Chương 350: Tạm thời tha cho

1538 Chữ Cài Đặt
Chương 350: Tạm thời tha cho

"Binh binh binh!" Công kích của cao thủ luyện linh cảnh khiến cho hắn cảm thấy ngũ tạng lục phủ của mình như muốn vỡ nát, cả người của hắn bị đánh bay ra ngoài.

"Đáng ghét! Các ngươi muốn chết!" Hắc Viêm bạo phát ra ngọn lửa cực kỳ khủng bố, giao đấu không ngừng với chúng.

Tử Tinh Châu vẫn cho rằng lần này hắn chắc tan xương nát thịt rồi, kết quả lại đυ.ng vào một đoàn lông lá, rất thoải mái, sờ rất êm, Tử Tinh Châu cảm thấy tim mình như muốn tan chảy ra.

"Đoàn lông lá nhỏ, ngươi đến rồi." Tử Tinh Châu kinh ngạc nói.

Hắc Viêm nói: "Đàn em, đến vừa hay, lên cho ta! Chơi chết chúng!"

"Gào gào gào!" Đoàn lông lá nhỏ lớn tiếng gầm lên.

Những tên Liễu gia đó thất kinh, chúng kinh ngạc nói: "Sao có thể? Đây.. đây là.."

"Không đúng! Sao một khu rừng nhỏ bên ngoài Liễu thành của chúng ta lại có một con linh thú?" Chúng khó tin nói.

Tại thất quốc, một con linh thú cũng không thể gặp được, nhưng mà Hồng Thiên vương triều là có, nhưng cũng không phải là một khu rừng nhỏ liền có thể tùy tiện gặp được.

Ở trước mặt linh thú, cao thủ luyện linh cảnh tất cả cũng chỉ là rác rưởi mà thôi.

Sắc mặt chúng trắng bệch, lúc này sao còn quan tâm truy gϊếŧ Tử Tinh Châu nữa, chạy trốn quan trọng hơn!

"Gia chủ! Cứu mạng!" Chúng la hét thất thanh.

Tử Tinh Châu kích động nói: "Đoàn lông lá nhỏ ngươi tiến cấp rồi, thực là giỏi quá đi! Đi, chúng ta đi giúp Cửu Ca và Nhị Lượng."

"Gào gào gào!"

Hắc Viêm nói: "Gia hỏa này vận khí không tồi, đi đến Hồng Thiên vương triều, nơi này linh khí đầy đủ, liền thuận lợi đột phá rồi. Khúc gỗ, chúng ta đi, lần này rời khỏi liền nhẹ nhàng rồi."

"Ngươi kêu to lên, kêu càng vang càng tốt, hù hù chúng."

"Gào gào gào!" Quả nhiên tiếng gào cực kỳ có khí thế của linh thú liền truyền ra xa.

Liễu gia chủ đang vây công Nhị Lượng cũng nghe thấy, và bị dọa sợ, nơi này vậy mà lại gặp được linh thú.

Rất nhanh, ông ta liền nhìn thấy mấy tên thủ hạ của mình chật vật chạy đến, chúng nói: "Gia chủ, gia chủ không ổn rồi! Có một con linh thú, có linh thú.."

"Linh thú thì đã sao? Chúng ta có nhiều cao thủ Hóa đan cảnh như vậy, còn sợ một đầu linh thú sao? Tiếp tục công kích.."

Trong lúc Liễu gia chủ hạ lệnh, Sở Cửu Ca kéo Đế Ma Cung, một cây tên ngũ hành vô hình hướng về sơ hở Liễu gia chủ lộ ra.

Liễu gia chủ bản năng cảm nhận thấy một loại nguy hiểm chí mạng, sau đó liền phát hiện một cây lợi tiễn ngũ hành đâm đến, đợi khi ông phát hiện đã muộn rồi!

"Phụt!" Cây lợi tiễn này trực tiếp đâm xuyên qua chân trái ông.

"Rầm!" Ông ngã ra đất.

Tranh thủ lúc này, Nhị Lượng cũng công kích ông ta một cách điên cuồng, mà Sở Cửu Ca cũng lấy ra một cây cung tên khác, vô số lợi tiễn như mưa hướng về phía chúng tập kích đến.

Bây giờ sau một tên đó, cô vẫn còn sức lực có thể động thủ.

"Gia chủ!"

Tiếng phá không của mũi tên, nghĩ đến sự công kích của linh kỹ, điều này khiến cho những người Liễu gia trở nên cực kỳ hỗn loạn.

"Gào gào gào!" tiếp đến liền có khí tức của linh thú ập đến, chúng nhìn thấy một con vật to khổng lồ, đây thực sự là linh thú.

Nếu Liễu gia chủ không bị một mũi tên đó làm cho trọng thương, ông ta nắm chắc có thể không lo sợ về linh thú, thế nhưng..

Không ngờ tiểu nha đầu Sở Cửu Ca đó ngoài thiên phú luyện dược cực cao, tiễn thuật cũng cực cao.

Mũi tên đó quá quỷ dị rồi, nếu người của ông muốn đối phó với linh thú, lại còn phải đối phó tiểu tử Nhị Lượng, căn bản không thể bảo vệ ông được.

Một khi hộ vệ thả lỏng, cây lợi tiễn kia của Sở Cửu Ca đâm xuyên sẽ không còn là chân trái ông nữa, mà là trái tim ông.

Liễu gia chủ hận không thể bắt lấy Nhị Lượng lột da rút gân, để thiên tài luyện dược sư Sở Cửu Ca giúp Liễu gia họ đạt được càng nhiều lợi ích hơn, nhưng ông càng sợ chết, càng tiếc cái mạng này của ông, cho nên không dám cược!

Cuối cùng Liễu gia chủ nói: "Chúng ta đi! Bây giờ mọi người đều trọng thương rồi, không nên cứng đối cứng với linh thú này, chúng ta trước rút, Sở Cửu Ca, đừng nghĩ lần này chúng tôi tha cho các ngươi, các ngươi liền có thể vô ưu vô lo, đắc tội Liễu gia ta, chỉ cần các ngươi còn ở Hồng Thiên vương triều, chúng tôi nhất định sẽ đuổi gϊếŧ đến cùng."

Ông để lại lời cảnh cáo, bị thân tín của ông dìu rời khỏi khu rừng nhỏ này, Sở Cửu Ca nhắm về hướng bóng lưng chúng bắn ra thêm vài mũi tên!

"Binh binh binh!"

Liễu gia chủ nói: "Sở Cửu Ca, ta tha cho ngươi một mạng! Ngươi vậy mà không biết điều, rất tốt! Ngươi đợi đó cho ta!"

Sở Cửu Ca nói: "Chúng ta mau rời khỏi nơi này."

Người của Liễu gia tuy là rời khỏi rồi, nhưng không đại biểu chúng không chơi xấu, nửa đường quay lại. Cô cũng nhìn ra Nhị Lượng sắp đến cực hạn rồi, mà linh lực của cô cũng không thể bắn thêm một mũi tên nào nữa.

"Được!" Nơi mà nhóm Sở Cửu Ca rời khỏi đi đến chính là nơi trước đó họ vừa mới đi, cổ mộ dưới lòng đất.

Trước khi đi vào cổ mộ, Sở Cửu Ca tìm một nơi an toàn, giúp họ trị liệu thương thế trước.

Tử Tinh Châu bị thương nặng nhất, kinh mạch Nhị Lượng căn bản không thích ứng được linh lực của thế giới này, không phải khó chịu bình thường.

Ngược lại tên cung tiễn thủ trong bóng tối là cô, quá lắm chỉ là bị kình phong của cao thủ làm xước da mà thôi, một chút cũng không nghiêm trọng.

"Các ngươi nghỉ ngơi trước, ta luyện đan cho các ngươi! Hiệu quả của đan dược lần này có lẽ sẽ càng tốt hơn." Sở Cửu Ca lấy ra một viên đá màu đen, sau đó truyền vào linh lực, sau đó lại lấy ra Tinh Thần Hỗn Độn đỉnh.

Tìm thấy mảnh vụn của Tinh Thần Hỗn Độn đỉnh nằm ngoài dự liệu của cô, nhưng trước đó ở Liễu gia, cô không dám tùy tiện lấy ra dùng, nếu bị đám người Liễu gia đó phát hiện, thì lúc đó phiền phức lớn rồi.

Bây giờ đã rời xa Liễu gia, chúng dù thế nào cũng sẽ không nghĩ đến ba người họ lại sẽ lần nữa đi vào cổ mộ.

Sở Cửu Ca tiện tay giúp cho dược đỉnh này khôi phục nguyên trạng, sau đó dung hợp, bây giờ Tinh Thần Hỗn Độn đỉnh đã được đệ tam trọng rồi.

Có được phần thứ ba trong truyền thừa của Tiên y, Sở Cửu Ca cũng có được không ít lợi, Sở Cửu Ca nói: "Đợi đó, ta luyện chế đan dược trị thương cho các ngươi, cấp đặc biệt đó!"

"Còn có Nhị Lượng, việc trước đó mà ngươi đề nghị với ta, ta giờ đã có được càng nhiều truyền thừa của Tiên y, cũng đã có chút manh mối rồi."

Luyện dược sư của Bát đại thánh tộc vốn dĩ là truyền thừa của Tiên y, hơn nữa còn không phải là toàn bộ, hơn vạn năm từng đời truyền xuống, đương nhiên có rất nhiều đan phương bị thất truyền.

Mà truyền thừa Sở Cửu Ca đạt được, lại rất hoàn chỉnh, đan dược Bát đại thánh tộc có thể luyện chế ra được, cô nhất định cũng được!

Trong khi nhóm Sở Cửu Ca đang trị thương, Liễu gia chủ kéo theo đôi chân nhanh phế đi của mình về tới Liễu gia.

Liễu gia lúc này đã loạn thành một mớ bòng bong, cuối cùng làm kinh động cả đến Liễu gia lão tổ, có ông ta trấn áp, việc này cũng xem như bình yên xuống.

Liễu gia lão tổ xuất hiện thực sự là quá trễ rồi, Liễu Như và Ba đại sư đã triệt để hoàn thành hôn lễ rồi.

Liễu gia lão tổ nói: "Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Trong lúc ta bế quan tu luyện, Liễu gia cho ngươi quản đến lộn xộn như vậy, ngươi thật đáng chết!"