Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Nghịch Thiên Thần Y Phi

Chương 371: Đã bại lộ rồi

« Chương TrướcChương Tiếp »
Chương 371: Đã bại lộ rồi

Sở Cửu Ca vừa rời khỏi, Nhị Lượng và Tam Tiền cũng nhanh chóng đuổi theo.

"Tiểu đệ đệ ơi.." Lâm Mỹ ngược lại muốn tiếp tục dây dưa với họ, kết quả bên phía A Du phát ra tiếng kêu thảm thiết.

"Aaaaaaaa!"

Lâm Mỹ có chút ngạc nhiên nói: "A Du, ngươi vậy mà lại trúng độc! Lại có độc có thể khiến ngươi thống khổ đến vậy."

"Đỡ.. đỡ ta đứng lên.." A Du thở hồng hộc nói.

Đêm nay Liễu thành cực kỳ náo nhiệt, mà Sở Cửu Ca lúc này đang ở một khách điếm do Tam Tiền bao trọn giải độc cho Vân đại sư.

Độc do tên độc sư đó hạ quả thực rất ác, trước đó Vân đại sư bị hành hạ đến chỉ còn một hơi thở rồi.

Nếu như cô đến chậm một bước, kết quả không lường được.

Sở Cửu Ca vội vàng vận chuyển lực lượng 'Nguyệt Mang' truyền vào trong kinh mạch Vân đại sư, giúp Vân đại sư bài trừ độc.

Tình trạng Vân đại sư đã bình ổn lại, Sở Cửu Ca bắt đầu luyện dược.

Tu vi cô đã đạt đến luyện linh cảnh, có thể thử luyện chế tứ phẩm đan dược.

Trong khi Sở Cửu Ca luyện chế đan dược, bên phía Liễu gia cũng đang đánh đến lúc quyết liệt nhất, mồi lửa đang lan tràn ở Liễu gia.

Đồ Thiên đoàn trưởng nói: "Liễu gia chủ, ta cũng không muốn sự việc làm đến quá tuyệt, ngươi chỉ cần đem bảo bối ngươi từ cổ mộ lấy được giao ra, chúng tôi có thể lưu lại mấy mạng sống cho Liễu gia ngươi."

Liễu gia chủ vô cùng phẫn nộ nói: "Các ngươi quả là ức hϊếp người quá đáng, Liễu gia ta lúc trước không phải đã bị Đồ Thiên đạo đoàn các ngươi trộm đi hết rồi sao? Các ngươi vậy mà vẫn còn muốn, chúng tôi lấy cái gì đưa các ngươi?"

Đồ Thiên đoàn trưởng nói: "Còn có một lượt sau đó nữa!"

"Ta không biết lượt sau đó nào cả!" Liễu gia chủ cảm thấy vô duyên vô cớ.

"Xem ra các ngươi vẫn là không muốn giao ra rồi! Rất tốt!" Đồ Thiên đoàn trưởng giọng nói trở nên nguy hiểm.

"Vậy thì các ngươi đừng trách chúng tôi gϊếŧ sạch Liễu gia ngươi." Nhất thời, chém gϊếŧ lại bắt đầu diễn ra.

Liễu gia cảm thấy lúc trước tìm thấy cổ mộ, chính là cơ hội để Liễu gia họ ngoi lên, nhưng lại không ngờ sẽ khiến Liễu gia họ dây vào đám người ác độc này, việc xấu liên tiếp xảy ra.

Người của Đồ Thiên đạo đoàn so với trong tưởng tượng càng đáng sợ, Liễu gia chịu phải đả kích liên tục, cho dù có lão tổ tông ra mặt, cũng không phải là đối thủ của chúng.

"Mấy nhà khác có tin tức chưa? Có tin tức gì chưa?" Liễu gia chủ đã mất đi cánh tay lòng nóng như lửa đốt, vậy mà tứ đại gia tộc khác lại duy trì sự trầm mặc.

Sống chết của Liễu gia chúng hoàn toàn không để tâm, bị diệt đi chúng vừa hay bớt đi một đối thủ cạnh tranh.

"Nữ hoàng bệ hạ thì sao? Tam đại tông môn thì thế nào?" Liễu gia chủ vẫn là chưa chết tâm.

Đem tất cả các thế lực mà ông ta có thể cầu cứu đều cầu xin hết rồi, chỉ là không ai thèm để ý đến ông ta.

Sự yếu ớt của Liễu gia họ nhìn hết vào mắt, giúp rồi cũng không có điểm tốt gì, hơn nữa Liễu gia còn đắc tội Cẩn Vương điện hạ.

Sự diệt vong của Liễu gia không còn cách nào cứu vãn nữa rồi, diệt đi một Liễu gia không phải là thứ mà Đồ Thiên đạo đoàn mất bao công sức muốn có được, thứ chúng muốn chỉ là đống đan dược, linh dược đó mà thôi.

Lúc trước cùng tranh giành đám bảo vật đó với Lâm Mỹ, Liễu gia chủ, Liễu Như, còn có Liễu thiếu chủ đều bị bắt hết đến trước mặt Lâm Mỹ và Đồ Thiên đoàn trưởng, Lâm Mỹ sử dụng mị thuật với Liễu gia chủ, Liễu gia thiếu chủ căn bản không hề có lực phản kháng.

Thế nhưng, chúng không hề có được thông tin mà chúng muốn.

Liễu gia thiếu chủ kể sau lần đi cổ mộ đầu tiên đã bị thương rất thảm, vẫn luôn ở trong Liễu gia không có ra ngoài, Liễu Như cũng thế.

Ngày đại hôn náo nhiệt đó, Liễu Như căn bản không còn mặt mũi gặp người, bây giờ ngược lại họ giống như thực sự không biết gì cả.

Tiếp theo, chính là tra khảo Liễu gia chủ.

"Ta thực sự không có đi đến cổ mộ đó lần thứ hai, ta căn bản không biết cổ mộ đó còn có đồ vật khác! Các ngươi nhất định là nhận nhầm người rồi. Các ngươi trộm đi số bảo vật trước đó vẫn chưa đủ sao? Nếu như Liễu gia ta có nhiều đan dược thượng phẩm như cậy, thương thế của ta, cánh tay bị gãy của ta, sao lại không sử dụng đến?" Liễu gia chủ gào thét nói.

Liễu gia xong rồi, ông ta cũng xong rồi, bây giờ Liễu gia chủ tâm đã chết lặng.

Sự việc này, tuyệt đối nghi điểm trùng trùng, sau khi điều tra, chúng phát hiện bản thân tìm sai người.

Nhóm bảo vật thứ hai trong cổ mộ đích thực không ở trong tay Liễu gia.

"Đoàn trưởng, do ta sai lầm." Sắc mặt Lâm Mỹ trở nên trắng bệch.

"Không điều tra rõ ràng liền hạ kết luận như vậy, diệt đi Liễu gia không tính là gì, nhưng mà Lâm Mỹ, ngươi đã để cho Đồ Thiên đạo đoàn chúng ta làm việc vô công hết lần này đến lần khác rồi, điều này khiến ta rất không hài lòng!" Đoàn trưởng lạnh giọng nói.

"Nhất định phải tra ra rốt cuộc ai dịch dung thành Liễu gia chủ, tính kế Liễu gia thì thôi, ngay đến Đồ Thiên đạo đoàn chúng ta cũng tính kế! Rất tốt!" Hắn nghiến răng nghiến lợi nói.

Đây đúng là một đối sách nhất tiễn song điêu, hắn nói: "Biết được cổ mộ, hơn nữa còn có thù với Liễu gia và chúng ta, các ngươi nghĩ cho kỹ có ai?"

Lâm Mỹ khẽ ngẩn ra, nói: "Không phải là.."

Lúc này Liễu gia chủ gào lên: "Là Sở Cửu Ca, nhất định là Sở Cửu Ca làm! Chúng có thù với Liễu gia ta, hơn nữa lúc Lâm Mỹ phó đoàn trưởng đi cổ mộ, cũng vừa hay là lúc chúng trốn thoát khỏi Liễu gia ta. Phương hướng chúng chạy trốn chính là.."

Càng nghĩ càng thấy có khả năng đó, mà khi đó vừa hay có ba người.

"E là thực sự là ba tên gia hỏa đó, vừa nãy Sở Cửu Ca còn đến Liễu gia, bây giờ còn chưa rời khỏi Liễu thành, tìm cho ta! Nhất định phải đem chúng tìm ra." Khiến cho cô ta mất mặt lớn như vậy, Lâm Mỹ đối với Sở Cửu Ca hận thấu xương, cô ta phải khiến cho tiểu nha đầu không biết sống chết đó sống không bằng chết.

Đồ Thiên đoàn trưởng có chút ngạc nhiên, "Không nghĩ đến lại có người diệu đến vậy, nếu đã ở Liễu thành, vậy thì đem người tìm ra cho ta."

Lúc này Sở Cửu Ca đã thành công đem tứ phẩm đan dược luyện chế ra, đan được vào miệng liền tan ra, tình huống của Vân đại sư từ từ chuyển biến tốt.

Ông mở mắt ra liền nhìn thấy Sở Cửu Ca, ông nói: "Tiểu nha đầu con sao lại trở lại rồi, quá nguy hiểm rồi."

Sở Cửu Ca nói: "Con bây giờ không hề sợ Liễu gia, con cũng có chỗ dựa lớn đó. Liễu gia bây giờ đang đánh đến ngươi chết ta sống với người của Đồ Thiên đạo đoàn, chúng con rất dễ dàng liền đem người cứu ra rồi."

"Độc của ta cũng giải rồi?" Vân đại sư kinh ngạc nói.

"Thực lực con bây giờ đạt đến luyện linh cảnh nhất trọng, đẳng cấp luyện dược cũng thành tứ phẩm luyện dược sư rồi, giải một cái độc nhỏ mà thôi." Sở Cửu Ca cười nói.

"Vân đại sư người trước nghỉ ngơi cho tốt, ngày mai chúng ta liền trở về Hồng Kinh!"

Nhất Nặc đi vào nói: "Cửu Ca, ngày mai chúng ta phải rời khỏi, e là không có dễ như vậy. Bởi vì phiền phức đến rồi."

"Sao rồi?" Sở Cửu Ca ngẩn ra.

"Tiểu Cửu, chúng ta bại lộ rồi!" Nhị Lượng nói.

Đồ Thiên đại đạo đoàn nhanh như vậy đã nghĩ thông rồi à, xem ra đúng là phiền phức lớn rồi, chúng ta cũng không phải không dẫn theo người, tạm thời ra tay vậy. "Sở Cửu Ca nói.

" Được!"
« Chương TrướcChương Tiếp »