Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Nghịch Thiên Thần Y Phi

Chương 375: Là ai thương đến

« Chương TrướcChương Tiếp »
Chương 375: Là ai thương đến

Trước đó nhìn Sở Cửu Ca trị liệu cho thiếu cung chủ, hắn liền biết thiếu nữ này ra tay rất hào phòng, đan dược trị thương này không rẻ đâu.

"Ngươi vậy mà lại cho ta đan dược, ta bắt ngươi đến Nguyệt Ma Cung, ngươi không tức giận?" Tả hộ pháp có chút ngạc nhiên hỏi.

"Bị người bắt ta đương nhiên tức giận, nhưng sau khi ta biết người cần ta chữa trị là ai, ta không biết là nên tức giận hay là cảm ơn ngươi nữa? Cũng may người đi thỉnh Vân đại sư mà không phải là mời một số đường y, nếu không thất thúc nhà ta đã nguy hiểm rồi. Nể tình ngươi trung thành với thiếu cung chủ nhà ngươi, ăn đi!" Sở Cửu Ca nói.

"Cảm ơn!" Tả hộ pháp cũng không làm màu, đem đan dược Sở Cửu Ca cho ăn mất.

Sở Cửu Ca hỏi: "Thiếu cung chủ của các ngươi rốt cuộc do ai thương đến?"

"Là Khâu gia, thiếu cung chủ chúng tôi đi làm chút việc, kết quả đột nhiên bị Khâu gia đánh lén. Thiếu cung chủ thân thể không ổn, nên để cho Khâu gia đắc thủ rồi. Sau đó Khâu gia vẫn không chịu buông tha, gϊếŧ đi không ít huynh đệ của chúng tôi. Trước đó Nguyệt Ma Cung không hề có ân oán gì với Khâu gia." Tả hộ pháp nói.

"Khâu gia, Khâu gia một trong ngũ đại gia tộc ở Hồng Thiên vương triều?"

"Đúng!" Tả hộ pháp đáp.

Đáy mắt Sở Cửu Ca lóe qua hàn quang, Khâu gia lại dám hại thất thúc thiếu chút mất mạng, món nợ này, cô ghi nhớ rồi.

Có Sở Cửu Ca trị liệu, Vân đại sư và Sở Cẩn Chi đều khôi phục rất tốt.

Tả hộ pháp giờ mới biết vì sao tiểu nha đầu này lại cầu được đi theo, thì ra y thuật của cô ta cao đến kinh người.

Tuy rằng hắn đi Hình Đường nhận phạt thiếu chút mất đi nửa cái mạng, nhưng hắn không hối hận đem tiểu nha đầu này bắt đến, nếu không thiếu cung chủ nhà họ e là nguy hiểm rồi.

Sau khi thương thế Sở Cẩn Chi khỏi hẳn, đích thân đi xin lỗi Vân đại sư, "Vân đại sư, thuộc hạ ta đắc tội người rồi!"

"Ca nhi nhà ta ở Thái Vân Tông vẫn luôn được Vân đại sư chiếu cố rồi."

Sở Cẩn Chi một là đến xin lỗi, hai là đến cảm tạ.

Vân đại sư có chút kinh ngạc, Sở Cửu Ca nói: "Vân đại sư, vị này là thất thúc của con, tả hộ pháp nhà hắn đem người của mình bắt đến rồi."

Ông đoán được có lẽ Cửu Ca có quen biết với thiếu cung chủ Nguyệt Ma Cung, nhưng lại không nghĩ đến là tầng quan hệ này.

Vân đại sư nói: "Cửu Ca nha đầu này đã giúp lão phu một việc rất lớn, lão già ta thực ra không có bao nhiêu cơ hội để chiếu cố con bé, thiên phú của nha đầu này quá nghịch thiên rồi."

Nguyệt Ma Cung trong truyền thuyết cũng không đáng sợ đến vậy, vị thiếu cung chủ này xem ra ôn nhuận như ngọc, căn bản không giống người của ma giáo.

Sở Cửu Ca nói: "Thất thúc, thương thế của người cũng gần khỏi hẳn rồi, chỉ cần đúng giờ ăn đan dược thêm vài ngày, người là muốn tiếp tục ở nơi này hay sao?"

"Ta còn một số việc cần xử lý, trước đưa Ca nhi trở về vậy!" Hắn không hề muốn Ca nhi ở lại Nguyệt Ma Cung quá lâu.

Ngay khi họ muốn rời khỏi, hữu hộ pháp dẫn theo người đến gặp Sở Cẩn Chi, hữu hộ pháp nói: "Thiếu cung chủ, tình cảnh Nguyệt Ma Cung của chúng ta đang rất nguy hiểm, hễ là người đã bước chân vào Nguyệt Ma Cung của chúng ta, mà muốn rời khỏi chỉ có hai sự lựa chọn, một là chết bị quăng ra ngoài, hai là trở thành người của Nguyệt Ma Cung ta. Thiếu cung chủ không thể vì tư tình mà để cho Nguyệt Ma Cung lâm vào nguy hiểm được."

Sở Cẩn Chi nói: "Ta nói họ có thể rời khỏi, liền có thể."

"Vẫn mong thiếu cung chủ cho chúng tôi một lý do." Hữu hộ pháp bức người nói.

Khóe miệng Sở Cửu Ca khẽ nhếch lên, "Ngươi muốn lý do, có thể thôi! Ta nói với ngươi là được.."

"Ca nhi!" Sở Cẩn Chi hiển nhiên là không tán thành.

"Thất thúc ngươi đang gánh vác rất nhiều rồi, nhìn thấy người bị thương, ta rất tức giận. Chúng ta là người nhà, con cũng đã tham gia vào rồi, người muốn con đứng ngoài nhìn người lâm vào nguy hiểm, con làm không được!" Sở Cửu Ca nghiêm túc nhìn Sở Cẩn Chi nói.

"Đúng thế! Ca nhi trưởng thành một cách cũng khiến cho thất thúc phải ngạc nhiên." Sở Cẩn Chi bất lực nói.

Sở Cẩn Chi nói: "Ca nhi là chất nữ của ta, là người thân của ta, các người cần tôn kính cô ấy như đối với ta. Đây là mệnh lệnh!"

Nhìn gương mặt lạnh lùng của thiếu cung chủ, hữu hộ pháp nói: "Thuộc hạ bái kiến tiểu cung chủ."

"Bái kiến tiểu cung chủ."

Vân đại sư nói: "Ta thấy Nguyệt Ma Cung cũng khá yên tĩnh, để ta mang danh là khách khanh luyện dược sư của Nguyệt Ma Cung đi! Sau này nghiên cứu luyện dược tại Nguyệt Ma Cung, Cửu Ca, con cảm thấy sao?"

Nguyệt Ma Cung có rất nhiều yếu tố không xác định, thất thúc là thiếu cung chủ mà không phải là cung chủ.

Nơi này không biết có bao nhiêu người là trung thành với cung chủ Dạ Du, bao nhiêu người là trung thành với hắn. Vân đại sư ở nơi này thực ra là an toàn nhất, rời khỏi ngược lại rất nguy hiểm.

"Nguyệt Ma Cung được quyền quyết định là thất thúc ta." Sở Cửu Ca bất lực nói.

Vân đại sư quyết định ở lại Nguyệt Ma Cung, Sở Cẩn Chi đưa Sở Cửu Ca trở về, thế nhưng còn chưa rời khỏi Nguyệt Ma Cung, Khâu gia liền truyền ra tin tức.

Khâu gia chúng đã bắt được mấy con tin Nguyệt Ma Cung, nếu như thiếu cung chủ của Nguyệt Ma Cung không đích thân đến cứu người, vậy chúng sẽ chặt đầu thị chúng đám người đó tại Khâu Thành.

Người của Nguyệt Ma Cung tức rồi, "Khâu gia quả thực không biết sống chết, chúng muốn tự tìm đường chết, chúng ta thành toàn cho chúng."

"Nếu Nguyệt Ma Cung chúng ta không chút biểu hiện, e là nhiều người sẽ cho rằng Nguyệt Ma Cung chúng ta sợ một Khâu gia nhỏ nhoi."

"Thiếu cung chủ, xin người cho chỉ thị."

Sở Cẩn Chi nói: "Người, ta sẽ đích thân đi cứu."

Tả hộ pháp nói: "Nhưng mà thiếu cung chủ, thương thế của ngươi vẫn chưa hồi phục, không tiện mạo hiểm."

"Ý ta đã quyết!" Sở Cẩn Chi nói.

Hữu hộ pháp nói: "Thiếu cung chủ đủ gan dạ, chúng tôi nhất định dốc hết toàn lực bảo vệ thiếu cung chủ."

Sở Cẩn Chi nói với Sở Cửu Ca: "Ca nhi, ta sắp xếp cho hữu hộ pháp tiễn con về Hồng Kinh!"

"Con cũng muốn đi đối phó đám người Khâu gia đó, báo thù cho thất thúc! Con đi với người đến Khâu Thành vậy." Sở Cửu Ca nói.

"Không được!"

"Vậy thì con đành lén lút đi theo thôi!"

"Nghịch ngợm!" Sở Cẩn Chi bất lực nói.

"Thất thúc người cũng không phải ngày đầu mới biết con không chịu an phận, yên tâm đi! Con chỉ là đi báo thù cho thất thúc mà thôi, giao đấu trực diện nhất định sẽ không gia nhập." Sở Cửu Ca cười nói.

Thay vì để Sở Cửu Ca lén lút đi theo, Sở Cẩn Chi cho rằng còn không bằng hắn đưa cô theo, đây không phải là trò đùa.

Đối với việc Sở Cẩn Chi dẫn theo Sở Cửu Ca đến Khâu Thành, người của Nguyệt Ma Cung đều cho rằng Sở Cửu Ca sẽ trở thành gánh nặng của họ.

Nhưng không ai dám có ý kiến!

Chúng cải trang và lén vào trong Khâu Thành, sau đó cho người đi thám thính tình hình.

Ngày ước hẹn đã đến, chúng bắt buộc phải đi cứu người.

Sở Cửu Ca nói: "Thất thúc, người phải cẩn thận."

"Lần trước là do thân thể ta xảy ra chút vấn đề, mới khiến cho Khâu gia đắc thủ, lần này Ca nhi hãy yên tâm, Khâu gia vẫn chưa làm gì được ta."

Đợi khi họ xuất phát đi cứu người, Sở Cửu Ca quả nhiên ngoan ngoãn đợi ở khách điếm.

Cô muốn an phận, nhưng người khác lại không chịu.

Sở Cửu Ca sớm đã phát giác có mấy đạo khí tức đến gần, thân hình Sở Cửu Ca lóe lên, ẩn nấp đi, nghe thấy có tiếng người nói chuyện.

"Thiếu cung chủ Nguyệt Ma Cung đó ra ngoài cứu người mà còn dẫn theo một tiểu mỹ nhân, nghe đâu hắn rất bảo bối tiểu mỹ nhân đó, nếu như có thể đem người bắt lấy, vừa hay có thể uy hϊếp tên thiếu cung chủ đó!"
« Chương TrướcChương Tiếp »