Chương 86.3: Có bé bi

Lạc Kiệt im lặng một lát: "Nhưng anh không muốn dễ dàng từ bỏ như vậy."

"Nếu bên cạnh anh có một trăm cô gái xinh đẹp, anh sẽ vứt bỏ một trăm cô gái này lựa chọn An Nhã sao?"

"Anh đương nhiên sẽ..."

"Bởi vì anh yêu người đó, cho nên anh sẽ làm như vậy. Nếu anh không yêu, đương nhiên sẽ không lựa chọn An Nhã, chuyện này đối với An Nhã tới nói cũng giống như vậy. Tình cảm là chuyện của hai người, anh

một bên tình nguyện cũng không có biện pháp."

"Huống chi ngày đó An Nhã cũng đã nói với anh rất rõ ràng, chị ấy không thích anh."

Lạc Kiệt cười khổ một tiếng, như tự chế giễu bản thân: "Em cảm thấy anh không có khả năng theo đuổi cô ấy phải không?."

Hứa Tân Di không muốn nói, cũng không muốn đả kích Lạc Kiệt. Rốt cuộc, mấy năm nay, ở trong giới, cũng chỉ nghe nói qua " Lạc Kiệt là gay", chưa từng nghe được chuyện tình cảm nào của anh ta.

"Vậy còn phải xem sức bền cùng nghị lực của anh, nếu anh thật lòng thích chị ấy, con đường phía trước vẫn còn dài, cố lên!"

Cạch ――

Âm thanh mở cửa phòng bên cạnh truyền đến.

Phòng phía bên phải Hứa Tân Di là của trợ lý, cô trợ lý nhỏ xấu hổ nhìn hai người, vào cũng không được ra cũng không xong.

Hứa Tân Di phản ứng lại, thấp thấp ho khan một tiếng: "Cảm ơn anh tặng thuốc, không có việc gì anh đi về trước đi."

Lạc Kiệt cũng không nói cái gì nữa, xoay người rời đi.

"Làm sao vậy? Chuyện gì?"

Hứa Tân Di nhìn đôi mắt không biết nhìn ngó hướng nào của cô bé trợ lý.

"Nhìn chị, nói."

Cô bé trợ lý hai mắt nhìn cô, nói: "Dịch tiên sinh gọi điện thoại tới nói, kêu thiếu phu nhân buổi tối trước khi ngủ nhớ uống ly sữa nóng."

"Chỉ có việc này? Không còn nữa?"

"Không còn."

Hứa Tân Di nói thầm: "Vừa rồi sao không nói. Được rồi, chị đã biết, em về nghỉ ngơi sớm một chút đi."

"Dạ, chị Tân Di cũng nghỉ ngơi sớm một chút."

Đóng cửa.

Hứa Tân Di trở về phòng, màn hình di động vẫn còn sáng, hiện lên thông tin thời gian cuộc gọi video với Dịch Dương.

Không nghĩ quá nhiều, gửi câu ngủ ngon, leo lên giường ngủ.

Cùng thời gian, sau khi hoàn thành hành động tặng thuốc dùm Hàn Kiêu, Lạc Kiệt đi vào trong phòng an báo cáo kết quả.

"Yên tâm đi, anh thấy vết thương kia của cô ấy chỉ là vết thương nhỏ mà thôi. Lần sau em ở phim trường làm trò trước mặt mọi người đưa chút thuốc men cho cô ấy là được, đừng đêm hôm tăm tối sai sử anh làm việc này, bị người chụp đến không tốt."

"Cô ấy kết hôn, anh lại có đối tượng theo đuổi, có cái gì không tốt."

Lạc Kiệt nhướng mày: "Em cũng biết cô ấy đã kết hôn?"

Tay cầm kịch bản của Hàn Kiêu run lên.

"Hàn Kiêu, thân là quản lý của em, có một số việc anh còn cần nhắc nhở em..."

Anh ngồi xuống bên cạnh Hàn Kiêu: "Hứa Tân Di, cô ấy đã kết hôn."

"Em biết."

"Đối tượng kết hôn là Dịch Dương."

"Em biết."

Lạc Kiệt nhìn anh sau một lúc lâu: "Nếu em biết, vậy em cũng nên biết được nên giữ một khoảng cách với phụ nữ đã có chồng..."

Hàn Kiêu thở sâu, ném kịch bản sang một bên: "Em biết."

Sạch sẽ lưu loát không nói hai lời, cộng sự nhiều năm, Lạc Kiệt biết là anh thật sự biết.

"Được rồi, nếu em đã rõ ràng anh không nói nhiều, chúng ta đều đã đến nước này, trăm ngàn lần không thể để danh tiếng tuổi già khó giữ. Thời gian không còn sớm, em nghỉ ngơi sớm một chút."

Lạc Kiệt vỗ thật mạnh lên bả vai anh, đứng dậy chuẩn bị rời đi.

Chuẩn bị đóng của, Hàn Kiêu gọi lại.

"Lạc Kiệt, chúng ta làm cùng nhau đã bao lâu?"

Đột nhiên hỏi vấn đề này, thật là có dự cảm điềm xấu.

"Từ anh tiếp nhận công việc làm quản lý của em đến bây giờ... Bảy năm."

"Bảy năm... " Hàn Kiêu cân nhắc lẩm bẩm trong miệng.

"Làm sao vậy?"

"Không có gì, tùy tiện hỏi, nghỉ ngơi sớm."

Tuy rằng không rõ tại sao Hàn Kiêu lại đột nhiên hỏi vấn đề này, nhưng Lạc Kiệt cũng không hỏi nhiều.

――――

Sáng sớm hôm sau, Hứa Tân Di hoá trang đi đến đoàn phim, khác xa ngày hôm qua, là nhân viên đoàn phim không tất bật chuẩn bị ngoại cảnh quay, mà người nào người nấy châu đầu ghé tai túm tụm nói cái gì đó, không lo làm việc.

Hứa Tân Di tò mò: "Làm sao vậy?"

Trợ lý hỏi xong, chạy như bay lại đây, thấp giọng nói: "Sáng sớm, thầy

Hàn tìm đạo diễn Từ, vẫn còn đang bàn chuyện, đều đã hơn một tiếng."

"Nói chuyện gì mà lâu như vậy?"

"Không biết."

Hứa Tân Di nghi hoặc khó hiểu, quay đầu gõ vang lên cửa phòng nghỉ.

Cửa bị kéo ra, phía sau cửa đứng chính là Lạc Kiệt, ấn đường anh nhíu chặt, vẻ mặt bất đắc dĩ.

"Làm sao vậy?"

"Tân Di tới?"

Trong phòng, đạo diễn Từ cười chào hỏi Hứa Tân Di: "Vừa lúc tôi muốn tìm cô."

Hứa Tân Di lấy ánh mắt dò hỏi Lạc Kiệt, không có kết quả, cẩn thận bước vào phòng.

"Tân Di, ngồi."

Hứa Tân Di ngồi đối diện đạo diễn Từ.

Đạo diễn Từ mặt mày trầm trọng, còn chưa nói đã thở dài trước: "Chuyện là thế này, mấy cảnh quay trong hai ngày nay... Có khả năng chúng ta cần phải quay lại hết."

"Rốt cuộc làm sao vậy?"

"Bởi vì nguyên nhân cá nhân, Hàn Kiêu sẽ không diễn tiếp vai nam chủ này nữa."

"Không diễn nữa?"

Hứa Tân Di khó hiểu nhìn Hàn Kiêu: "Tại sao không diễn? Không phải đều bắt đầu quay rồi sao? Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?"

Phim truyền hình đang quay giữa đường thay đổi người Hứa Tân Di

không phải chưa thấy qua, lúc diễn phim truyền hình của đạo diễn Từ, từng thay nhân vật nữ phụ vì kỹ thuật diễn quá kém, thậm chí đạo diễn Từ còn mạo hiểm đắc tội nhà đầu tư cũng phải thay đổi.

Như vậy... Tại sao Hàn Kiêu lại không diễn tiếp? Nguyên nhân gì?

"Là chuyện cá nhân."

Hàn Kiêu nhìn Hứa Tân Di, nói: "Em yên tâm, nam chủ đóng thay anh đã đề cử với đạo diễn Từ rồi, cũng thảo luận quá, đạo diễn Từ cũng cho rằng thích hợp, là người quen nhiều năm của anh, nên rất có kỹ thuật diễn, là một diễn viên gương mẫu."

Đạo diễn Từ đứng lên, thở dài: "Như vậy đi, hai người cứ nói tiếp, tôi... Haizzz, chuyện đổi nam chủ khá nghiêm trọng, tôi phải liên lạc lại với nhà đầu tư nữa..."

Lạc Kiệt cũng đi theo thở dài, cắn răng: "Chuyện tôi muốn giải quyết cũng rất nhiều, đi trước xử lý một chút mới được."

Hai người chân trước chân sau rời đi, trong phòng nghỉ chỉ còn lại có Hàn Kiêu và Hứa Tân Di.

"Thầy Hàn, ngày hôm qua diễn không phải khá tốt sao? Rốt cuộc là nguyên nhân gì làm thầy từ bỏ không diễn nam chủ nữa? Tôi không hiểu."

Hàn Kiêu ngắn ngủi cười một tiếng, thực mau, biểu tình khôi phục bình tĩnh, anh nhìn Hứa Tân Di, nói: "Giới giải trí, minh tinh nào ẩn hôn, minh tinh nào lén lút yêu đương, ai lặng lẽ ly hôn, mấy chuyện này đối với fans tới nói là bí mật, nhưng đối với người trong giới mà nói thì không phải... Nhưng, chuyện em ẩn hôn, người trong giới không một ai biết."

Tuy rằng Hứa Tân Di không biết tại sao lại đột nhiên nói đến trên người ô, nhưng có dự cảm, lời nói kế tiếp của Hàn Kiêu sẽ liên quan đến cô...

"Em biết tại sao anh lại không diễn cảnh thân mật với nữ diễn viên không?"

"Tại sao?"

"Thời thơ ấu của anh không tốt lắm, từng có một đoạn quá khứ mà bản thân anh không hề muốn nhớ lại, bất kỳ người phụ nữ nào thân mật tiếp xúc với anh, anh đều nhớ tới đoạn hồi ức kinh khủng kia. Trải qua một đoạn thời gian tâm lý trị liệu, anh tưởng anh có thể khắc phục, cho nên anh mới đồng ý lời mời của đạo diễn Từ."

"Vậy anh đã khỏi chưa?"

"Anh cho rằng bản thân đã khỏi, nhưng cũng không có..."

Hứa Tân Di chậm rãi nhẹ giọng: "Là cảnh ngày hôm làm anh không thoải mái?"

"Không phải."

"Vậy là gì?"

"Hứa Tân Di, em kết hôn."

Hứa Tân Di ấn đường càng lún sâu.

Hàn Kiêu nhìn cô, đột nhiên nở nụ cười: "Ở giới giải trí nhiều năm như vậy, anh chưa từng để giới truyền thông bắt được một chút điểm đen, anh theo đúng khuôn phép đạo đức nhiều năm như vậy..."

Anh giương nửa miệng, lại chậm rãi nhắm, hầu kết lăn lộn lên xuống, cúi đầu tự giễu cười một tiếng: "Sao có thể hủy ở trong tay em."

Hứa Tân Di tim đập đột nhiên đình nhảy nửa nhịp, cô như là nghe hiểu, lại như nghe không hiểu, hoặc là nghe hiểu nhưng giả vờ nghe không hiểu, đứng dậy cười nói: "Nếu... Thầy Hàn đã quyết định, vậy tôi tôn trọng quyết định của anh, sau này nếu có cơ hội... "

Hàn Kiêu nói: "Chúng ta sẽ không hợp tác tiếp."

Tôi... Chúc thầy Hàn sau này tiền đồ như mây, thuận buồm xuôi gió." Nói xong, cô trốn chạy kéo cửa ra.

Ngoài cửa, Tạ Trì và trợ lý của nha ta đang đứng.

Ba người đều giật mình.

Hứa Tân Di bất chấp quá nhiều, có lệ cười cười, lách người rời đi.

Cửa đóng lại.

Trợ lý Tạ Trì như vừa biết được tin gì động trời: "Trời ạ! Đây chính là tin tức đông trời! Tôi..."

"Quên chuyện này đi."

"Cái gì?"

Tạ Trì ấn đường nhíu chặt, nhìn bóng dáng " đào tẩu " của Hứa Tân Di:

"Quên việc này đi, không nghe không phát hiện, rõ chưa."

Xem như tôi trả lại ân tình cho cô.

――――

Hàn Kiêu không đóng phim nữa, tin tức thực mau đã lan truyền khắp đoàn phim.

Không phải cái gì bí mật, đạo diễn Từ vừa bước ra phòng nghỉ đã tuyên bố việc này. Hàn Kiêu giải thích đối với bên ngoài là bởi vì sức khóe cá nhân, không thể tiếp tục công việc trong một đoạn thời gian dài.

Hàn Kiêu cùng đoàn phim cũng coi như là hoà bình chia tay.

Thông báo vừa ra, fans đau lòng không thôi, sôi nổi nhắn lại làm Hàn Kiêu nghỉ ngơi thật tốt.

Người đóng vai nam chủ một tuần sau tiến tổ, theo như lời Hàn Kiêu nói, là người rất có thực lực và kinh nghiệm diễn. Mấy năm nay vẫn luôn yên lặng tránh ở phía sau sân khấu kịch mài giũa kỹ thuật diễn.

Sức bật mười phần, trận đầu đối diễn với Hứa Tân Di, đã làm Hứa Tân

Di hơi thất thần, cảnh kia đóng với Hàn Kiêu chỉ một lần là qua, nhưng giờ lại NG rất nhiều lần mới qua.

Cũng không biết là bị kỹ thuật diễn của người kia áp hay là nguyên nhân gì khác, mấy ngày nay, Hứa Tân Di nhìn rất rầu rĩ, ngày thường ở đoàn phim nghỉ ngơi cũng không còn đùa giỡn với nhân viên nữa, mà là tự ngồi yên lặng một bên xem kịch bản.

Đạo diễn Từ lo lắng hỏi: "Tân Di, gần đây không có việc gì đi? Thấy sắc mặt của cô không khỏe cho lắm."

"Không có việc gì."

Hứa Tân Di miễn cưỡng cười vui: "Chỉ là gần đây ăn uống không tốt, giấc ngủ cũng không tốt, cho nên không có tinh thần, ngài đừng lo lắng, tôi sẽ không làm ảnh hưởng tiến độ của đoàn phim."

"Cô xem, cô nói cái gì vậy, tôi lo lắng cô ảnh hưởng tiến độ đoàn phim? Được rồi, cô nghỉ ngơi cho thật tốt đi, thật sự không được tôi cho cô nghỉ nửa ngày, cô đến bệnh viện khám thử xem."

"Ừ, được."