại ở trước mặt ta hạ độc người bên cạnh ta, Ba đại sư, ngươi có còn đặt lão phu vào trong mắt hay không?"

Ba đại sư nói: "Tuy rằng ngươi miễn miễn cưỡng cưỡng luyện chế ra được tứ phẩm đan dược, thực lực vẫn chưa ổn định đúng không! Độc này của ta là Liễu gia chủ lấy ra từ trong cổ mộ, ta gia công thêm chút, không phải là tứ phẩm luyện dược sư thì không thể giải độc được! Ngươi thay vì tức giận với ta, còn không bằng trong mấy ngày này đề cao thực lực, nếu không tiểu tử này đành phải ngoan ngoãn cưới Liễu tiểu thư làm thê rồi!"

Liễu gia chủ nói: "Bỏ rơi người của Liễu gia ta cho dù là Vân đại sư cũng không bảo vệ được ngươi, ngươi tốt nhất ngoan ngoãn mà cưới nữ nhi ta. Ta chỉ nói đến đây, ngươi tự mình suy nghĩ đi."

"Như nhi, chúng ta đi! Con cũng nên chuẩn bị gả rồi, năm ngày sau, chính là ngày đại hôn của con."

Một đám người rời đi, như thể vận mệnh của nhóm Nhị Lượng đã bị nắm trong lòng bàn tay của họ.

Đôi mắt Nhị Lượng bốc lên lửa giận, Sở Cửu Ca nói: "Vào trong nói đi!"

Cửa vừa đóng, Nhị Lượng nói: "Tiểu Cửu, loại độc chết tiệt này muội có giải được không?"

Vân đại sư kiểm tra cho hắn, nói: "Lão gia hỏa đó vẫn xem như hiểu ta, độc này ta đúng là không có bản lĩnh giải, Cửu Ca con có biện pháp hay không?"

Khóe miệng Sở Cửu Ca khẽ nhếch lên, nói: "Con đương nhiên có thể giải!"

Bạn của mình bị Liễu gia ép hôn một cách vô sỉ, trong lòng cô cũng rất giận, dù là trộm sạch hết Liễu gia vẫn cảm thấy quá tiện nghi cho chúng rồi.

Sở Cửu Ca nói: "Ta trước đem giải dược luyện chế ra đã."

Nhị Lượng trúng độc, cả người đều rất khó chịu, độc đương nhiên không nên để nó tồn tại trong cơ thể quá lâu.

Sở Cửu Ca luyện chế ra giải dược, Nhị Lượng ngay lập tức nuốt vào, thuốc đến bệnh hết.

Nhị Lượng nói: "May là tiểu Cửu muội y thuật cao minh, tiếp theo chúng ta nên làm thế nào? Nghĩ cách rời khỏi đi! Liễu gia này ta thực sự là không ở lại được nữa rồi."