Chương 364: Quá thảm rồi

1621 Chữ Cài Đặt
Chương 364: Quá thảm rồi

Một đêm này, Sở Cẩn Chi cảm thấy sau khi uống say ngủ một giấc cực kỳ tốt.

Ngày thứ hai thức dậy cũng không đau đầu, đêm qua đại khai sát giới cũng không có ảnh hưởng xấu nào, ngược lại có cảm giác đặc biệt thư thái.

Bức bối trong lòng như thể đã bình ổn, sau ngày hôm đó, chưa từng được an ổn như vậy.

Đây rốt cuộc là thế nào, điều này không bình thường.

Sở Cẩn Chi đối với tình trạng của thân thể mình hiểu rất rõ, hắn khẽ ngẩn ra, đêm qua hắn hình như cảm thấy có một người đi vào phòng hắn.

Dưới tình huống đó, cho dù là hắn uống say, có người vào phòng hắn, hắn cũng sẽ không khống chế được đem người đó xé nát, thế nhưng hắn hình như cái gì cũng không làm.

Đây tuyệt đối là bản năng cơ thể cho rằng người đó không thể gϊếŧ, người đó đối với hắn không hề nguy hiểm, có thể cho hắn cảm giác đó thế gian này có lẽ chỉ có ba người.

Tỷ tỷ, Ca nhi, còn có phụ thân!

Tỷ tỷ và phụ thân xa tại Xích Linh Quốc đương nhiên không thể ở đây, vậy thì chỉ có khả năng là Ca nhi rồi, Ca nhi đêm qua đến phòng hắn rồi.

Trong thân thể còn tồn động một cỗ lực lượng ấm áp, như thể đánh tan mây mù trong lòng hắn.

Hắn ảo não nói: "Vẫn là để cho nha đầu đó lo lắng rồi!"

Lúc này tại Hội đấu giá Cửu Thiên, Tam Tiền mang theo một đôi mắt gấu trúc đi tìm Nhất Nặc, "Về thất thúc của Cửu muội muội ta tra ra rồi, nhưng mà nói cùng một người ta cũng khó mà tin được!"

Nhất Nặc nói: "Đúng thế! Lúc trước ta cũng gặp qua hắn, thực lực rất yếu, nhưng bây giờ hắn đã là một cao thủ Hóa Đan cảnh rồi, tại Hồng Thiên vương triều có lẽ không có mấy ai là đối thủ của hắn."

Tam Tiền nói: "Ta phân tích thông qua những tư liệu ta có được, Sở thất gia của Sở gia Xích Linh Quốc, quý công tử thiên tài ôn nhuận như ngọc, vào khoảng mười tuổi được thu dưỡng, ở Sở gia gần hai mươi năm. Kết quả sau hai mươi năm, hắn từ một thiếu gia Sở gia trở mình liền biến thành Cẩn Vương điện hạ cao không thể với của Hồng Thiên vương triều."

"Nên biết Hồng Thiên nữ hoàng đã gϊếŧ hết tất cả nhi tử của Tiên Hoàng, liền Cẩn Vương này còn sống, bởi vì Cẩn Vương này là nhi tử duy nhất của bà ta."

Chi tiêu của Cẩn Vương phủ là cao cấp nhất cả Hồng Thiên vương triều này, có thể so sánh với cấp bậc của nữ hoàng rồi.

Sở Cẩn Chi dịu dàng nói: "Ca nhi, ta cho người chuẩn bị điểm tâm con thích nhất, con nếm thử.."

"Khiến thất thúc hao tâm rồi!" Sở Cửu Ca cười nói.

"Bây giờ có thất thúc vì con hao tâm rồi, thất thúc cảm thấy rất mãn nguyện." Hắn cười nói.

Sở Cửu Ca nhìn thất thúc của mình, hiệu quả của Nguyệt Mang hôm qua rất rõ ràng, tình huống của thất thúc đã tốt hơn một chút rồi.

A Sinh tuyệt đối sẽ không gạt cô, chỉ cần cấp bậc Bất tủ sinh mệnh chi đồng của cô càng cao, vậy thì thu thập ma chủng đó không là gì cả.

Nhị Lượng và Tử Tinh Châu bời vì điểm tâm quá mỹ vị mà ăn ngốn ăn ngáo, A Sinh không có đến, bởi vì tối qua thương quá nặng, gia hỏa đó đang phải nằm giường dưỡng thương đây.

Sau khi ăn sáng xong, lúc này Sở Cửu Ca nhìn thấy một người, một Liễu gia chủ cực kỳ thảm hại.

Liễu gia chủ bị mất đi một cánh tay còn chưa nối lại, trên người nơi nơi đều là máu, sắc mặt xanh ngắt, đôi mắt thì lòi ra, nhìn dáng vẻ hình như đêm qua chịu hành hạ đến người không ra người.

Ông nhìn về nam nhân ôn hòa đó, trực tiếp bị dọa đến chân mềm nhũn quỳ trên mặt đất.

Sở Cửu Ca nói: "Ồ! Liễu gia chủ hôm nay đến xin lỗi trông rất có thành ý mà!"

Thân thể Liễu gia chủ run run, tên nam nhân này đêm qua gϊếŧ vào đại bàn của ông, đem người bên cạnh ông toàn bộ đều đánh đến nửa sống nửa chết.

Sau đó ở trước mặt ông tiến hành một loại phương thức hành hạ, trực tiếp đem một người chầm chậm cắt thành bộ xương trắng, hơn nữa còn đảm bảo người đó không chết.

Ông đã một bó tuổi đầu rồi, gặp qua không ít người tàn nhẫn lãnh khốc, nhưng những người đó sao có thể so với Cẩn Vương khủng bố.

Những việc xảy ra đêm qua, như cơn ác mộng đáng sợ nhất ông từng trải qua, đến tận lúc này ông vẫn không thể quên, ngay đến một chi tiết nhỏ cũng không thể quên.

Ông hối hận rồi, đáng lý không nên lựa ngay tối qua động thủ với đám người Sở Cửu Ca.

Sớm ngay khi Tạ Phong nhắc nhở ông, ông liền nên lập tức rời khỏi, mà không phải tiếp tục ở lại nơi này.

Liễu gia chủ đang hối hận đến xanh ruột, nói: "Sở tiểu thư, là ta có lỗi với các ngươi! Là ta hỗn trướng, ta vô sỉ, vương bát đản, ta tham lam, ta.."

Trong lúc ông đang không ngừng hối lỗi, tất cả những từ ngữ khó nghe dùng để chửi người ông đều dùng lên bản thân ông, không thể không nói vẫn là rất chuẩn xác.

"Lệnh truy nã của ngươi, một hồi ta sẽ cho người gỡ bỏ, vẫn mong ngươi đại nhân đại lượng, không tính toán với ta!" Ông van cầu nói.

Sở Cẩn Chi nói: "Ngươi chỉ như vậy liền muốn Ca nhi nhà ta tha cho ngươi, ngươi cũng mơ mộng quá rồi, xin lỗi rồi, vậy lễ vật bồi tội đâu?"

Lễ vật bồi tội, khóe miệng Liễu gia chủ cuồng giật, tuy tằng Liễu gia của họ là một trong ngũ đại gia tộc, nhưng qua lần Đồ Thiên đạo đoàn, còn có bồi tội hôm hôn lễ, bây giờ gần như triệt để trống không rồi.

Luận gia tài, tùy tiện một thế lực nhị lưu đều có thể gϊếŧ họ không còn manh giáp.

Liễu gia họ nếu lấy ra lễ vật bồi tội không xứng, Cẩn Vương cảm thấy quá tệ, tức giận một cái e là ông liền chết không toàn thây mất, Liễu gia chủ bị dọa đến run cầm cập.

Sở Cửu Ca nói: "Thất thúc, thôi vậy! Con không cần bồi tội gì cả, Liễu gia chủ có thể xin lỗi thành ý như vậy, con đã rất mãn nguyện rồi."

Liễu gia còn có thể lấy ra thứ gì, thứ đáng giá đều nằm trong tay cô rồi, cho nên cô cũng lười muốn lễ vật bồi tội.

Liễu gia chủ cảm động đến nước mắt rưng rưng, lần đầu tiên cảm thấy tiểu nha đầu Sở Cửu Ca vẫn là rất nói lý lẽ, rất chu đáo.

Sở Cửu Ca nói: "Liễu gia chủ, ngươi đã xin lỗi rồi, thành ý hối lỗi của người ta cũng nhận được rồi. Sau này chỉ cần Liễu gia ngươi đừng đến tìm ta phiền phức, ta cũng sẽ không đối phó Liễu gia ngươi, dù sao Liễu gia ngươi đã rất thảm rồi."

Liễu gia chúng rất thảm, ngoài trừ do Đồ Thiên đạo đoàn ban cho, chính là do đám người họ ban cho, Liễu gia chủ cả bụng tức, cũng không dám nói.

Sở Cửu Ca nói: "Mau trở về gỡ bỏ lệnh truy nã ta đi! Ta còn rất nhiều lời muốn nói với thất thúc, ngươi đừng ở đây cản việc."

"Được! Ta đi! Ta lập tức đi!" Liễu gia chủ ngay lập tức chạy đi, như thể sau lưng ông có ác quỷ đang đuổi theo.

Vân đại sư vẫn còn đang ở Liễu gia họ, Sở Cửu Ca không gϊếŧ ông ta cũng là sợ Liễu gia giận quá làm bậy, khiến cho Vân đại sư lâm vào nguy hiểm.

Bây giờ Liễu gia chủ bị dọa đến gan cũng không còn, không đáng ngại, lão gia chủ trong truyền thuyết của Liễu gia đó nghe nói là một người lợi hại.

Sở Cửu Ca nói: "Thất thúc, nghe bảo người đêm qua uống say rồi, nếu người muốn nhất tiếu giải thiên sầu thì hôm nay còn liền bồi người, thế nào?"

Sở Cẩn Chi lắc đầu nói: "Ca nhi con không cần đau lòng cho thất thúc, ta biết ta muốn gì. Ta muốn có được thực lực có thể bảo vệ tỷ tỷ, còn có con và Sở gia, cho dù là với thân phận đệ đệ, ta cũng không oán không hận!"

"Tỷ tỷ đính hôn rồi, cho dù sau này kết hôn, lại có hài tử, phần tâm ý này của ta cũng sẽ không thay đổi."

"Nhưng mà.. ta thực sự rất muốn gặp tỷ tỷ, sau đó mạnh mẽ thu thập tên nam nhân cướp đi tỷ tỷ, nhưng vẫn không được, chí ít bây giờ còn chưa được.." Tay Sở Cẩn Chi nắm chặt lại.