Chương 356: Yêu nghiệt bệnh tật

1562 Chữ Cài Đặt
Chương 356: Yêu nghiệt bệnh tật

Thần côn đáp: "Bởi vì Nữ vương của Hồng Thiên vương triều, thích nhất chính là những nam tử yêu mĩ như ngươi vậy. Đương nhiên gần đây cô ta càng để tâm một nam nhân cực phẩm, thân phận nam nhân kiểu đó là người mà cô ta không thể với tới, cho nên cô ta gần đây đang tìm vật thay thế."

Nhị Lượng nói: "Tinh Châu, xem ra ngươi phải cám ơn Cửu Ca rồi, đây là Cửu Ca có tầm nhìn xa!"

"Việc này thì ta đúng là không dự đoán trước được, ta cũng không phải là thần côn!" Sở Cửu Ca nói.

Hoàng đế của Hồng Thiên vương triều là một nữ nhân, xưng là Hồng Thiên nữ hoàng, Hồng Thiên nữ hoàng khi mà tiên đế còn sống là sủng phi của người, hơn nữa chỉ độc sủng mình cô ta.

Cô ta vì có được sự sủng ái của tiên đế, mấy chục năm tính toán lên kế hoạch, vào lúc sức khỏe tiên đế không được tốt đem toàn bộ nhi tử của ông đều hại chết, hại tàn. Lấy lý do hoàng thất không có người kế vị, bản thân mình kế thừa ngai vị, trở thành nữ hoàng duy nhất trong lịch sử Hồng Thiên vương triều.

Một nữ nhân xưng đế đương nhiên sẽ có rất nhiều người bất mãn, những Nữ hoàng của Hồng Thiên là một người thủ đoạn tàn độc, tâm địa sắt đá, năng lực của bản thân cô vốn dĩ tại Hồng Thiên không mấy ai so được, cho nên người bất mãn với cô, toàn bộ đều bị cô ta gϊếŧ chết.

Bây giờ cô ta đã yên ổn ngồi vững hoàng vị của Hồng Thiên vương triều, người trong thiên hạ không ai dám đàm tiếu về cô ta.

Một nữ nhân khủng bố và đầy dã tâm như vậy, cũng là một người háo nam sắc, không thích nam nhân khí khái, càng xinh đẹp càng yêu mĩ cô ta càng thích, ba ngàn hậu cung nam sủng.

Tử Tinh Châu thấp giọng nói: "Phụ hoàng ta trước đó bảo muốn tặng ta cho một người làm nam sủng, không phải là nữ hoàng Hồng Thiên này chứ? Nhưng cũng rất có khả năng, bởi vì Hồng Thiên vương triều cường đại, phụ hoàng ta mới muốn đến lấy lòng."

Lúc này hắn lại cảm thấy rất may vì mặc nữ trang đến Hồng Thiên, nếu không e là đã bị bắt đi làm nam sủng của nữ hoàng rồi!

Vào lúc này, một giọng nói dịu dàng truyền đến, "Được rồi! Quẻ ngày hôm nay đã bói xong rồi, cõng ta trở về đi!"

Công tử xuất trần như tiên nhân này, giống như không có xương cốt nằm dài trên lưng Nhị Lượng, toàn thân giống như không còn chút hơi sức nào.

Nhị Lượng dường như đã rất quen thuộc, thực sự đem hắn cõng lên.

"Tiểu Cửu, chúng ta đến chỗ hắn ở."

Tử Tinh Châu ngẩn ra, nói: "Các ngươi quen biết!"

"Đúng thế! Quen biết!" Nhị Lượng nói.

Sở Cửu Ca dường như đoán được thân phận của người này rồi, nói: "Đi thôi!"

"Mới nửa năm không gặp thôi! Ngươi lại ốm đi rồi." Nhị Lượng nói.

"Nói bậy, ta đây rõ ràng đã nặng lên!"

Dưới sự chỉ đường của người trên lưng Nhị Lượng, đám Sở Cửu Ca lạc đường rồi, đúng là lạc đường rồi!

Nhị Lượng mặt đầy vạch đen, nói: "Ta sai rồi! Ta đáng lẽ không nên để tên ngốc nhà ngươi dẫn đường, sớm biết ta đã tìm một khách điếm ở rồi."

"Vội cái gì? Để ta bói một quẻ ta liền biết chính xác con đường rồi."

"Ngươi vẫn là đừng bói nữa, tiểu Cửu chúng ta đi tìm khách điếm!" Nhị Lượng tức tối nói.

"Ta đúng là ngốc mới ba lần bảy lượt tin gia hỏa nhà ngươi!" Hắn bực bội nói.

Thiếu niên cười ra tiếng, "Phụt! Cuối cùng cũng chịu thừa nhận bản thân ngốc rồi à!"

Sở Cửu Ca và Tử Tinh Châu vẫn một mực im lặng đi theo hai tên không đáng tin này, không ngờ bản thân lại đi cả một quãng đường uổng công.

"Haiz! Biết ngay các ngươi sẽ lạc đường mà." Vào lúc đó, một người thiếu niên quý khí mười phần, ăn mặc rất sang trọng xuất hiện trước mặt họ.

Gia hỏa này ăn mặc còn khoa trương hơn lần gặp trước, từ trên xuống dưới không có cái nào là đắt nhất chỉ còn càng đắt hơn mà thôi.

"Tiền Tiền, ngươi đến đón ta rồi."

"Đón ngươi, mơ đi, ta đương nhiên là đến đón Cửu muội muội rồi, Cửu muội muội, chúng ta đi!" Tam Tiền nói với Sở Cửu Ca.

Đây là nơi ở tạm của họ ở Hồng Thiên vương triều, bởi vì Tam Tiền không muốn ở tại Hội đấu giá Cửu Thiên, cho nên đã mua nơi này.

Nếu như đã do gia hỏa Tam Tiền này mua, chi phí tiêu tốn lớn đến đâu có thể tưởng tượng ra được, cả phủ đệ đều lộ ra khí thế thổ hào.

Tam Tiền nói: "Chỉ có dùng thứ đắt nhất tốt nhất, Cửu muội muội mới ở thoải mái được!"

"Ngươi cứ đắc ý đi! Xem ngày nào Nhất Nhất cắt đi tiền của ngươi, ngươi cứ đợi làm ăn xin trên đường đi!" Nhị Lượng nói.

Bất kể nơi này hào hoa thế nào, dù thế nào họ cũng đã có nơi dừng chân tạm thời tại Hồng Thiên vương triều này rồi.

Lúc này người thiếu niên kia cũng giới thiệu bản thân mình với Sở Cửu Ca, hắn mở miệng nói: "Đệ tứ tộc Tứ Sinh, sở trường xem quẻ. Đánh nhau ta không giỏi, sức khỏe cũng không được tốt, Cửu muội muội đừng có chê bai ca ca."

Sở Cửu Ca nói: "Đệ cửu tộc Cửu Ca, sau này xin chỉ giáo nhiều. Nếu như đã là đồng bạn, đương nhiên không có chê hay không."

"Ta là Tử Tinh Châu!" Tử Tinh Châu nói.

Nhị Lượng hỏi: "A Sinh, đệ nói xem không được mệnh số của tiểu Cửu, không phải là thật chứ! Còn có việc mà đệ không nhìn thấu được sao."

"Vâng!" Tứ Sinh nói.

Sở Cửu Ca đáp: "Nhìn không thấu cũng không sao, mệnh số cũng không phải không bao giờ thay đổi không phải sao?"

Tứ Sinh nói: "Đúng!"

"Sức khỏe của ngươi!" Tay Sở Cửu Ca đặt trên tay hắn, bắt mạch cho hắn.

Một cơ thể cực kỳ suy nhược, không như Dung Uyên là do sau này bị trọng thương, bị hạ một loại độc cực kỳ âm độc tạo thành. Thân thể Tứ Sinh tồi tệ, là do sinh ra đã vậy.

Tam Tiền nói: "A Sinh trời sinh có số làm thần côn, nhưng cũng phải trả giá của nó, đệ ấy vừa sinh ra đã rất suy nhược, là người có sức khỏe yếu nhất trong số bọn ta. Đã nói lần này không cần đệ qua đây, giao cho ba bọn ta là được, đệ cứ.."

Tứ Sinh đáp: "Bởi vì ta bói được, hộp bất tử do đệ tứ tộc ta bảo hộ đang ở đây. Ta thân là thiếu chủ đệ tử tộc, có nghĩa vụ đem hộp bất tử đã đánh mất tìm trở về."

"Hơn nữa, ta cũng muốn gặp Cửu muội muội mà!"

Câu cuối cùng của Tứ Sinh, khiến cho Nhị Lượng không cách nào phản bác.

Từ khi việc Cửu thúc nhận một người nữ nhi truyền về tộc, e là tất cả bọn họ đều muốn gặp Cửu muội muội đi! Tứ Sinh càng hơn thế, e là hắn đã bói ra được điều gì đó.

Sở Cửu Ca nắm lấy tay hắn nói: "Điều ta có thể làm, cũng chỉ là những thứ này mà thôi."

Cô không hề che giấu việc sử dụng năng lực 'Nguyệt Mang' trước mặt Tứ Sinh, việc cô sở hữu Bất tử sinh mệnh chi đồng, đám Nhị Lượng tuyệt đối sẽ không nói ra với người ngoài, nhưng người trước mắt này là một thần côn!

Mặc dù đôi mắt Tứ Sinh không nhìn thấy, vẫn cho cô cảm giác hắn có thể nhìn thấu rất nhiều việc.

Người mà đám Nhị Lượng, Tam Tiền, Nhất Nặc tin tưởng, cô cũng sẽ tin tưởng hắn.

Như ánh trăng ấm áp đang tu bổ thân thể hắn, thân thể Tứ Sinh khẽ run, hắn cũng đã rất lâu không được cảm thấy thoải mái đến vậy.

Tứ Sinh khẽ ngẩn đầu nói: "Cửu muội muội, đủ rồi!"

Cực hạn của cô sắp đến rồi, Sở Cửu Ca rất ngạc nhiên khi Tứ Sinh cảm nhận được điều đó, cô nếu còn tiếp tục, hắn e là cũng sẽ không đồng ý đâu.

Sở Cửu Ca thu lại tay, nói: "Tìm thấy hộp bất tử của đệ tứ tộc là việc rất quan trọng, nhưng thân thể ngươi cũng rất quan trọng, dù sao ngươi cũng còn rất nhiều người thân, rất nhiều huynh đệ đang lo lắng, quan tâm đến ngươi không phải sao?"