Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Nghịch Thiên Thần Y Phi

Chương 351: Đuổi khỏi tông môn

« Chương TrướcChương Tiếp »
Chương 351: Đuổi khỏi tông môn

"Lão tổ con sai rồi, con thật sự sai rồi." Liễu gia chủ cũng không thèm quan tâm đến đôi chân đang bị thương của mình, vội vàng quỳ xuống.

Liễu gia có được địa vị một trong ngũ đại gia tộc không phải do người gia chủ là ông đây lợi hại thế nào, mà là do vị lão tổ có tu vi Hóa Đan cảnh cửu trọng này mới có được.

Liễu gia chủ một năm một mười kể lại đầu đuôi câu chuyện, Liễu gia lão tổ quả thực không thể tin được, Liễu gia của mình trở nên như vậy, lại chính vì ba tên tiểu gia hỏa không đến hai mươi tuổi mà ra..

"Vân đại sư!" Liễu gia lão tổ thịnh nộ hét lên.

Vân đại sư rất ung dung đối diện chúng, ông nói: "Việc ba tiểu gia hỏa gây ra ta cũng có trách nhiệm, nhưng mà Liễu gia lão tổ chẳng lẽ muốn gϊếŧ đi khách khanh Liễu gia không bằng?"

Khách khanh có địa vị rất được xem trọng tại các gia tộc, hơn nữa rất quan trọng, vào những lúc bình thường Liễu gia tuyệt đối không làm ra việc như vậy.

"Gϊếŧ thì gϊếŧ! Gϊếŧ một tên luyện dược sư như ngươi mà thôi." Liễu gia lão tổ phẫn nộ nói.

Nếu không phải do gia hỏa này dẫn theo ba tên náo loạn kia, Liễu gia họ sao có thể loạn đến nước này.

Chuyện xảy ra tại buổi hôn lễ này truyền ra ngoài, người của cả Hồng Thiên vương triều này sẽ cười chết Liễu gia họ.

"Phụ thân, đừng! Vân đại sư là tứ phẩm luyện dược sư, bệnh của con và nhi tử, còn có độc của các trưởng lão đều cần Vân đại sư giúp đỡ, người.. người đừng tức giận.." Liễu gia lão tổ muốn gϊếŧ Vân đại sư, Liễu gia chủ còn gấp hơn cả Vân đại sư.

"Tứ phẩm luyện dược sư!" Được biết Vân đại sư là tứ phẩm luyện dược sư, có vậy Liễu gia lão tổ mới thu lại uy áp của bản thân.

Ông cảm thấy Liễu gia của ông không bằng ba đại tông môn là do không có được một tứ phẩm luyện dược sư, từng tên tứ phẩm luyện dược sư đó đều cao cao tại thượng, không dễ gì thu nạp.

Bây giờ Liễu gia ông đã chiêu mộ được một tứ phẩm luyện dược sư, cũng không tệ!

"Chúng là đến từ thế lực nào?" Liễu gia lão tổ hỏi.

"Thái Vân Tông, Thái Vân Tông của thất quốc đó!" Liễu gia chủ nói.

"Lập tức phái người đến đó, đem Thái Vân Tông diệt đi cho ta, lại dám dạy ra những đệ tử hỗn trướng như vậy."

Rốt cuộc ai càng hỗn đản hơn, những tên Liễu gia vậy mà trong lòng lại không hiểu rõ, Vân đại sư ngầm nói.

"Ta đã viết thư cho Thái Vân Tông rồi, trục xuất chúng khỏi Thái Vân Tông, từ nay về sau chúng với Thái Vân Tông không hề có chút liên quan nào, Sở Cửu Ca cũng không còn là đệ tử của ta rồi." Vân đại sư nói.

Vốn dĩ Cửu Ca cũng không phải là đệ tử của ông, với thực lực của ông còn không có tư cách làm sư phụ của Cửu Ca.

Biểu hiện của Vân đại sư, hiển nhiên là muốn vạch rõ ranh giới với ba tên gia hỏa đó, Vân đại sự lựa chọn bảo toàn Thái Vân Tông, mà không phải là Sở Cửu Ca.

Sở Cửu Ca không còn sự che chở của tứ phẩm luyện dược sư, đợi lần sau bắt được cô, Liễu gia họ có thể tùy ý đối phó rồi.

Liễu gia chủ nói: "Xem ra Vân đại sư càng xem trọng Thái Vân Tông hơn, nếu như Vân đại sư cũng mở lời rồi, chúng ta cũng không nên làm khó Thái Vân Tông nữa!"

Liễu gia lão tổ nói: "Cũng phải! Tông môn nhỏ đến thế vẫn không đáng để chúng ta ra tay, tránh bị người khác chê cười."

"Vậy những quan khách bị trúng độc đó, lão già đó lại nói với ta là không có giải dược, trước đó lại nói rất chắc nịch rằng có giải dược, bây giờ các vị quan khách đều có ý kiến rất lớn với Liễu gia, việc này không xử lý tốt, e là Liễu gia ta sẽ có thêm rất nhiều kẻ địch." Liễu gia lão tổ nói.

"Ta có thể trước xem xem chúng, trúng phải độc gì? Có lẽ lão phu có biện pháp." Vân đại sư nói.

"Được, vậy ngươi qua đó đi!"

Tự nhiên đi tham gia hôn lễ, kết quả khiến cho bản thân trúng độc.

Họ xuất thân không thấp, thậm chí còn có cả người của ngũ đại gia tộc, gặp phải nạn lần này, từng người một sắc mặt đều rất khó coi.

Lúc này một người luyện dược sư đi vào, giúp chúng kiểm tra thân thể.

Ông nói: "Ta có lẽ có thể luyện chế ra giải dược, xin các vị yên tâm đừng nóng vội, hãy đợi thêm một chút nữa."

Vân đại sư đương nhiên biết làm thế nào giải độc, bởi vì Sở Cửu Ca sớm đã đem các bước luyện chế giải dược nói với ông rồi, linh dược cũng đã chuẩn bị sẵn hết cho ông, ông chỉ cần làm y như thế là được.

Nếu như thế mà còn không cách nào giải độc, vậy thì ông có thể về quê làm ruộng rồi.

Ba người bọn họ đều là những hài tử tốt có thiên phú vượt trội, đáng tiếc Thái Vân Tông bây giờ chưa thể che chở cho chúng, chỉ đành tạm thời đưa ra lựa chọn như thế, nhưng trong lòng của họ, chúng vẫn luôn là đệ tử của Thái Vân Tông.

Vân đại sư luyện chế ra giải dược, lập tức thấy hiệu quả, những khách quý đó đều đã biết được thực lực của Vân đại sư, bắt đầu chuẩn bị lôi kéo người.

Liễu gia chủ nói: "Vân đại sư là khách khanh luyện dược của Liễu gia ta, các ngươi vẫn là từ bỏ đi!"

Bọn chúng đều cho rằng Vân đại sư ở lại Liễu gia là mai một tài năng, chúng khuyên không được, cũng chỉ đành từ bỏ.

Có Liễu gia lão tổ xuất hiện giải quyết, những quan khách đó cho dù là có bất mãn, cũng chỉ có thể chấp nhận lời xin lỗi của Liễu gia, chuyện cứ thế cho qua.

Liễu Như triệt để không còn mặt mũi gặp người rồi, bị Liễu gia chủ nhốt ở một tiểu viện hẻo lánh.

Ba đại sư bị Liễu gia nhốt vào địa lao, cả đời này cũng đừng mơ có thể ra ngoài.

Vân Hồng nhìn về phương xa, nói: "Phụ thân, con không cam tâm! Gia tộc trong đại quốc bá đạo như vậy, chúng ta lại bất lực đến thế, chỉ có thể đem Sở sư muội bọn họ trục xuất sư môn?"

Vân tông chủ nói: "Đây là quyết định của Cửu Ca, chúng cần phải bay đến nơi càng cao càng xa hơn, chúng vốn không phải là người phàm, không muốn Thái Vân Tông chúng ta bị kéo vào vòng xoáy nguy hiểm."

"Vẫn là do chúng ta chưa đủ mạnh, nếu như tông môn chúng ta đủ cường đại, đệ tử ra ngoài lịch luyện cũng sẽ không thể tùy tiện bị người khác ức hϊếp." Vân Hồng nói.

Việc mà nhóm Sở Cửu Ca gặp phải tại Hồng Thiên vương triều, khiến cho Vân Hồng triệt để muốn Thái Vân Tông biến càng thêm cường đại.

Lúc này nhóm Sở Cửu Ca vừa hay đang hướng về hướng cổ mộ, Nhị Lượng nói: "Tiểu Cửu, bảo vật bên trong không phải đều ở hết chỗ muội rồi hay sao? Chúng ta còn đến nơi quỷ quái đó làm chi?"

Sở Cửu Ca nói: "Chủ nhân của chủ mộ đó là người không đơn giản, ngươi cho rằng đồ người đó cất giấu riêng chỉ có những thứ này sao? Kỳ thực đó chỉ là vẻ bề ngoài mà thôi, vẫn còn rất nhiều đồ tốt giấu ở nơi sâu hơn cơ."

Lần trước cô đã nhìn ra, chỉ là do người của Liễu gia đang có mặt ở đó, cô đương nhiên sẽ không nói ra với chúng, đợi sau này quay lại rồi lấy.

Nơi đó kín đáo như vậy, muốn vào đó càng nguy cơ trùng trùng, cô cũng rất chắc chắn không có người phát hiện nơi cất giấu bảo vật, cho nên không vội gì mà lấy.

Lần này trở mặt triệt để với Liễu gia rồi, rời khỏi Liễu gia, bên cạnh toàn là người đáng tin cậy, nên đã đến lúc đi lấy những bảo vật đó rồi.

"Thì ra là thế! Quá tuyệt rồi!" Nhị Lượng cực kỳ kích động nói.

"Vậy thì chúng ta mau qua đó đi!"

Đến nơi quen thuộc, họ hướng về phía con sông đó.

Nhị Lượng nói: "Lần này ta không có thuyền chạy qua đó nữa! Vậy chúng ta bơi qua đó đi!"

"Tiểu Cửu khả năng bơi của ngươi thế nào?" Tử Tinh Châu hỏi.

Sở Cửu Ca đáp: "Ta nói các ngươi ngốc rồi hay sao? Ta biết bản thân phải đến nơi này, đương nhiên phải chuẩn bị sẵn, ta đem thuyền mà trước đó Liễu gia chuẩn bị trộm đi luôn rồi."

Con thuyền đó là linh khí do luyện khí sư đặc biệt chế tạo ra, thu nhỏ lại có thể đặt vào trong nhẫn không gian của Liễu gia chủ.

Ngày đó cô lướt qua một lượt nhẫn không gian cô có được trong tay, con thuyền này đương nhiên thuận tay dời đến tay cô rồi.
« Chương TrướcChương Tiếp »