Chương 5: Thăm dò

Cô mở vòi hoa sen, thờ ơ tắm rửa, trong khoảng thời gian đó, cô nghe thấy Lý Ngâm Nhất ở bên ngoài, không ngừng gõ cửa gọi cô.

Đầu óc cô bắt đầu suy nghĩ làm thế nào để đối phó với Lý Ngâm Nhất và Hàn Tuấn.

Một lúc sau, cửa từ bên trong mở ra.

Lý Ngâm Nhất đi ngang qua Nhiễm Tình, trực tiếp bước vào phòng, sau khi nhìn xung quanh, cô ta chắc chắn rằng Nhiễm Tình là người duy nhất trong phòng!

Ánh mắt cô ta dán chặt vào Nhiễm Tình vừa mới tắm xong, cô ta nhìn Nhiễm Tình từ trên xuống dưới một lượt, sau khi xác định trên người Nhiễm Tình không có vết tích khả nghi nào, nhất thời cảm thấy bực bội.

Bị chuốc thuốc lại còn có thể trốn thoát được, phải nói rằng Nhiễm Tình quả thật rất may mắn. Sau khi điều chỉnh tâm trạng của mình, cô ta quan tâm dò hỏi.

"Nhiễm Tình, tối hôm qua cậu đi đâu vậy? Tớ và Hàn Tuấn tìm cậu cả đêm, lo lắng gần chết."

Đêm qua, khi hai người chuẩn bị phát sinh quan hệ, Hàn Tuấn nhận được một cuộc gọi, đầu dây bên kia chửi bới nói Hàn Tuấn đùa giỡn bọn họ.

Sau khi Hàn Tuấn hỏi rõ mới biết được, Nhiễm Tình đã bỏ trốn.

Hàn Tuấn không thể làm mất lòng nhà đầu tư lớn như vậy, anh ta hứa hẹn lần khác sẽ đưa người còn nguyên vẹn đặt lên giường để bọn họ tùy ý sử dụng, hơn nữa còn nói bọn họ muốn chơi đùa hay phá hủy cũng không thành vấn đề.

Bây giờ xem ra, Nhiễm Tình hẳn đã thật sự chạy trốn nhân lúc thuốc chưa có tác dụng, nhưng tác dụng của thuốc mạnh như vậy, Nhiễm Tình thật sự không phát sinh quan hệ với người đàn ông nào sao?

Nhiễm Tình không bỏ lỡ bất kỳ biểu cảm nào trên khuôn mặt của Lý Ngâm Nhất dù chỉ là rất nhỏ, bây giờ cô mới nhìn ra nét mặt đạo đức giả của cô ta.

Trước đây cô thực sự quá mù quáng, mới ngây thơ coi Lý Ngâm Nhất như một người chị em tốt tâm sự đủ thứ, lo lắng cô ta bị cô lập ở trường, nên thỉnh thoảng tặng cô ta một số quần áo và trang sức hàng hiệu, theo thời gian, thậm chí còn cho cô ta sống trong nhà riêng của mình.

Kể từ khi nghe được cuộc trò chuyện của Hàn Tuấn và Lý Ngâm Nhất tối qua, cô mới biết rằng bọn họ cấu kết với nhau, thông đồng muốn bán cô cho người khác, liền cảm thấy mình từ đầu đến cuối giống như một kẻ ngốc!

Cô bình tĩnh đi đến bên giường ngồi xuống, lấy khăn lau tóc ướt, nói.

"Hôm qua tớ uống hơi nhiều, không tìm được cậu và Hàn Tuấn nên một mình bắt taxi về trước!"

Nghe Nhiễm Tình nói bắt taxi một mình trở về trước, Lý Ngâm Nhất cẩn thận quan sát vẻ mặt thờ ơ và bình tĩnh của cô, xác định chắc chắn không phải nói dối, lúc này mới nói.

"Để tớ báo với Hàn Tuấn, anh ấy từ đêm qua tới giờ bởi vì lo lắng cho cậu mà vẫn chưa nghỉ ngơi."

Cô ta cúi đầu gửi tin nhắn cho Hàn Tuấn, nói cho anh ta biết Nhiễm Tình đang ở ký túc xá, bảo anh ta sắp xếp dịp khác, đến lúc đó lừa Nhiễm Tình qua là được.

Hàn Tuấn rất nhanh trả lời tin nhắn, nội dung là xác nhận lại xem Nhiễm Tình có bị ai làm hay không.

Khi Lý Ngâm Nhất nhận được tin nhắn của Hàn Tuấn, cô ta nhận thấy ánh mắt của Nhiễm Tình đang nhìn cô ta chằm chằm.

Nhiễm Tình tạm dừng động tay trên, nhìn Lý Ngâm Nhất đang gửi tin nhắn liền hỏi.

"Vậy tối hôm qua hai người ở cùng nhau?"

Lý Ngâm Nhất không ngờ Nhiễm Tình từ trước đến nay đều ngây thơ dễ lừa lại hỏi một câu hỏi như vậy, khuôn mặt mang một chút mất tự nhiên giải thích.

"Bọn tớ lo lắng cho cậu, vì để tìm cậu nên mới ở cùng nhau cả đêm."

Sau khi tận mắt nhìn thấy Nhiễm Tình chưa bị ai động vào, Lý Ngâm cũng không muốn ở cạnh Nhiễm Tình nữa, cô ta đứng dậy đi về phía cửa nói.

"Tớ còn có tiết học, đi trước đây."

Chờ sau khi cô ta ra ngoài, Nhiễm Tình khóa cửa phòng ký túc xá.

Cô đi đến trước gương, vén tóc lên, nhìn vết răng người đàn ông kia để lại sau gáy, không khỏi nghĩ đến cảnh tượng bị người đàn ông đè dưới thân, liên tục xâm nhập đêm qua.

Ánh mắt người đàn ông lộ ra vẻ lạnh lùng như băng, ngũ quan sắc bén, về sau cô hẳn là sẽ không gặp lại anh ta nữa!

Dù sao nhìn người đàn ông đó rất tự phụ, cao ngạo, khiến cho người ta có một cái nhìn rất khó chịu.