Chương 373: Đến nguyệt ma cung

1566 Chữ Cài Đặt
Chương 373: Đến Nguyệt Ma Cung

Trong lúc hai bên giao chiến, một nhóm người mặc y bào đỏ như máu xuất hiện, chúng nhanh gọn lẹ bắt lấy Liễu gia chủ nói: "Ngươi chính là Liễu gia chủ?"

"Đúng! Các ngươi.. các ngươi là ai?" Vốn dĩ ông đã đủ thảm rồi, lúc nào lại trêu chọc đến đám người đáng sợ này rồi.

Liễu gia chủ bị dọa đến run cầm cập, những người này toàn thân đều mang đầy mùi máu tanh, nhất định không phải kẻ thiện lương gì.

"Nghe nói Liễu gia các ngươi có một khách khanh luyện dược sư, là một tứ phẩm luyện dược sư? Người đâu?" Đối phương khí thế hung hãn hỏi.

"Ta không biết! Tứ phẩm luyện dược sư của nhà ta bị chúng đưa đi rồi! Tiểu nha đầu đang phóng tiễn đó và đám tiểu tử đó biết."

"Rầm!" Biết được điều mình muốn, Liễu gia chủ như trái bóng da bị người đó đá văng ra ngoài.

Ánh mắt sắc lẹm của những tên này quét qua người của hai bên, nói: "Chiến đấu của các ngươi ta không muốn tham gia vào, ta chỉ cần tên tứ phẩm luyện dược sư đó. Người đến tay, chúng tôi lập tức rời khỏi."

"Muốn giao người, nằm mơ!" Đối phó một nhóm đạo tặc họ có thể ứng phó, nhưng đến thêm một nhóm người, tình huống của họ trở nên khó khăn rồi.

Sở Cửu Ca một mũi tên bắn ra, mục tiêu chính là đầu lĩnh của đám người đó.

"Viu!" Một đạo âm thanh phá không truyền ra, người đó vừa quay đầu lại liền bắt lấy mũi tên này của Sở Cửu Ca.

"Rắc!" một tiếng, mũi tên bị bẻ gãy, sau đó liền nhảy về phía Sở Cửu Ca.

Chưởng phong quất tới, nơi cô ẩn nấp bị phát hiện rồi.

Sở Cửu Ca hự một tiếng, lui lại vài chục bước, mà người đó lại lần nữa ép sát.

"Tiểu Cửu!"

"Cửu muội muội!"

"Cửu Ca!"

Nhất Nặc, Nhị Lượng bọn họ bỏ lại đối thủ trước mắt mà phóng về phía cô, mà Sở Cửu Ca đã bị hắn khống chế rồi.

Người đó nóng nảy nói: "Lão tử không muốn gϊếŧ người, chỉ muốn tìm tứ phẩm luyện dược sư, ngoan ngoãn giao người ra đây, ta sẽ không làm gì tiểu nha đầu này."

"Lão phu ở đây." Vào ngay lúc đó, Vân đại sư đi ra.

"Các ngươi rốt cuộc muốn lão phu làm gì?"

"Muốn ngươi cứu người!"

Hắn gọi thủ hạ của mình, đem Vân đại sư bắt lấy.

Sở Cửu Ca nói: "Ta cũng là một luyện dược sư, Vân đại sư trọng thương mới lành lại được chút, bảo toàn tính mạng bản thân cũng đã rất khó rồi, các ngươi đây không phải là muốn ông ta đi cứu người mà là muốn ông ta gϊếŧ người! Ta đi cùng các ngươi, có lẽ sẽ giúp được các ngươi."

"Cửu Ca, tiểu nha đầu con.." Vân đại sư không biết nên nói gì cho phải.

"Lúc trước bỏ người lại Liễu gia, mới khiến người chịu tội nhiều như vậy, thiếu chút đã mất mạng, lần này con tuyệt đối không để cho người bị chúng đưa đi một mình." Sở Cửu Ca nói.

"Tiểu nha đầu, gan không nhỏ đâu. Đến khi ngươi biết chúng tôi là người gì, đừng bị dọa cho khóc đấy." Hắn trầm thấp nói.

"Chúng ta đi!" Nhóm người lai lịch bất minh này dẫn theo Sở Cửu Ca và Vân đại sư biến mất rồi.

Nhất Nặc phái người theo dõi chúng, còn về người của Đồ Thiên đạo đoàn, tiếp tục đối phó chúng.

Nếu không phải Cửu Ca sợ nhóm người họ phải đối đầu với hai nhóm người rất là nguy hiểm, cũng sẽ không thỏa hiệp như vậy.

Ba thiếu niên lúc này đang rất tức giận, người của Đồ Thiên đạo đoàn chỉ có thể cắn răng chiến đấu một trận.

Cuối cùng đoàn trưởng đưa ra quyết định: "Thời gian còn dài, trước rút lui! Hội đấu giá Cửu Thiên đúng không! Rồi cũng sẽ có một ngày ta đem mỗi một cứ điểm Hội đấu giá Cửu Thiên của các ngươi đều trộm sạch, các ngươi đợi đó!"

Nhất Nặc nói: "Ta sẽ khiến cho Đồ Thiên đại đạo đoàn từ nay biến mất khỏi thế gian."

Đồ Thiên đạo đoàn chịu đựng tổn thương thảm trọng rút lui, Nhất Nặc nói: "Tra, những người đó rốt cuộc là ai?"

Cần luyện dược sư đi cứu người, chí ít trước khi người đó được cứu sống Cửu Ca vẫn an toàn, cho nên Cửu Ca mới to gan mà đi theo chúng.

Còn về người có cứu sống được hay không, họ là tuyệt đối tin tưởng Cửu Ca.

Cho dù Cửu Ca bản thân không làm được, trên người cô còn có không ít đan dược cứu mạng.

Việc tiếp theo mà họ cần làm là tra ra tẩy của chúng, phối hợp để Cửu Ca rời khỏi.

"Cửu Ca, lại là lão đầu ta liên lụy đến con rồi." Vân đại sư nói.

"Không phải là liên lụy đâu! Cũng không phải ai cũng vô sỉ như đám người Liễu gia, cứu người xong không cho lợi ích mà còn giam cầm người, có lẽ lần này chúng ta cứu người rồi, người ta không những thả chúng ta mà còn cho lợi ích lớn thì sao!" Sở Cửu Ca cười nói.

Khóe miệng tên dẫn đầu khẽ giật, tiểu nha đầu này tuyệt đối là cố ý nói như vậy.

Vào địa bàn của chúng, chúng thực sự sẽ không thả người.

Không phải là cũng vô sỉ như Liễu gia, mà là chúng tuyệt đối không cho phép bất kì ai bại lộ vị trí của chúng.

Trải qua một thời gian vội vã lên đường, vết thương của Vân đại sư lại rách ra rồi, việc này khiến cô có ý kiến rất lớn với chúng.

Ở sâu bên trong một sơn cốc âm u, chúng mở ra một thông đạo và đi vào đó.

Sở Cửu Ca nói: "Các ngươi là thế lực gì? Lại không thể gặp người như vậy?"

"Tả hộ pháp đây là dẫn đến luyện dược sư rồi?"

"Chúng ta đã đi hết các đại tông môn và gia tộc tìm người, nhưng người ta không chịu thả người."

"Ta cướp cũng cướp không lại, tứ phẩm luyện dược sư đó tìm đến rất nhiều người giúp đỡ, luyện dược sư cho dù không thể đánh cũng cực kỳ khó đối phó."

Khi tả hộ pháp này dẫn người đi vào, người bên cạnh nghị luận không ngớt.

"Tả hộ pháp còn dẫn theo một tiểu nha đầu đến, không phải là bắt đến làm ấm giường cho thiếu cung chủ chúng ta chứ! Không thể không nói tiểu nha đầu này trông cũng là một tuyệt sắc đó."

"Đó chính là tứ phẩm luyện dược sư của Liễu gia sao? Sắc mặt không được tốt, trông giống như muốn dứt hơi đến nơi rồi. Đến bản thân cũng sắp chết rồi thì sao có thể cứu được thiếu cung chủ đây, chẳng trách tả hộ pháp lại thuận lợi như vậy."

Mỗi một người nơi này đều rất ngạo mạn, cũng rất nguy hiểm.

Lúc này tả hộ pháp lên tiếng: "Ngươi bây giờ đang ở Nguyệt Ma Cung, thiếu cung chủ của chúng tôi bị trọng thương, các ngươi nhất định phải trị khỏi cho người! Nếu người chết, các ngươi không nghi ngờ là phải chết, nếu người sống rồi, xử trí các ngươi ra sao còn phải xem ý của thiếu cung chủ chúng tôi."

"Nguyệt.. Nguyệt Ma Cung, ma giáo cực kỳ to lớn đó!" Vân đại sư lúc này đã bị dọa sợ không nhẹ.

Sở Cửu Ca thì càng kinh ngạc hơn, cô giận dữ nói: "Thiếu cung chủ của các ngươi bị thương rồi, vậy còn đứng ngây ra đó làm gì, còn không mau dẫn ta đi cứu người!"

Sở Cửu Ca kéo lấy người đó liền đi vào bên trong, thiếu nữ này chút khách khí cũng không có, hắn thiếu chút nhịn không được chặt đứt cánh tay cô rồi.

"Nhanh lên! Nếu như thiếu cung chủ của các ngươi xảy ra chuyện gì, ta là người đầu tiên gϊếŧ đi ngươi!"

"Dẫn theo vị luyện dược sư này, đi!" Tả hộ pháp nói.

Lúc này Vân đại sư đi đứng vẫn cần người dìu, đừng nói là cứu người.

Sở Cửu Ca nói: "Không cần đâu, một mình ta là được! Lập tức qua đó cho ta, hắn ở đâu?"

Mọi người có chút ngạc nhiên nhìn Sở Cửu Ca, thiếu nữ này từ lúc vào Nguyệt Ma Cung vẫn rất bình thản, tại sao bây giờ lại đột nhiên nổi nóng rồi, như thể càng để tâm đến an nguy của thiếu cung chủ.

Đây không phải là đối tượng bên ngoài của thiếu cung chủ họ chứ?

Khả năng này rất lớn, chúng cho tả hộ pháp một ánh mắt, nhanh đi đi!

Nếu như thực sự là cung chủ phu nhân tương lai, chúng đắc tội không nổi đâu!