Chương 363: Ngược huyết ma chủng

1588 Chữ Cài Đặt
Chương 363: Ngược huyết ma chủng

Con bé phi thường ưu tú, không thể ở trước mặt bảo bối chất nữ nhà mình lưu lại ấn tượng không tốt.

Sở Cẩn Chi nói: "Đã không còn sớm nữa, Ca nhi con trước đi nghỉ ngơi, ta cũng mệt rồi."

Sở Cửu Ca nói: "Vậy thất thúc người nghỉ ngơi cho tốt!"

Cô cũng không biết làm thể nào để an ủi một thất thúc đang thất tình, đoạn tình cảm chưa bắt đầu đã kết thúc này, chỉ có thể để người tự mình buông bỏ, tự mình đi ra.

Thị nữ của Cẩn Vương phủ cung cung kính kính hầu hạ bọn họ, đưa họ đến nơi ở của họ.

Còn về việc thất thúc vì sao trở thành Cẩn Vương của Hồng Thiên vương triều, cô cũng không trong lúc thất thúc đang tâm loạn này mà đi hỏi, đợi thất thúc muốn nói sẽ nói thôi.

Sở Cẩn Chi căn bản không hề nghỉ ngơi, bây giờ bóng tối trong lòng hắn đã lan tràn toàn bộ tim hắn, hạt giống ngược huyết trong người hắn đang không ngừng nảy nở, gương mặt ôn nhuận như ngọc đó khiến cho người khác phải sợ hãi.

Hắn vốn không phải là một người tốt, chỉ là ngụy trang ôn nhuận mà thôi, cũng biết rằng hắn với tỷ tỷ là không thể nào, nhưng mà trong lòng vẫn là không cam.. không cam..

Đáy mắt hắn lóe qua hàn quang, dẫn theo người của hắn tìm đến Tạ Phong, Tạ phong bị dọa sợ, "Cẩn Vương điện hạ.."

Cẩn Vương của đêm nay so với bất luận những lần gặp trước đều đáng sợ, hắn như đã thả ra con mãnh thú trong lòng, như muốn tiến hành một trận gϊếŧ chóc điên cuồng.

Cẩn Vương điện hạ đây là chịu phải đả kích gì a, lại đáng sợ đến như vậy!

Sở Cẩn Chi hỏi: "Người Liễu gia đâu?"

Bi thương đến cực điểm, đau lòng đến cực điểm khiến cho tim hắn trở nên vặn vẹo rồi.

Hắn muốn gϊếŧ chóc, không có người tự động dâng tận cửa thì trước mắt chỉ có những người Liễu gia đó rồi.

Dám ức hϊếp Ca nhi, không thể đợi đến ngày mai rồi, đêm nay liền thu thập chúng vậy!

Sắc mặt Tạ Phong trắng bệch, xem ra Liễu gia chủ muốn xong đời rồi.

"Được! Ta biết chúng ở đâu rồi?"

Liễu gia chủ cũng thảm, đánh nhau với người của Đồ Thiên đại đạo đoàn, cho dù có Tạ Phong giúp đỡ, người của chúng cũng bị thương rất nặng.

Thế nhưng còn chưa dưỡng thương cho tốt, chúng lại phải nghênh đón một nam nhân như ma quỷ, ma quỷ thật sự..

Ngay khi thất thúc rời khỏi phủ đệ, Sở Cửu Ca liền biết, cô thở dài, cuối cùng cũng không có rời khỏi.

Cho đến khi phát hiện thất thúc lén lén trở về tắm rửa, sau đó chuốc bản thân thật say, ngủ như chết sau đó, Sở Cửu Ca mới lén vào phòng của hắn.

Tửu hạnh của thất thúc không kém, uống say rồi liền ngủ ngay ngắn trên giường, không giống người uống say liền phát điên quậy phá.

Môi mỏng của hắn khẽ mở, nói mớ: "Tỷ tỷ, đừng gả cho hắn! Ta không cho phép!"

"Tỷ tỷ, Cẩn Chi rất thích ngươi, rất thích ngươi.."

Sở Cửu Ca thở dài, tình cảm thương người, yêu mà không có được sẽ khiến con người ta đau đến phát điên, thế nhưng loại đau này cho dù là thần y cũng không có bất kì biện pháp gì.

Nỗi đau trong tình cảm cô chữa không được, nhưng mà..

Tay của Sở Cửu Ca hạ xuống cổ tay của thất thúc, trước đó thực lực cô không đủ, cho dù nhận ra được thất thúc có một nhân cách ngược huyết khác hoàn toàn với vẻ bên ngoài của người, cô cũng chỉ cho là đơn thuần song nhân cách mà thôi.

Nhưng khi gặp lại lần nữa, Bất Tứ Sinh mệnh chi đồng của cô đã tu luyện đến đệ tam trọng, nhìn thấy được thứ mà trước đó không cách nào thấy được.

Trong thân thể thất thúc có một cỗ lực lượng rất mạnh đang lộng hành, cỗ lực lượng này khiến cho thực lực của thất thúc tiến bộ thần tốc, nhưng cũng khiến cho tâm tính của người bị ảnh hưởng.

Hắc ám, ngược huyết, lạnh lùng..

Đương nhiên, thất thúc sẽ không đối với người thân như vậy, đối với kẻ địch mới như thế.

Nhưng mà cô không thể đảm bảo ảnh hưởng của cỗ lực lượng đó càng lớn, thất thúc có thể hay không bị mất khống chế.

Chẳng trách người không chịu nói với bất kì ai người đi nơi nào, cũng không dám nói với mẫu thân người đang ở Hồng Thiên vương triều.

Người thậm chí sợ gặp người mà người để tâm, bởi vì người không biết sau đó người sẽ biến thành người thế nào.

Sở Cửu Ca vận chuyển lực lượng Bất Tứ Sinh mệnh chi đồng, cái khác có thể vô dụng nhưng 'Nguyệt Mang' lại có thể!

Ánh sáng ấm áp như ánh trăng rửa đi hắc ám trong thân thể Sở Cẩn Chi, nhưng Sở Cửu Ca không cách nào hoàn toàn xóa sạch.

Trán cô toát ra một tầng mồ hôi lạnh, đó là một hạt giống, một hạt giống màu đen, cô không cách nào diệt đi nó.

Sở Cửu Ca không dám manh động, cuối cùng chỉ có thể thu tay lại.

Sở Cửu Ca mở cửa đi ra ngoài, nhìn thấy một thiếu niên xinh đẹp có mái tóc màu bạc đứng đó đợi cô.

Chụp mắt của hắn bị lấy xuống rồi, cô mới biết, đôi mắt của A Sinh không hề bị mù, đôi mắt hắn có thần thái, hơn nữa lại còn là một đôi tròng mắt khác màu nhau rất đẹp.

Một con có màu xanh ngọc, một con thì có màu tím bạc, hắn nhìn Sở Cửu Ca nói: "Đó là ma chủng! Ma chủng trăm vạn năm khó gặp thế mà lại bị trồng trên người của thất thúc tiểu Cửu, rất nguy hiểm đó! Tiểu Cửu ngươi.."

"Khục khục khục!" Tứ Sinh còn muốn nói gì đó, đột nhiên hắn ho kịch liệt, khóe miệng chảy ra máu tươi, cả người đều đứng không vững nữa.

Sở Cửu Ca vội vàng đỡ lấy hắn, chân mày hắn nhíu chặt, đôi mắt nhắm chặt như thể rất thống khổ, hắn yếu ớt nói: "Cửu muội muội, có thể đem chụp mắt của ta đeo lên giúp không. Thật mất mặt, ta bây giờ ngay đến sức lực để đeo chụp mắt lên cũng không có."

Sở Cửu Ca gật đầu nói: "Được!"

Cô biết lời A Sinh vừa nói có hại rất lớn đến thân thể hắn, chỉ vì giải thích cho cô hiểu, hắn liền liều mạng như vậy.

"Sau này không được như thế nữa, không cho phép làm việc nằm ngoài khả năng của bản thân, để thân thể mình không chịu nổi." Sở Cửu Ca nói.

Sở Cửu Ca dẫn theo A Sinh trở về, vừa hay chạm phải Nhị Lượng.

Nhị Lượng nói: "Tiểu tử A Sinh sao thế? Sắc mặt xấu như vậy, hắn không phải lại lén lấy xuống chụp mắt bói quẻ gì đó rồi chứ?"

Nhị Lượng khẩn trương không thôi, chụp mắt đó không phải do mắt hắn mù mà đeo lên, chỉ vì phong bế đi đôi mắt nhìn thấu mọi thứ của hắn.

Một khi sử dụng đôi mắt đó, thân thể A Sinh sẽ rất tồi tệ.

Họ thậm chí đã thấy qua mấy lần A Sinh thiếu chút nữa vì dự đoán mà mất mạng, nên là họ đều nghiêm cấm hắn lấy xuống chụp mắt.

Sở Cửu Ca nói: "Bởi vì ta, A Sinh biết ta lo lắng cho thất thúc, nên đã sử dụng lực lượng của hắn."

A Sinh nói: "Là do bản thân ta hiếu kỳ mà thôi, Cửu muội muội, ngươi đừng lo lắng, quỹ tích vận mệnh của hắn đã thay đổi rồi, bởi vì hắn có một người thân sở hữu Bất tử sinh mệnh chi đồng! Tuy rằng không phải máu mủ thân thích, nhưng lại thân hơn cả máu mủ, ma chủng lại là cái gì, dưới lực lượng của Bất tử sinh mệnh chi đồng, cuối cùng cũng sẽ hóa thành hư vô mà thôi."

Sở Cửu Ca nói: "Ta biết, ta cũng rất tin tưởng bản thân, nhưng mà đây nhất định không phải đệ tam trọng có thể giải quyết được. Lần sau ngươi lại dám làm bậy, có lẽ ta sẽ trục xuất ngươi khỏi Bất tử cửu tộc, đem ngươi đuổi đến tiểu sơn trang làm ruộng."

Nhị Lượng không tim không phế cười nói: "Đúng! Làm ruộng, để hắn làm ruộng! Tiểu Cửu chủ ý này của muội không tệ."

"Thiếu chủ của đệ cửu tộc là không thể đem thiếu chủ đệ tứ tộc trục xuất khỏi Bất tử cửu tộc đâu, nhưng chủ nhân của Bất Tứ Sinh mệnh chi đồng lại có thể. Cửu muội muội quyền uy của muội cũng quá lợi hại rồi, ta không dám nữa!" A Sinh nghiêm túc nói.