Chương 367: Điểm yếu của hắn

1600 Chữ Cài Đặt
Chương 367: Điểm yếu của hắn

Sở Cẩn Chi cuối cùng chịu dẫn theo chất nữ bảo bối của hắn vào cung gặp nữ hoàng bệ hạ rồi, cả Hồng Thiên vương triều cũng chỉ có duy nhất Cẩn Vương dám chống lại mệnh lệnh của nữ hoàng, năm lần bảy lượt từ chối, chúng cũng nhịn không được vì Cẩn Vương điện hạ toát mồ hôi lạnh.

Bây giờ Cẩn Vương điện hạ cuối cùng cũng chịu thỏa hiệp rồi.

Sở Cửu Ca điềm nhiên bước vào trong hoàng cung hùng vĩ của Hồng Thiên, gặp được người nữ nhân nhu tình như nước, phong tình vạn chủng đó.

Bà ta mặc một thân cẩm bào màu đen, hoàn mỹ triển lộ ra thân thể yểu điệu của bà ta.

Thực lực bà ta rất mạnh, thời gian không hề để lại dấu vết gì trên gương mặt bà ta.

Dung mạo của thất thúc có bảy phần giống người nữ nhân này, Hồng Thiên nữ hoàng cao cao tại thượng đánh giá Sở Cửu Ca.

Tiểu nha đầu này có một gương mặt hoàn mỹ đến không thể tìm ra lỗi nào, toàn thân đều toát ra sức sống tuổi trẻ.

"Ngươi gọi là Sở Cửu Ca?" Bà ta mở miệng nói.

"Đúng!"

"Cẩn Chi thích ngươi, đem ngươi xem là chất nữ trẫm sẽ không có ý kiến gì, nhưng ta có một việc muốn hỏi ngươi. Vị thiếu niên này vốn đi với ngươi, bây giờ hắn đang ở nơi nào?" Nữ hoàng lấy ra một tấm lệnh truy nã.

Nữ hoàng vậy mà không hứng thú với chất nữ mà nhi tử mình nhận, ngược lại càng hứng thú hơn với mỹ nam.

Sở Cửu Ca đáp: "Chúng tôi bị Liễu gia truy sát lạc mất nhau rồi, bây giờ cũng không biết hắn ở đâu? Nữ hoàng lại hứng thú với Tử Tinh Châu như vậy, hãy mong người mau tìm ra hắn, đừng để hắn gặp phải nguy hiểm gì? Ta rất lo lắng."

Đôi mắt sắc của bà ta nhìn chằm chằm tiểu nha đầu ung dung không chút sợ hãi trước mặt, một con bé như vậy, thực lực lại yếu, bà ta không tin con bé có gan nói dối trước mặt bà ta.

Nữ hoàng nói: "Được! Ta nhất định sẽ tìm ra hắn, Liễu gia dù sao cũng là một trong ngũ đại gia tộc, sự cân bằng của ngũ đại gia tộc không thể phá vỡ, Cẩn nhi con vì một tiểu nha đầu đã giáo huấn Liễu gia rồi, cũng nên biết mà dừng lại."

"Ta biết rồi!" Sở Cẩn Chi nhàn nhạt nói.

Nữ hoàng lại dùng trăm phương ngàn kế tìm hiểu thân thế Sở Cửu Ca, Sở Cửu Ca nửa chữ cũng không hề nói.

Nữ hoàng sắc mặt trầm xuống, nhi tử bà ta cũng là một người giảo hoạt, có thể nắm lấy một điểm yếu cũng không tồi.

Bà ta hỏi: "Ngươi là chất nữ của Cẩn nhi, tại Hồng Thiên cũng không thể thiếu thân phận, cần trẫm phong ngươi làm công chúa hay không?"

E là bất kì một thiếu nữ bình thường nào vừa nghe đến lời như vậy nhất định vui mừng khôn xiết, thế nhưng Sở Cẩn Chi nhanh một bước từ chối thay Sở Cửu Ca rồi.

"Ca nhi không muốn quá xuất đầu lộ diện, phong vị vẫn là thôi đi, có ta ở, cho dù Ca nhi không có thân phận gì, ở Hồng Thiên vương triều cũng có thể đi ngang, bất kì ai cũng đừng mơ ức hϊếp con bé."

"Nếu Cẩn nhi đã nói như vậy, vậy thì nghe theo con đi. Vậy thì con phải chăm sóc cho tốt chất nữ của con, Hồng Thiên vương triều cao thủ như mây, các thế lực lớn lại phức tạp, nguy hiểm cũng không ít. Một tiểu nha đầu như con bé đừng để xảy ra chuyện gì đó?" Nữ hoàng nói.

Sở Cửu Ca và Sở Cẩn Chi rời khỏi, chạm phải Dung Hiểu đến tìm nữ hoàng.

Dung Hiểu nói: "Sở Cửu Ca, là ngươi! Ngươi sao lại đến nơi này?"

Sở Cửu Ca nhàn nhạt quét qua cô ta nói: "Ngươi là ai?"

Dung Hiểu ngẩn ra, cô ta ngược lại quên mất Sở Cửu Ca đã phục dụng độc đan của Dung gia họ, quên đi tất cả việc liên quan Dung gia, nhìn dáng vẻ cô ta không giống diễn kịch.

"Ta sao lại quen biết người yếu kém như ngươi, nhưng mà Hồng Thiên vương triều không phải là nơi ngươi nên nán lại, lập tức rời khỏi cho ta." Dung Hiểu bức bách nói.

Đáy mắt Sở Cẩn Chi lóe qua hàn quang, hắn nói: "Ca nhi là chất nữ của ta, con bé muốn ở lại Hồng Thiên vương triều, không phải việc một người ngoài như ngươi có thể quyết định."

"Ca nhi, chúng ta đi!" Sở Cẩn Chi dẫn theo Sở Cửu Ca rất nhanh liền rời khỏi nơi đó.

"Dung Hiểu, rốt cuộc là thế nào?" Hồng Thiên nữ hoàng hỏi.

"Cô ta là vị hôn thê trước đó của Dung Uyên công tử, nhưng bây giờ đã không phải nữa rồi. Cô ta đã đánh mất ký ức, ngay đến Dung Uyên công tử e là cũng không quen biết rồi." Dung Hiểu nói.

"Một nam nhân phong hoa tuyệt thế, tôn quý vô song vậy mà lại có một vị hôn thê, lại là tên nha đầu đó?" Dung Hồng lớn lên mỹ lệ động lòng người, không có tên nam nhân nào thoát khỏi lòng bàn tay bà ta, kết quả bà ta vẫn luôn ăn hoàng liên ở trước mặt Dung Uyên.

"Tiểu nha đầu này, vẫn là nên sớm diệt trừ đi, Dung Uyên công tử vẫn luôn nhớ mãi không quên cô ta!" Dung Hiểu lạnh giọng nói.

"Không! Cô ta vẫn chưa thể chết, cô ta là điểm yếu duy nhất của nhi tử ta, muốn hắn giúp tìm ra Dạ Du, cần phải có cô ta để uy hϊếp hắn! Nhưng mà ta sợ hắn đang diễn kịch với ta, hắn là nhi tử của ta với tên nam nhân đó, chạy trong người là huyết mạch của hai chúng tôi, sao có thể để ý một tiểu nha đầu?" Dung Hồng nói.

"Vậy thì trước thử thử, giữ lại một hơi thở cho cô ta là được." Dung Hồng nói.

Sở Cửu Ca giải thích với hắn một số chuyện liên quan đến Dung Uyên, Sở Cẩn Chi nói: "Không nghĩ đến Dung Uyên lại có thân phận như vậy."

Sở Cửu Ca nói: "Vâng, con sau này còn phải giả bộ không quen biết hắn."

Dung yêu nghiệt vẫn chưa đến tìm cô, cô cũng nhịn không được chủ động xuất kích rồi, dù sao đã biết hắn ở đâu.

Hay là đem hắn trộm ra ngoài cho rồi.

Tử Tinh Châu sau khi biết được nữ hoàng nhìn trúng hắn, quyết định nắm chặt lấy đùi to của thất thúc Sở Cửu Ca, bế quan tu luyện ở Cẩn Vương phủ.

Ngày hôm sau, Sở Cửu Ca được một người thần bí hẹn gặp, hẹn cô đi trà lâu gặp mặt, mà không hề nói rõ nguyên nhân, Sở Cửu Ca cũng đi rồi.

Sở Cẩn Chi vốn không đồng ý cách làm của Sở Cửu Ca, nhưng cũng không thể một mực đem Ca nhi nhốt trong vương phủ, con bé cũng có việc mà bản thân cần làm, hắn cũng tin năng lực chất nữ mình.

Đẩy ra cánh cửa của gian phòng bao trà lâu, Sở Cửu Ca liền nhìn thấy một gương mặt yêu nghiệt quen thuộc, là Dung yêu nghiệt.

Nhưng nếu muốn gặp cô mà nói, Dung Uyên tuyệt đối sẽ không làm như vậy.

Khi chống lại đôi mắt đó, Sở Cửu Ca liền biết vấn đề nằm ở đâu rồi.

Đôi mắt màu tím nhạt rất hy hữu, cho dù là ngụy trang, giả vẫn là giả!

Sở Cửu Ca che giấu đi dị sắc trên mặt, bình thản nói: "Ngươi là ai?"

"Ta là người gì? Ngươi thực sự đã quên đi ta rồi sao?" Giọng hắn mang theo sự bi thương.

Sở Cửu Ca kiên định nói: "Ta chưa từng gặp ngươi, đương nhiên không quen biết."

"Ta là vị hôn phu của ngươi.." Người trước mặt từng bước áp bức, trên người toát ra lực lượng khiến người khác không thể xem nhẹ.

"Nàng ngay đến vị hôn phu của mình mà cũng có thể quên sao? Ta thực sự rất là thương tâm."

Sở Cửu Ca vốn cho rằng Dung Hiểu có thể chơi trò gì, không ngờ một chút kỹ thuật cũng không có.

Sở Cửu Ca nói: "Có một vị hôn phu đẹp như ngươi ta quả thực quá may mắn rồi, ngươi trước đừng tức giận, chúng ta từ từ nói chuyện."

"Không cần nói gì cả, chỉ cần nàng làm cho ta vui vẻ, tất cả đều dễ nói.." Gia hỏa này mang theo gương mặt của Dung yêu nghiệt nói ra những lời này, khiến cho đáy mắt Sở Cửu Ca lóe qua hàn quang.

Trong lúc hắn ép lại gần, Sở Cửu Ca trực tiếp nâng chân lên, hướng đến mệnh căn của hắn đá qua.

"Aaaaaaaaaa!" Một trận kêu thảm truyền ra, hắn cũng không ngờ Sở Cửu Ca sẽ đánh lén hắn, thực là muốn mạng người mà.